Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1663 - Chương 1663. Thiên Hạ Nhân Tâm Biến Hóa 4

Chương 1663. Thiên hạ nhân tâm biến hóa 4 Chương 1663. Thiên hạ nhân tâm biến hóa 4

"Các ngươi tốt nhất nên giành lấy quyền lực trong tân triều, không cần lựa chọn Chân Long, chỉ cần khi thế cục Chân Long đã định đầu nhập vào, mặc dù các ngươi là người mới, quyền hành không bằng tướng quân khai quốc, nhưng bọn hắn thành bại cũng là như vậy.”

"Nếu từng đóng góp quá lớn, Thái tử cũng không thể áp chế, cho nên nếu các ngươi dựa vào Thái tử, nhất định sẽ được Thái tử coi là tâm phúc, tương lai khi Thái tử đăng cơ, các ngươi tự nhiên sẽ nước lên thì thuyền lên.”

"Lấy cái này làm bàn đạp, có thể nếm thử hoàn thành đại thiên mệnh.”

"Sư huynh đệ các ngươi trở về đi, từng người hồi hương tu hành, chờ thời cơ ra làm quan tân triều.”

"Ngươi tốt nhất đừng trở về gia tộc, gần đây gia tộc của ngươi và Đậu Thái sư qua lại rất thân cận, sau này nếu phạm sai lầm, bị xử lý, bản thân ngươi cũng khó mà trốn thoát, không bằng rời đi ngay từ đầu. Nếu tương lai Đông Phương nhất tộc hiển hách, dù là thực lực của ngươi không thể tiến bộ, nhưng là một Đại Tông Sư Võ đạo nhị phẩm, Đông Phương thế gia cũng sẽ không vứt bỏ, nhất định cần vũ khí làm trợ lực.”

"Ta vẫn luôn chán ghét loại phương pháp đầu cơ trục này.”

"Nhưng ta không đành lòng để ngươi bước vào hố lửa.”

"Lấy tính tình của ngươi, sau khi trở về Đông Phương thế gia, nhất định sẽ không cam lòng hạ mình thua kém tộc đệ.”

"Không biết khi nào sẽ dẫn đến đại họa.”

"Không bằng tránh đi, chờ đến khi tân triều lại ra, như vậy cho dù có họa, thiên hạ cũng thái bình, một vị Võ đạo nhị phẩm, thậm chí là võ đạo nhất phẩm đều rất quan trọng, chỉ cần ngươi nguyện ý phụng sự triều đình, triều đình sẽ không giết ngươi.”

Khuất phục phía dưới người khác, chuyện này Đông Phương Thái A không thèm để ý.

Nhưng có một người tuyệt đối không được.

Sau khi Đông Phương Thái A ra khỏi Thần Hầu Phủ thì trực tiếp đi về phía Triệu phủ.

Đôi mắt của Gia Cát Vô Ngã lúc này cực kỳ lãnh đạm, toàn thân tràn ngập một trận ớn lạnh.

Một giọng nói giễu cợt vang lên: "Thật sự là không quen nuôi bạch nhãn lang.”

"Căn bản không thể che giấu được.”

"Có điều cái này cũng không liên quan đến đại cục, người bị bắt đi, Đậu Trường Sinh quả nhiên không ngoài dự liệu, lựa chọn dùng ngươi để tra án.”

"Sau đó chính là muốn vu oan cho Hạo Thiên Tông.”

"Bây giờ Đậu Trường Sinh thế lớn khó trị, chỉ có Hạo Thiên Tông mới có thể đối phó được.”

"Cho dù Hạo Thiên Tông không thể đối phó, cũng đủ để kiềm chế Đậu Trường Sinh, không cho hắn cơ hội ra tay với chính đạo.”

"Chính đạo tồn vong, đều nằm trong tay Thần Hầu.”

"Kính nhờ.”

Hoàng cung, Nội các.

Đậu Trường Sinh ngồi bên cửa sổ, ô cửa sổ chạm rỗng không ngừng có ánh sáng chiếu vào, giống như những tia sáng thần thánh, chiếu sáng rực rỡ cả căn phòng.

Lúc này, hắn giơ tay nâng chung trà lên, nhấp một ngụm trà, lắng nghe Thần Hầu trước mặt bẩm báo.

"Hạo Thiên Tông?”

Cuối cùng Đậu Trường Sinh uống một hớp trà, thiếu chút nữa phun ra ngoài, lộ ra vẻ khó tin.

Gia Cát Vô Ngã vẻ mặt bình tĩnh, trầm giọng nói: "Không sai.”

"Đúng là Hạo Thiên Tông.”

"Ngày đó có một đệ tử của Hạo Thiên Tông ở phụ cận, đây là thông tin chính xác mà hạ quan sau nhiều lần điều tra thu thập bằng chứng.”

"Cho dù thực lực của Vân Mộng tiên tử không tệ, xếp thứ mười sáu trong Nhân Bảng, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là Võ đạo tứ phẩm, đối mặt với một vịg Sư bình thường, nàng ta không phải không có sức đánh một trận, cho dù cuối cùng không đánh lại, thì cũng có thể chém giết một phen, nhưng Hạo Thiên Tông thì khác.”

"Chư Thiên Sinh Diệt Kinh mà Hạo Thiên Tông truyền thừa được xưng là thiên hạ đệ nhất kinh, đứng đầu chư kinh, một bộ võ học Thần Ma này uy lực không giống bình thường, một vịg Sư học tập võ học Thần Ma không phải là người Vân Mộng tiên tử có thể chống lại.”

"Trong những người còn lại, hạ quan đã xác định nhiều lần, lúc ấy xung quanh không phải không có Tông Sư, chẳng qua là thực lực của bọn họ không mạnh, căn bản không thể đánh bại Vân Mộng tiên tử nhanh như vậy.”

Đậu Trường Sinh mặt không chút thay đổi nói: "Cho nên hiềm nghi của Hạo Thiên Tông là lớn nhất.”

Gia Cát Vô Ngã gật đầu, biểu đạt sự chắc chắn.

Điều này làm lông mày Đậu Trường Sinh cau lại, giơ tay lấy một cuốn sổ con ném thẳng cho Gia Cát Vô Ngã rồi nói: "Ta tin tưởng Thần Hầu điều tra.”

"Nhưng phần tình báo này lại cho thấy, lúc ấy là người Âm Cực Tông ra tay bắt tiểu muội đi.”

"Là Âm Cực Tông ra tay, cho nên tiểu muội mới không phản kháng, bọn họ biến mất cùng nhau.”

Gia Cát Vô Ngã cầm lấy sổ con bắt đầu xem xét, sau khi đọc nhanh như gió đảo qua, mới mở miệng nói: "Trên tình báo này có điểm đáng ngờ.”

"Nếu như Vân Mộng tiên tử chủ động với người của Âm Cực Tông, thì sao lại mất tích như vừa nói, hơn nữa còn để chuyện này ồn ào đến trước mặt Thái sư.”

Bình Luận (0)
Comment