Bất thình lình đến Nhân cảnh tìm kiếm thì quá nguy hiểm, Nhân tộc đối với cấp độ phàm tục vạn tộc thì quản lý không nghiêm ngặt, nhưng ở cấp độ Thần Ma thì cực kỳ nghiêm ngặt, mình tuyệt đối không có hy vọng đi vào Nhân cảnh , đi tới Nhân cảnh cũng sẽ bị phát hiện, nếu không bị phát hiện cũng bị Nhân tộc tị hiềm, sau khi làm rõ mục đích của mình thì sẽ ra sát chiêu.
Còn về việc sai tâm phúc thủ hạ, lấy cấp độ phàm tục bắt đầu tìm kiếm nơi tổ tiên ngã xuống, Ba Xà chưa từng có suy nghĩ này, chuyện này có khả năng để lộ bí mật. Nhân tộc rất khôn khéo, Tiên Tề và Thiên Cơ trong số đó là kiệt xuất nhất, dựa vào những manh mối nhỏ là có thể đoán ra được chân tướng sự thật, chuyện này đối với Thiên Cơ lão nhân không phải là chuyện quá khó khăn.
Bản lĩnh suy đoán thiên cơ của Thiên Cơ lão nhân có thể nói là thiên hạ vô song, không cần manh mối cũng có thể suy luận ra một chút manh mối, nếu đã có manh mối rồi thì có thể phát hiện ra càng nhiều bí ẩn hơn.
Chỉ có tự mình đến Nhân cảnh , Ba Xà mới có thể yên tâm, cho nên mượn thù hận làm lý do đi tới phía Bắc, chuyện này quả nhiên đã thành công đúng như dự đoạn, cho dù là ai cũng không ngờ được Ba Xà lại cầu phong ấn, trong suốt những năm bị phong ấn, mỗi một lần Ba Xà tấn công phong ấn, thực ra đều là đang cảm nhận hơi thở của tổ tiên ở trong Nhân cảnh.
Mượn huyết mạch dẫn dắt, cũng phải mất trọn vẹn một trăm năm, mới có thể xác định vị trí.
Tình hình sau khi giải phong ấn hoàn toàn không nằm ngoài dự đoán của Ba Xà, Nhân tộc không muốn thả cho mình rời đi một cách yên ổn, tìm cách để giữ mình lại, muốn để mình chết trong Nhân cảnh , bọn họ thực sự không biết mình cũng muốn ở lại Nhân cảnh.
Chỉ là suy đoán có một vị Thần Ma ra tay, bắt đầu tranh đấu ở trong Nhân cảnh lại chưa xuất hiện, thế mà lại do một đám phàm phu tục tử phụ trách, điều này khiến cho Bà Xà cảm thấy buồn cười, Nhân tộc khinh thường mình như vậy, thực sự không thèm để mình vào trong mắt.
Lúc đầu Ba Xà định chết trước một lần, sau đó mượn việc sống lại, thành công thoát khỏi phạm vi tầm ngắm của Nhân tộc, lại ẩn nấp ở nơi tổ tiên ngã xuống, đến khi Nhân tộc phát hiện không đúng, lần theo đầu mối tìm đến nơi, thời gian cũng đã qua lâu rồi, bảo vật chết thay có thể tiếp tục sử dụng, đầu tiên là đàm phán trước, không thể để chết thêm lần nữa.
Ba Xà hoàn toàn không có ý định truy cầu Tiên Thiên chi thượng, cũng không cho rằng thời đại bất diệt sẽ đến khi mình sống lại lần nữa, cho nên đối với việc chết để tăng cường đột phá độ khó bất diệt, hắn cũng chẳng chút để tâm.
Với kế hoạch trước trước sau sau của Ba Xà, tuy rằng không thể gọi là vĩ đại, nhưng lại cẩn thận từng bước, mỗi một lần đều là bản thân chịu thiệt, giả vờ là kẻ ngốc đồ ngu, đổi lấy cơ hội để mình đột phá Tiên Thiên.
Ba Xà không dám xem thường Nhân tộc, Nhân tộc là bá chủ thiên địa, tất nhiên là lợi hại, Tiên Tề và Thiên Cơ, vân vân thì không cần phải nói, chỉ mỗi Trương Thiên Chính mà mình cũng không thắng nổi, nhưng kế hoạch lần này thành công ở chỗ, việc này dính đến điểm mù tri thức của bọn họ, bọn họ căn bản không ngờ rằng nơi tổ tiên ngã xuống, bây giờ đã là chỗ của Nhân tộc.
Hơi thở mà tổ tiên để lại, trải qua sự thay đổi trong ngần ấy năm, dưới sự cọ rửa của thời gian, cũng đã hoàn toàn thay đổi từ lâu rồi, cho dù bọn họ lấy được thi hài của mạch Ba Xà, cũng hoàn toàn không tìm được.
Bởi vì mỗi một đời Ba Xà cũng chỉ có một vị, Ba Xà chết đi rồi, thì không còn là Ba Xà nữa.
Cho dù là tổ tiên sáng lập mạch Ba Xà, cũng chỉ có thể xem là một nửa mà thôi.
Lần này mặc dù Nhân tộc xem nhẹ mình, nhưng Ba Xà rất xem trọng Đậu Trường Sinh và những người khác, nhất là mỗi một hành động, mỗi một việc lớn mà Đậu Trường Sinh đã làm trước và sau đó, Ba Xà không hề lơi lỏng bất cứ cảnh giác nào, sau khi tiêu diệt Nga Mi Phái thì lập tức đi tới Ba Lăng Sơn.
Chính vì tranh thủ thời gian, nên trước tiên ẩn nấp một khoảng thời gian, chỉ muốn thành công đánh hơi ra được hơi thở của tổ tiên, cũng đủ để thuần hóa đến độ kích thích huyết mạch của mình, như vậy thì có thể trực tiếp ra đi.
Sự việc khác thường ắt có vấn đề, Ba Xà đã rút ngắn thời gian, không cầu một năm, nửa năm nữa rồi, chỉ cần cho mình mười ngày, mình sẽ quay lại Yêu Sơn tiềm tu, vì chuyện này mà phải trả giá hơn một ngàn năm, Ba Xà cũng chấp nhận.
Hắn hoàn toàn không mong có thể nán lại Ba Lăng Sơn nửa năm hay một năm, về Yêu Sơn chỉ cần tiềm tu trăm năm là được.
Một chiếc thuyền nhỏ chầm chậm đi tới bên bờ, Ba Xà đạp lên bùn đất, vì không muốn Nhân tộc cảnh giác, hắn không đi thẳng đến Ba Lăng Sơn, mà là đi du sơn ngoạn thuỷ, làm tốn một chút thời gian.