Cho dù có những chủng tộc khác, nhưng chắc chắn không nhiều bằng Nhân tộc, Nhân tộc bị ảnh hưởng sâu sắc bởi điều này, nhưng họ cũng vì tình cảm mà trở nên mạnh mẽ.
Một chữ tình này xuyên suốt lịch sử Nhân tộc, trong đó không biết có bao nhiêu Nhân tộc vì hậu duệ hậu duệ, biết rõ hẳn phải chết mà vẫn tiếp tục chiến đấu, Đại Ngụy thái tổ khi đó có rất ít hy vọng trốn thoát, nhưng vẫn còn có hy vọng, thế nhưng đến cuối cùng ông không có lựa chọn tranh giành một đường sống kia, hoàn thành thoát kiếp trở thành Tiên Thiên Thần Ma.
Thay vào đó, ông bỏ ra mấy trăm năm lục soát tận cùng thiên hạ, lần lượt không ngừng ra ngoài chiến đấu với Thiên Ngoại Thiên, mục đích là để tạo ra một món Thần Binh, truyền lại cho hậu duệ đời sau để chúng có thể hưởng phú quý trong hàng ngàn năm.
Cuối cùng còn kéo chính bản thân mình vào trở thành nguyên liệu chính để đúc ra Thần Binh, sau khi chế tạo một món Thần Binh đủ để lưu truyền từ đời này sang đời khác, món Thần Binh này không phải hậu duệ cùng huyết mạch thi căn bản không thể sử dụng. Hậu duệ cùng huyết mạch nắm giữ Thần Binh, tương lai phú quý không dứt, cho dù không thể hồi phục Thần Binh, nhưng bọn họ cũng chỉ mất đi chỗ dựa, huyết mạch tuyệt sẽ không bị cắt đứt, trong đó dòng chính sẽ nhận được sự chiếu cố của Thần Ma, không dám nói đại phú đại quý, thế nhưng sẽ không khả năng đoạn tuyệt.
Nhân tộc cần món Thần Binh này, tự nhiên hội bảo hộ chúng.
Trái lại, mặc dù các chủng tộc khác cũng có quan hệ huyết thống, nhưng chúng kém thuần khiết hơn nhiều so với Nhân tộc.
Những ví dụ như vậy của Nhân tộc trong quá khứ có nhiều vô số kể, vì đạo thống, vì truyền thừa, linh hồn tồn tại sau khi chết, nhưng vạn tộc đều không làm được, đâu có chuyện Thần Ma hy sinh vì người thường.
Nhìn vào bức hoạ cuộn tròn, hy vọng có nhiều người như Tôn Nga Mi, xem người thường như kiến hôi, không coi người thường như người, Thần Ma tùy ý nhúng tay vào thế tục, thà rằng lãng phí một phần huyết mạch của mình còn hơn là để những thiên tài khác sử dụng.
Như vậy tốt biết bao.
Bạch Trạch thở dài trong lòng, biết loại tình huống này trong khoảng thời gian ngắn là không thực tế, bây giờ Nhân tộc còn đang trên đà phát triển, nội bộ vẫn chưa mục nát, chờ đến khi Nhân tộc không thể tiến lên được nữa, khi đó chính là lúc thịnh cực mà suy.
Đây đều là những bài học xương máu.
Khi trước Yêu tộc nổi dậy, làm sao không phải là trên dưới một lòng, muôn người như một, đồng tâm hiệp lực.
Oa Hoàng đối xử bình đẳng với mọi người, thuyết pháp cho tất cả chúng sinh mà không phân biệt xuất thân quý tiện.
Cũng không biết từ lúc nào, Yêu tộc lấy huyết thống phân định cao thấp, kẻ mạnh luôn mạnh, kẻ yếu mãi yếu, vạn tộc tranh chấp, nội đấu không ngừng.
Đáng tiếc, hắn không thể nhìn thấy ngày mà Nhân tộc suy tàn.
Một tộc xưng bá, mỗi bên đều có thế mạnh riêng, Long Tổ vì phá vỡ hạn chế huyết mạch mà không tiếc rút long cốt chế tạo Long Môn, mở ra một con đường thông thiên cho Long tộc, vạn tộc đều có thể hóa rồng, Long tộc từ đó hưng thịnh, dẫn đầu xưng bá thiên địa.
Nhưng lại bị Tiên Thiên Thần Thánh phản công, Tiên Thiên Thần Thánh không cam lòng mất đi địa vị, bọn họ lần đầu tiên không tự mình chiến đấu mà tập hợp lại, sau vô số năm tranh đấu, Long tộc cuối cùng cũng không địch những Tiên Thiên Thần Thánh, lui xuống đáy biển, Tiên Thiên Thần Thánh tự xưng là Thần tộc, từ đó Thần tộc xưng bá.
Con đường của Long Tổ trải qua vô số năm yên lặng, ở thời kỳ đỉnh cao của sự phát triển huyết mạch, lại một lần nữa xuất hiện, Đạo Tổ ngang trời xuất thế, dựa vào cái này mở ra Tiên Đạo, phá vỡ bố cục của thiên địa, thân kiến hôi cũng có thể chém giết Thần Ma.
Trong lòng Bạch Trạch đau đớn, bởi vì tộc mà Đạo Tổ đánh tan chính là Yêu tộc của bọn hắn.
Nếu không phải Đạo Tổ tôn kính Oa Hoàng, kính trọng vị thiên hạ đệ nhất siêu thoát giả này, cho Yêu tộc một cơ hội sống, thì đã không có Yêu tộc ngày nay.
Yêu tộc vẫn luôn giãy giụa mãi cho đến thời hưng thịnh của Tiên Đạo, mới xem như hoàn toàn tự do. Sau thời thịnh thế, Tiên Đạo nhìn quanh thiên hạ đều không có đối thủ, kẻ địch của bọn họ chỉ có thể là bản thân bọn họ. Tiên Đạo đã sụp đổ, không thể tập hợp lại, không còn khả năng tiêu diệt Yêu tộc.
Thiên Cơ lão nhân nhìn Bạch Trạch trở nên im lặng thì mỉm cười đầy hài lòng.
Lần này Nhân tộc thành thật, không có một chút động tĩnh, đến lúc đó Ba Xà chết rồi, cũng không ai có thể trách bọn họ, chính là Ba Xà tự tìm đường chết.
Yêu tộc chỉ có thể nhận lấy, chịu cái thiệt thòi này.
Thiên Cơ lão nhân suy nghĩ một lúc, nếu Yêu tộc lại có một Thần Ma khác chết đi, thật sự là rất thê thảm.
Mà sau khi Ba Xà tử vong, đôi mắt của Thiên Cơ lão nhân nheo lại, Nhân tộc bên này không động thủ, Nga Mi Phái diệt vong cũng nhẫn nhịn ăn thiệt thòi, Thập Vạn Đại Sơn bên kia sẽ xảy ra chút chuyện gì đó.