Hắn lại thở dài trong lòng, bây giờ lão bị bắt đi rồi, có một số việc không dễ rút lui.
Đậu Trường Sinh cũng muốn tự mình điều tra, nhưng lại sợ không tra ra được, loại gánh nặng thần tượng này, hắn cũng vô tình mà có.
Trước tiên để những người khác điều tra, nếu thật sự không tra ra, hắn lại thành lập một đội thám tử, mang theo đám người lão Trần, không tin cuối cùng cũng không tra ra.
Đậu Trường Sinh trầm ngâm một lúc mới nói: "Thần Hầu đâu?.”
"Còn đang ở Lương Châu sao?.”
"Nếu như hắn còn ở Lương Châu, thì truyền tin cho Ngụy Vương, để Ngụy Vương giơ cao đánh khẽ, thả Thần Hầu lên phía bắc.”
"Nếu như Thần Hầu còn ở Thần Đô thì để Thần Hầu ra mặt, Thần Hầu Phủ đã xây dựng nhiều năm như vậy, cũng nên đánh một trận ác liệt rồi, lần này là ai hạ thủ với tiểu muội ta thì để Thần Hầu Phủ đi điều tra.”
"Cho Thần Hầu quyền hạn, có thể chỉ huy Lục Phiến Môn.”
"Hơn nữa Đông Xưởng và Kim Linh Vệ, những tổ chức này có quyền lực vô vàn, và mỗi tổ chức đều có một mạng lưới tình báo riêng.”
"Ta muốn bọn hắn dốc toàn lực điều tra mọi chuyện rõ ràng.”
"Nếu Thần Hầu không làm được, thì về nhà trồng rau càng sớm càng tốt, không cần ở Thần Đô mất mặt xấu hổ.”
Thần Hầu Phủ.
Đông Phương Thái A mặc một chiếc trường sam màu xanh băng, thêu hoa văn Đằng Vân bằng sợi tơ màu xanh ngọc, đứng ở cửa lớn Thần Hầu Phủ bất động như một pho tượng.
Cũng không biết qua bao lâu, khi phía trước truyền đến tiếng bước chân, Đông Phương Thái A lúc này mới ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía phát ra tiếng bước chân, có thể thấy rõ ràng Thần Hầu đang chậm rãi đi tới.
Đông Phương Thái A chủ động tiến lên chào hỏi: "Đậu Trường.”
Nói xong hai chữ, hắn tự kiềm chế, không nói chữ cuối cùng, nói ra tên huý của Đậu Trường Sinh.
Sau khi sắp xếp lại từ ngữ, Đông Phương Thái A mới mở miệng nói: "Đậu Thái sư mời sư phụ tiến vào có mục đích gì?.”
Gia Cát Vô Ngã hơi nâng tay, sau đó lắc nhẹ, Đông Phương Thái A ngay lập tức hiểu ra, ánh mắt chậm rãi thu lại, khóe mắt tự động quét qua xung quanh, im lặng chủ động đi theo Gia Cát Vô Ngã.
Thần Hầu Phủ cách Triệu phủ không quá xa, hai bên đều ở phường Thanh Long, cảnh tượng náo nhiệt của tiệc Thần Ma, Đông Phương Thái A đã tận mắt chứng kiến.
Nhưng cho dù là phường Thanh Long náo nhiệt như vậy, Thần Hầu Phủ phía trước vẫn như cũ được xưng là quạnh quẽ, không ai dám chủ động đứng trước cửa chính Thần Hầu Phủ, cho dù là bị chen chúc đến gần Thần Hầu Phủ,mọi người đều cố ý tránh khỏi cửa lớn Thần Hầu Phủ.
Bọn họ thà bị chen lại một chỗ, thậm chí là bắt đầu ngự không, chủ động bị người khác giẫm lên đầu, còn hơn là đến phía trước Thần Hầu Phủ, cảnh tượng này đều bị Đông Phương Thái A nhìn thấy.
Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây.
Bây giờ vẫn chưa tới ba mươi năm, mà mới chỉ ước chừng vài năm, tình hình đã thay đổi mạnh mẽ.
Tiểu bối trước đây không được hắn coi trọng, trong thời gian ngắn đã trở nên nổi tiếng, không chỉ nắm giữ Lục Phiến Môn, mà còn thành công nhập các bái tướng, còn thành công thay quyền, bây giờ sự tồn vong của Thần Hầu Phủ toàn bộ nằm trong ý niệm của hắn.
Đông Phương Thái A vẫn chưa thích ứng với sự thay đổi đột ngột này.
Đông Phương Thái A đi vào bên trong Thần Hầu Phủ, đóng cửa lớn Thần Hầu Phủ lại, cho dù không thấy ai nhìn trộm, nhưng tốt hơn hết là nên cẩn thận, hắn vừa rồi quá kích động, quên bốn chữ tai vách mạch rừng này, nếu nói một câu không tốt, bị người khác bẩm báo tới trước mặt Đậu Trường Sinh, đây sẽ là một hồi sóng gió.
Khi đó lúc Đậu Trường Sinh tới cửa, đáng lẽ hắn không nên thu tay lại, mà là một cái tát đập chết Đậu Trường Sinh, thì bây giờ cũng không xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Đông Phương Thái A vừa tức vừa giận, vừa không cam lòng lại vừa sợ hãi, trong lòng vô cùng phức tạp, nhất là khi trong tộc liên tục không ngừng truyền tin muốn gọi hắn về gia tộc, chủ động cắt đứt với Thần Hầu Phủ, thậm chí phải gia nhập Lục Phiến Môn, nghe theo sự sắp xếp của một tộc đệ.
Đông Phương Thái A chưa bao giờ đặt tới vị đệ đệ trong Lục Phiến Môn kia vào trong mắt, tiềm lực của đối phương có hạn, có thể đột phá tới Tông Sư, làm một thần bộ trong Lục Phiến Môn đã là phúc khí tu tám đời rồi.
Tương lai của Đông Phương nhất tộc còn phụ thuộc vào hắn, chờ đến khi Lục Phiến Môn mất đi địa vị Lục Ti, Thần Hầu Phủ thành công thượng vị, vị tộc đệ kia sẽ phải thành thật nương nhờ vào hắn, trở thành một trong những thành viên của Thần Hầu Phủ của hắn.
Loại suy nghĩ này không chỉ có ở Đông Phương Thái A, mà còn có ở Đông Phương nhất tộc, vị tộc đệ kia hoàn toàn là trải đường cho hắn, kết giao với nhiều Tông Sư Lục Phiến Môn, rồi một ngày mang theo Tông Sư đầu nhập vào Thần Hầu Phủ, tăng cường quyền lên tiếng của hắn ở Thần Hầu Phủ.