Đông Phương Thái A lộ ra vẻ lo lắng, không ngừng đi tới đi lui, trầm giọng nói: "Sư phụ.”
"Ngàn vạn lần không thể đồng ý.”
"Thân phận của Vân Mộng tiên tử Hoa Trường Phương cũng đã bại lộ trước tiệc Thần Ma, mặc dù hầu hết mọi người trên thiên hạ không biết điều đó, nhưng những người nên biết đều đã biết.”
"Như Bột Hải Cao thị và Dĩnh Châu Bạch thị, để giành được trái tim của Hoa Trường Phương mà không ngừng long tranh hổ đấu, hai bên chiến đấu rất ác liệt khiến cho Dĩnh Châu Bạch thị và Bột Hải Cao thị cũng không ngừng xung đột.”
"Cho nên người có can đảm ra tay với Hoa Trường Phương, nhất định không thể coi thường, rõ ràng là Đậu Trường Sinh cũng biết chuyện này, cho nên mới trực tiếp đem giao vụ án khó giải quyết này cho sư phụ.”
Đông Phương Thái A đưa tay ra vỗ vào cánh tay mình, lớn tiếng nói: "Đậu Trường Sinh này muốn dùng sư phụ làm súng.”
"Dính líu vào chuyện này, mỗi một bước nguy cơ đều trở thành niềm vui cho người khác, nếu sư phụ thất bại, Đậu Trường Sinh sẽ có lý do phế truất Thần Hầu Phủ, thậm chí là có thể kết tội sư phụ.”
"Sư phụ có thể sống sót thoát ra khỏi tay hung thủ, cũng khó thoát khỏi tính toán của Đậu Trường Sinh, chuyện này nói cái gì cũng không thể đồng ý.”
Gia Cát Vô Ngã nhấc tách trà trên bàn đá, nhẹ nhàng nhấp một ngụm nói: "Không đồng ý?”
"Ngươi cho rằng được sao?”
Một lời đơn giản này thoáng cái làm cho Đông Phương Thái A lặng xuống, giống như một quả bóng xì hơi, tinh thần bỗng trở nên uể oải.
Người là dao thớt, ta là cá thịt.
Việc này từ miệng Đậu Trường Sinh nói ra, như vậy đã không còn chỗ từ chối.
Nói là mời, thực ra chính là mệnh lệnh.
Gia Cát Vô Ngã đặt tách trà trong tay xuống, trầm giọng nói: "Lần này điều tra sau lưng liên quan đến ẩn tình gì đó, nhất định không phải chuyện vừa.”
"Cho nên lần này ta có thể tự mình điều tra, sư huynh sư đệ các ngươi đều đừng tham gia vào.”
"Không.”
"Sư huynh sư đệ các ngươi rời khỏi Thần Đô trước để tránh đầu ngọn gió.”
"Nếu người kia thật sự có bối cảnh thông thiên gì, đến lúc đó lấy thực lực của ta, đương nhiên cũng không sợ, nhưng các ngươi thì không được.”
"Nếu các ngươi biết được gì đó, cuối cùng khiến cho hung thủ phía sau màn nhằm vào, các ngươi sẽ không gánh được.”
Ánh mắt Đông Phương Thái A phức tạp, nhìn Gia Cát Vô Ngã lo lắng nói: "Sư phụ.”
"Tiên hoàng đã chết, ngài cần gì phải ở lại nơi triều đình này, không bằng treo ấn rời đi, lấy thực lực Vô Thượng Tông Sư võ đạo nhất phẩm của sư phụ, khắp thiên hạ nơi nào không thể đi.”
"Cho dù đến nơi nào, sư phụ cũng là khách quý, hơn nữa Gia Cát thị là một trong mười tám gia tộc, cũng là danh gia vọng tộc, về nhà lo việc trong tộc, bồi dưỡng thế hệ trẻ của Gia Cát thị, bảo dưỡng tuổi thọ cũng là một chuyện tốt.”
"Lúc nào cũng sẽ không thiếu của cải, mà với thế cục hỗn loạn của Thần Đô nơi đây, bây giờ Đậu Trường Sinh nhìn như phong quang vô hạn, nhưng mà ai biết tương lai sẽ thế nào?.”
"Đậu Trường Sinh kia thích mạo hiểm, mỗi lần đánh cược đều cược một tia hy vọng, bây giờ là bách chiến bách thắng, nhưng chỉ cần một lần thất bại, thì sẽ thất bại thảm hại thua thiệt lớn, lại không có chỗ trở mình.”
"Đậu Trường Sinh quá mê đánh cược, tương lai căn bản không đáng xem trọng.”
"Trừ phi Đậu Trường Sinh bắt đầu yên phận, hành động thận trọng từ bây giờ, nhưng nếu như vậy, Đậu Trường Sinh cũng sẽ trở nên tầm thường, cũng sẽ trở nên tầm thường, đặc biệt là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.”
"Đậu Trường Sinh đã quen với loại mạo hiểm này để đạt được danh tiếng và tài phú, quen với chuyện một đêm phất nhanh, bây giờ muốn hắn thành thật tu hành, tích lũy sản nghiệp, đây là chuyện không thể.”
"Cho dù sư phụ có ý khác, cũng có thể tạm thời quay về Gia Cát thị ở ẩn, tạm thời chờ đợi một khoảng thời gian.”
Đông Phương Thái A im lặng một hồi, mới tiếp tục thuyết phục: "Lấy bản lĩnh của Đậu Trường Sinh, trong mười năm hoặc là bại trận mà chết, hoặc là đã đánh sâu vào Thần Ma.”
"Không dám nói mười năm nhất định thành công, nhưng ba mươi năm nhất định có thể.”
"Nếu trong ba mươi năm mà vẫn không thành công, chỉ sợ cũng chết rồi.”
"Cho nên sư phụ trở về cũng không cần chờ đợi quá lâu, sau ba mươi năm là có thể lại rời núi một lần nữa.”
"Hơn nữa sư phụ đột phá võ đạo nhất phẩm cũng không phải lâu lắm, lúc tiên hoàng vẫn còn thì khá tốt, trong cung luôn sẽ phân bổ một phần tài nguyên cho, một phần tài nguyên này đều là kỳ trân dị bảo, đối với việc võ đạo nhất phẩm tu hành sẽ có trợ giúp rất lớn, thế nhưng sau khi tiên hoàng băng hà, tài nguyên này đã bị triều đình cắt bỏ.”
"Sư phụ đột phá đến võ đạo nhất phẩm cảnh thứ hai Ý Chí Hiển Hóa, cũng cần ba đến năm năm, huống chi là cảnh thứ ba Thiên Nhân Hợp Nhất, quay về Gia Cát thị tu hành không chỉ chờ thời cơ, mà còn có thể tích lũy thực lực.”