Tuy rằng rất phức tạp nhưng sau khi đơn giản hóa thì người khai sáng mới là quan trọng nhất.
Tựa như một vương triều vậy, cho dù Hoàng Đế sau này mở ra thời đại thịnh thế nhưng ngay từ đầu đã thấp hơn Thái Tổ một bậc. Cho dù thành tựu của bọn họ không hề kém, thậm chí còn vượt bậc hơn nhưng vẫn không được, kiểu gì cũng không bằng Thái Tổ, nhi tử không bằng phụ thân.
Thời gian từ từ trôi đi, Ba Xà lộ ra vẻ vui sướng.
Thiếu một chút nữa, chỉ một chút thôi.
Vốn là phải trên dưới mười ngày, nhưng sau khi mình nỗ lực tập trung tinh thần thì thời gian để rút ngắn còn hai ngày, chỉ cần ngày mai - ngày mùng bảy tháng bảy trôi qua thì mình có thể hoàn thành thuần hóa khí tức, sau đó mang theo đạo khí tức này của tổ tiên mà trực tiếp trở về Yêu Sơn cực khổ tu luyện.
Một trăm năm, hai trăm năm, cùng lắm cũng không quá ba trăm năm là mình có thể đột phá đến Tiên Thiên Thần Ma.
Chắc chắn tốc độ đột phá này không yếu hơn Trương Thiên Chính, bây giờ đối phương vẫn là Thần Ma đỉnh phong, cho dù dùng Tiên Thiên Khí để tôi luyện bản thân thì quá trình này cũng rất chậm chạp, thời gian cũng không cố định, có thể đến mấy ngàn năm hoặc cũng có thể là mấy trăm năm.
Cho dù Trương Thiên Chính tài năng ngút trời thì cũng phải mất mấy trăm năm, như vậy thì cũng vẫn rớt lại phía sau mình. Mình lại có thể đuổi kịp Trương Thiên Chính lần nữa, thậm chí là vượt qua hắn.
Trong lòng Ba Xà phấn chấn, nghĩ đến cảnh mình bị trấn áp ở Thần Đô hơn một trăm năm, chỉ được nghe mỗi ngạn ngữ.
Béo trước không gọi là béo, béo sau lại sập cả giường!
Chờ đến khi mình đột phá Tiên Thiên Thần Ma thì lại đi tìm Trương Thiên Chính rửa sạch nỗi nhục, sau này trời đất rộng lớn, rất có triển vọng.
Thời gian chậm rãi trôi đi.
Một ngôi sao sáng tỏa ra ánh hào quang, tia sáng dày đặc kia bắt đầu khuếch tán ra tứ phương, ánh sáng bao trùm toàn bộ thiên hạ.
Trong bầu trời đêm mênh mông, giống như một mặt trời lớn thay thế cho ngôi sao mặt trời.
Một bên rớt xuống, một bên lên cao.
Mọc ở phía đông lặn ở phía tây, tựa như nối tiếp nhau vậy.
Lúc này, Đậu Trường Sinh tựa như con ruồi không đầu không khỏi nhìn về phía đông, chỉ thấy Huỳnh Hoặc đang lên cao ngay khi vầng thái dương hạ xuống.
Hai thứ này chia ra ở hai phía đông và tây, Huỳnh Hoặc mọc ở phía đông tỏa sáng rực rỡ, mặt trời lặn ở phía tây với ánh chiều tà mờ nhạt, tựa như dần dần già đi.
Đậu Trường Sinh có thể cảm nhận rõ ràng rằng lực lượng bắt đầu tuôn ra không ngừng, Huỳnh Hoặc liên tục dâng cao cách mình gần như vậy, dường như vẫy tay một cái là có thể làm cho Huỳnh Hoặc rơi xuống.
Thần Mục Thất Ngôn Chú.
Đôi mắt Đậu Trường Sinh tràn ra tia sáng lấm tấm.
Ở bên dưới bầu trời đêm đỏ như máu thì lại là hiện tượng tương đối yêu dị.
Trong trời đất tràn ngập một nguồn lực lượng đặc biệt, thoạt nhìn thì có vẻ không xác định, tựa như dòng sông máu sền sệt, mượn lực lượng Thần Thoại Truyền Thuyết mà bắt đầu quấn quanh những sinh linh sống, Đậu Trường Sinh liếc mắt một cái đã thấy một chỗ đặc biệt trong Ba Lăng Sơn.
Ba Xà có thể che giấu hành tung của mình, nhưng không thể che giấu sự ảnh hưởng của tai kiếp khí đối với sinh linh.
Bởi vì hôm nay Huỳnh Hoặc trùng mặt trời, vào đúng lúc dị tượng xảy ra giữa trời đất là lúc Huỳnh Hoặc cường thịnh nhất, lực lượng bình thường có thể ngăn cản được thì hôm nay cũng sẽ mất hiệu quả.
Đậu Trường Sinh giơ tay lên, chỉ thấy Cửu U Đao đã ra khỏi vỏ.
Bình thường ta thận trọng cả đời, hôm nay chiến lực tăng vọt, chắc chắn có thể chiến thắng.
“Ta vô định ở Nhân cảnh.”
“Không chiến với trời thì chiến với ai.”
Cửu U Đao hạ xuống.
Ánh đao lập lòe chấn động, bức màn trời đất như bị một đao chặt đứt!
Bên dưới bầu trời đêm màu máu, Cửu U Đao đi tới chỗ nào là tất cả rừng cây, chạc cây, hàn băng, bùn đất, nham thạch đều bị chặt đứt không một tiếng động!
Ba Xà đang không ngừng thuần hóa khí tức tổ tiên ở trong bóng tối cũng phải nhìn chằm chằm vào Cửu U Đao đang hạ xuống với ánh mắt lấp lánh, trong lòng cảm thấy đè nén, chẳng lẽ bị bại lộ?
Sao có thể có chuyện đó?
Tâm trạng giống như sóng to gió lớn, không có gió mà vẫn nổi sóng lớn ngút trời.
Với bản lĩnh ẩn náu của mình, nếu có một vị Thần Ma bắt đầu tìm kiếm từng tấc đất một ở Ba Lăng Sơn thì chắc chắn không ẩn giấu được. Đây không phải do bản lĩnh của mình không ăn thua, mà là Ba Lăng Sơn thật sự quá nhỏ. Đối với phàm nhân thì đi hơn một năm cũng không đến điểm cuối của dãy núi, nhưng đối với Thần Ma thì không tính là Thần Ma.
Nhưng thậm chí không thể giấu được Đậu Trường Sinh thì chuyện này thật sự khiến Ba Xà không thể chấp nhận nổi.
Chẳng lẽ mình hiểu lầm Yêu Đình, thực sự do Đậu Trường Sinh sử dụng một loại bí thuật nào đó nên mới phát hiện ra mình.