Vô cùng đơn giản, với người tạo ra thì không khó, nhưng khó với người phá giải.
Ngươi không đạt được tư cách sẽ không bóc được phù lục, nếu dám cố nếm thử sẽ bị pháp thân Thiên Lôi phản kích, thừa nhận vạn lôi oanh kích.
Đậu Trường Sinh mới đi tới trước tượng đá Thiên Yêu, đột nhiên dừng lại không tiến lên nữa.
【 Tinh! Kiểm tra đo lường được một vị hảo hữu! 】
【 Chúc mừng ký chủ, hảo hữu +1! 】
【 Ba Xà đã thêm vào danh sách hảo hữu! 】
Đây là tăng thêm hảo hữu.
Chuyện tốt.
Mới cảm thấy Thần Binh quá ít, bây giờ có thể nhập hàng.
Đậu Trường Sinh cảm thấy rất hài lòng, đối với việc vạn tộc vào danh sách, cho tới bây giờ Đậu Trường Sinh đều không thấy có mâu thuẫn gì, Thiên Yêu cũng không phải thứ tốt, miêu tả khi đó thì đơn giản, đánh vào Thần Đô không thành, bị Trương Thiên Chính trấn áp phong ấn.
Nhưng dưới hàng chữ đơn giản này là máu chảy thành sông, thi cốt như núi.
Một vị Thần Ma đánh vào Thần Đô, cho dù là bị chặn đánh, nhưng đại chiến vừa nổ ra, không biết bao nhiêu người bị cuốn vào rồi chết thảm trong đó.
Cần phải biết khi Tông Sư chiến đấu có thể gây ra hiện tượng thiên văn trong cả trăm dặm, Võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm càng mạnh hơn, vượt qua Tông Sư rất nhiều lần, mà Tông Sư đối với Thần Ma thì chỉ như là con kiến hôi, một cái tát đập xuống, không khác người bình thường chút nào.
Thần Đô có đại trận thủ hộ, nhưng những nơi khác không có, cho dù có Trương Thiên Chính bảo vệ, phần lớn đã không có ai, nhưng số lượng tử vong cũng là con số không nhỏ.
Trong lòng Đậu Trường Sinh hiểu ra, Ba Xà đánh vào Thần Đô, sao không phải bởi vì Trương Thiên Chính muốn bảo vệ Nhân tộc, còn muốn chiến một trận với hắn, khi phân tâm chắc chắn lực chiến sẽ yếu bớt, chẳng qua không nghĩ đến Trương Thiên Chính lại mạnh mẽ như vậy, dù là nhất tâm nhị dụng, hắn cũng không phải là đối thủ.
Trận chiến này cũng rất bất ngờ.
Bởi vì Trương Thiên Chính từ trước đến nay đều không lấy chiến đấu làm chủ, sau khi xuất đạo đã bước vào quan trường, lập được chiến công hiển hách, cũng là tứ vương bát công tung hoành vô địch, mỗi một vị đều là nhân kiệt đương thời, thiên hạ vô song.
Ba Xà cũng không ngốc, chuẩn bị rất đầy đủ, đáng tiếc đã xem thường Trương Thiên Chính.
Trong lòng Đậu Trường Sinh cảm thán một tiếng, đưa tay xé mở phù lục, nhìn xem phù lục bị tiêu diệt từng chút một, ánh mắt nhìn chăm chú tượng đá Thiên Yêu cao trăm trượng.
Răng rắc, răng rắc, răng rắc.
Âm thanh vang lên.
Tượng đá Thiên Yêu nhìn như thân thể máu thịt, nhưng thực ra chỉ là một tảng đá, như lớp da một bức tường không ngừng rơi xuống.
Một đạo thanh âm trầm thấp vang lên: "Đại Chu.”
"Vong quốc rồi sao?”
Cơ Xương Kình vẫn đang ẩn nấp, âm thầm xem một màn này, không khỏi sắc mặt tối sầm.
Mẹ nó.
Chỉ nói được câu này.
Hơn một trăm năm trước như thế, bây giờ cũng vẫn như thế.
Không thể đổi câu khác?
Mặt đất chấn động, bụi đất tung bay.
Một luồng gió lớn gào thét nổi lên, không ngừng điên cuồng càn quét, bùn đất, đá phiến, nhà cửa, trong giây phút đã bị xé nát bấy.
Một bàn tay trắng noãn, xé rách gió bão, thân hình thon dài chậm rãi đi ra từ trong cuồng phong.
Gió bão gào thét phóng lên trời, nối liền trời đất, giống như một cây trụ trời, xoay tròn bừa bãi tàn sát, giống như một vòng xoáy cực lớn.
Trên người mặc áo khoác đen, tóc dài mềm mại rủ xuống, che đậy hơn nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra ngoài một con mắt, toàn thân trên dưới để lộ ra hơi thở lạnh lùng.
Gió lốc thổi bay làn tóc, lộ ra tai trái của Ba Xà, có thể trông thấy rõ ràng, trên tai trái được bao quanh bởi một đầu hắc xà, giống như khuyên tai, giúp Ba Xà tăng thêm ba phần tà mị.
Ánh mắt Ba Xà không ngừng chuyển động, cuối cùng nhìn về hướng Đậu Trường Sinh bình thản nói: "Vậy mà Đại Chu không vong?”
"Nhân tộc chủ động mở phong ấn, phải chăng là ngoại giới sảy ra biến cố.”
Đậu Trường Sinh chủ động tiến lên cúi đầu nói: "Lần này vãn bối phụng mệnh mà đến, giúp tiền bối mở phong ấn, cũng cho tiền bối ba lựa chọn.”
Ba Xà cảm thấy hào hứng, hứng thú nhìn chăm chú Đậu Trường Sinh, giống như cười mà không phải cười nói: "Thứ nhất có thể tìm Trương Thiên Chính báo thù, hai bên ước định thời gian địa điểm, lại quyết đấu một lần nữa.”
"Thứ hai là buông tha hết thảy, nam hạ trở về Thập Vạn Đại Sơn.”
"Thứ ba nếu không cam lòng, có thể lựa chọn trả thù Đại Chu, phát động loạn Thiên Yêu.”
"Không biết ta nói đúng hay không?”
Đậu Trường Sinh nhìn Ba Xà trước mặt, trong lòng nặng nề, lão ngoan đồng trong dự đoán đã bị thời đại đào thải không xuất hiện, Ba Xà này vậy mà biết rõ cách xử lý của Nhân tộc đối với hắn.
Ba cách này ở trong Nhân tộc, nếu không có địa vị nhất định, cũng không chắc đã biết rõ.
Là Yêu tộc đã liên lạc với Ba Xà ư?
Đậu Trường Sinh nghĩ đến đầu tiên là Yêu tộc.
Ngược lại không hề hoài nghi có người âm thầm cấu kết với Ba Xà, nói cho hắn chuyện quan trọng này.