Ba Xà không khỏi siết chặt trong lòng, vất vả khổ cực mưu đồ nhiều năm như vậy, bây giờ sắp thành công.
Vậy mà bại lộ?
Không.
Không thể.
Đậu Trường Sinh có lợi hại hơn nữa
Cũng có cực hạn, không có khả năng toàn trí toàn năng.
Khi mình chuẩn bị kế hoạch, Đậu Trường Sinh còn chưa ra đời.
Nếu không phát hiện ra kế hoạch của mình, như vậy vì sao Đậu Trường Sinh nhất định muốn mình trở lại Yêu Sơn, giờ khắc này Ba Xà không hề nghĩ ra, trong lòng không khỏi cảm thán, hậu bối bây giờ đã lợi hại như vậy.
Vốn cho rằng tên Đậu Trường Sinh này không bằng Trương Thiên Chính, hiện tại có thanh danh lớn như vậy chẳng qua là thời này không có anh hùng khiến cho thằng nhãi ranh thành danh mà thôi.
Nhưng bây giờ được tiếp xúc, mới phát hiện Đậu Trường Sinh còn lợi hại hơn trong tưởng tượng mấy lần, chỉ mấy câu đơn giản, mà mang đến cho mình áp lực lớn như vậy.
Mặc dù biết khả năng kế hoạch bại lộ cực thấp, nhưng không thể không nói mấy câu của Đậu Trường Sinh khiến tin tưởng của mình vào kế hoạch bị dao động.
Hạt giống hoài nghi khi đã sinh ra, giống như là vết rách, căn bản không thể khôi phục như lúc ban đầu.
Chỉ biết theo phỏng đoán của mình, bắt đầu không ngừng mở rộng, thậm chí là dù cuối cùng sửa chữa hoàn thiện được kế hoạch một chút, nhưng cũng có khả năng xuất hiện sơ suất, do đó gây ra chuyện kế hoạch sắp thành lại bại.
Một lần dò xét, một lần đánh rắn động cỏ.
Có đôi khi không sợ đơn giản, mà là sợ không có hiệu quả.
Ba Xà áp xuống ý nghĩ phức tạp, bây giờ bị Đậu Trường Sinh quấy nhiễu, trong lòng đã đại loạn, bây giờ không thích hợp nghĩ tiếp, cần tìm một nơi yên tĩnh, phân tích nước cờ một lần nữa.
Ba Xà lãnh đạm nói: "Ngươi không có ý tốt, ta không tin ngươi sẽ suy nghĩ vì ta.”
"Cho nên quay về Yêu Sơn là không thể nào.”
Ánh mắt Ba Xà nhìn về bốn phương, đôi mắt sáng ngời nhìn chăm chú lên từng vị trí, chẳng thèm ngó tới nói: "Thần Binh mặc dù mạnh mẽ, nhưng đến cùng cũng không phải của các ngươi.”
"Các ngươi chỉ là người sử dụng, muốn phát huy ra uy lực thực sự của Thần Binh, là chuyện không có khả năng.”
"Nhất là một ít Thần Binh này đều có chủ nhân, các ngươi vĩnh viễn không thoát ra khỏi bọn hắn.”
Ba Xà ánh mắt nhìn về hướng Đậu Trường Sinh, trầm giọng nói: "Thần Binh mặc dù nhiều, nhưng có mấy món có thể rời khỏi Thần Đô?”
"Khí vận Đại Chu đã hết.”
"Ta nhấc lên Thiên Yêu chi loạn, đây chính là ứng với thiên thời.”
"Các ngươi nghịch thiên mà đi, nhất định sẽ không thành công.”
Ba Xà quay người áo khoác lay động, chậm rãi đi ra khỏi Thần Đô, lời nói lạnh như băng quanh quẩn:
"Chính diện giao chiến không được, như vậy âm thầm ám sát, đánh lén thì sao?”
"Tiếp đó các ngươi hãy cầu nguyện sẽ không tách nhau ra."
Thần Đô.
Phía trên tường thành nguy nga sừng sững.
Lúc này, có những bóng người đang đứng đó, mà mỗi một người đều là đại nhân vật danh chấn thiên hạ.
Mọi người tập trung lại với nhau, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào một nữ tử.
Bên tóc mai nữ tử cài một chiếc trâm ngọc, mặc một chiếc váy dài màu tím nhạt, trong lòng bàn tay trắng nõn cầm một tấm bảo kính.
Chất liệu của nó không phải vàng cũng không phải ngọc, phía sau có chữ Cổ Triện dạng Khoa Đẩu và hình vân long kỳ điểu, cùng với ánh sáng xanh biếc đang tràn ra.
Từng ánh mắt nhìn chăm chú vào một bóng người xuất hiện bên trong Hạo Thiên Kính.
Sau khi Ba Xà đưa ra lựa chọn, tự nhiên sẽ không trực tiếp trở mặt, trận quyết chiến nổ ra trong Thần Đô chẳng phải là trực tiếp bố trí mai phục sao, hoàn toàn không có lựa chọn nào khác.
Ba ngày sau khi Ba Xà rời khỏi Thần Đô mới là lúc bọn hắn có thể ra tay.
Điều này cho Ba Xà một khoảng thời gian để Ba Xà chuẩn bị.
Ba Xà có thể nhận được này các loại đãi ngộ như vậy, chính là bởi vì Ba Xà xuất thân từ Yêu tộc, thực lực của Yêu tộc lại rất mạnh.
Nếu như đổi thành vạn tộc nhỏ khác, thì đã sớm bị bắt thẳng lại, không, thậm chí là không cho cơ hội trấn áp, lúc trước Trương Thiên Chính đã giải quyết hết tất cả nguy cơ tiềm ẩn.
Bây giờ không thể mai phục trực tiếp, vậy thì chỉ có thể thử tập trung khóa chặt hành tung của Ba Xà.
Đậu Trường Sinh cũng không phải loại người bảo thủ, cho rằng làm những việc ngoài ranh giới quy định mà không vi phạm các quy định là đáng xấu hổ.
Lúc này đã hơn một ngày trôi qua kể từ khi Ba Xà rời khỏi Thần Đô, tất cả bọn hắn tề tụ lại một phòng, thỉnh cầu Kính phu nhân của Hạo Thiên Tông mang Hạo Thiên Kính ra để khóa chặt hành tung của Ba Xà.
Mục đích rất đơn giản, chính là đợi ba ngày trôi qua, bọn hắn sẽ lập tức đuổi theo, đồng loạt xông lên vây quanh giết chết Ba Xà.
Phương pháp này rõ ràng là đơn giản, nhưng trong lòng Đậu Trường Sinh vẫn rất bất an.
Quá đơn giản rồi.