Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1530 - Chương 1530. Thuận Ta Thì Sống, Nghịch Ta Thì Chết 4

Chương 1530. Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết 4 Chương 1530. Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết 4

"Ngươi nói xem trong thiên hạ có loại người vô tội này sao? Có loại người sống sót như vậy ư?”

"Ngươi đã nuốt hết tất cả của cải của Tiêu viên, có được Đạo binh Thượng phẩm, Trọng Giáp Binh Đại Lương, mà vụ án sứ đoàn bị giết, ngươi rõ ràng đã phát hiện ra chân tướng. Nhưng có thể vì hư vinh của mình, vì lợi ích của bản thân, ngươi đã ẩn nhẫn kìm lại, bởi vì ngươi biết lúc này vạch trần âm mưu cũng không đủ làm chấn động vạn tộc.”

"Cho nên ngươi trơ mắt nhìn thời cuộc suy đồi, nhìn nội bộ triều đình tranh đấu không dứt, nhìn Đại Chu cúi đầu, chủ động nhận lỗi.”

"Đặt chính mình vào tuyệt cảnh, sau đó ngươi một đao chém xuống trực tiếp phá vỡ cục diện.”

"Sử dụng điều này để danh chấn thiên hạ, làm cho tên tuổi của mình vang vọng vạn tộc.”

"Giết người tru tâm, ép chết điện chủ Chu Tước điện không nói, còn khiến hắn trở thành trò cười của thiên hạ, dù qua vài năm nữa, có khi vẫn còn bị thiên hạ giễu cợt.”

"Trong đó thu hoạch được rất nhiều, chưa kể đến danh tiếng, ngươi mượn chuyện này thành công từ phó điện chủ Chu Tước điện, trở thành điện chủ Chu Tước Điện, vậy vì sao điện chủ Trần Nhân Mai của Chu Tước Điện lại chết?

Còn không phải bởi vì hắn cản đường, hắn không chết, ngươi sẽ không thể trở thành Điện chủ Chu Tước Điện.”

"Ngươi một đường đi lên, dưới khắc trên, không biết đã làm bao nhiêu lần, sau khi bức tử Trần Nhân Mai, ngươi lại bắt đầu chuẩn bị dồn ép Vương Trường Cung, nhường lại vị trí Thủ tôn Lục Phiến Môn xuống.”

"Nói trắng ra, nếu như trong tay Vương Trường Cung không có Thất Sát Đế Hận Đao, làm cho ngươi thấy được giá trị sử dụng, e rằng Vương Trường Cung cũng sẽ bị ngươi lừa chết.”

"Bây giờ Vương Trường Cung rời khỏi triều đình, ngươi đoạt được tất cả từ hắn, tước vị Trần Vương, vị trí Thủ tôn Lục Phiến Môn.”

"Từng việc, từng việc, quả thực nhìn mà thấy giật mình.”

"Mỗi một lần ngươi đều nói ngươi vô tội, nhưng người thu hoạch được nhiều nhất cũng chính là ngươi, lần này Ba Xà làm loạn quả thực là giống hệt như vụ án khi đó sứ đoàn bị giết.”

"Tất cả đều trong tình cảnh vô cùng cấp bách và nguy hiểm, thực ra thì đều là nhìn như hung hiểm, ngươi không dám nói ngươi có thể kiểm soát tình hình một trăm phần trăm, thế nhưng ngươi tuyệt đối đã nắm chắc mấu chốt chủ yếu, phương pháp tìm kiếm Ba Xà.”

"Đương nhiên, dù sao Ba Xà cũng là một Thần Ma, không ai dám nói phương pháp của ngươi chắc chắn sẽ thành công trăm phần trăm, nhưng hy vọng thành công là rất lớn.”

"Cho nên ngươi không vội mà nhìn Ba Xà tiếp tục tàn sát bừa bãi, ngươi muốn chờ đến khi thế cục suy bại, hoàn toàn chạm đáy, ngươi lại ngăn cơn sóng dữ, cứu vớt thiên hạ.”

"Chỉ cần thành công, không chỉ diệt trừ được chính đạo, mà còn có thể mặc sức nhận được danh vọng thiên hạ.”

"Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.”

"Thật không hổ là một đời Ma Đế.”

Hư Hóa đạo nhân cắn chặt răng, căm hận nhìn Đậu Trường Sinh, cuối cùng mở miệng nói: "Không cần giải thích.”

"Ta không muốn nghe mấy lời nói nhảm kia.”

"Bây giờ hoặc là nhất phách lưỡng tán? Hoặc là ngươi dẫn bọn ta đi tìm Ba Xà, diệt trừ yêu nghiệt này?”

Dưới ánh mặt trời chói chang nóng bức.

Vậy mà Đậu Trường Sinh lại cảm thấy tay chân lạnh run, nhìn Hư Hóa đạo nhân đang oán giận trước mặt, Đậu Trường Sinh không khỏi chuyển tầm mắt, nhìn sang những Tông chủ chính đạo khác.

Vừa nhìn đã lạnh thấu tim.

Trường Thanh Chân Nhân vẫn luôn tán thành để mình làm minh chủ võ lâm, giờ phút này cũng hiện ra vẻ chờ mong.

Mấy người Hồng Nhật Chân Nhân cũng không khác gì, tất cả đều mở to mắt nhìn chằm chằm mình, có thể thấy được rõ ràng sự chờ mong trong đôi mắt kia.

Giả dối.

Đều là giả.

Từ trước đến nay bọn hắn chưa từng thật lòng tán thành mình.

Những lời hay ý đẹp vừa nói trước đó không bao lâu, toàn bộ đều là hư tình giả ý.

Trong lòng Đậu Trường Sinh thấy chua xót, không thể tin được đám người hai mặt này lại là chính đạo.

Đúng, là hai mặt.

Cảm xúc Đậu Trường Sinh như rơi xuống đáy vực, nhưng rất nhanh đã lấy lại tinh thần, nghĩ đến điểm mấu chốt.

Đám người hai mặt, hư tình giả ý này sao lại là người hiệp nghĩa theo chính đạo được, bọn hắn không tán thành mình, không phải vì mình là Ma Đạo, mà là bọn hắn không xứng với chính đạo.

Với phẩm tính của mình, chỉ có đại hiệp thật sự mới có thể thấy được rõ ràng ưu điểm và sức hút từ nhân cách của mình.

Đậu Trường Sinh không ngừng an ủi bản thân, nhưng chẳng có tác dụng cái rắm gì, bởi vì những lời này quá giả, đến mình còn không tin nổi.

Hít sâu thở ra mấy hơi, mượn cách này để ổn định lại cảm xúc của mình, bốn phương hoàn toàn yên tĩnh, không có ai mở miệng vì đều đang chờ Đậu Trường Sinh lên tiếng.

Dù sao muốn hợp tác với nhau để vây giết Ba Xà, hay tách ra mạnh ai nấy làm thì phải xem Đậu Trường Sinh lựa chọn thế nào.

Bình Luận (0)
Comment