Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1665 - Chương 1665. Chính Đạo Ổn Định Rồi, Đậu Nào Đó Ra Tay Với Ma Đạo 2

Chương 1665. Chính đạo ổn định rồi, Đậu nào đó ra tay với Ma Đạo 2 Chương 1665. Chính đạo ổn định rồi, Đậu nào đó ra tay với Ma Đạo 2

Đây là người thông minh đệ nhất thiên hạ, sao có thể không biết ý nghĩa của việc đến Âm Cực Tông, nhưng hắn lại giả vờ không biết gì, như thể hắn hoàn toàn không hiểu.

Từ Trường Khanh kia cũng đang nuôi ý định xấu xa, không ngừng thuyết phục Đậu Trường Sinh đến Âm Cực Tông, có vẻ như là định ra tay với Âm Cực Tông.

Sau khi cân nhắc lợi hại, Gia Cát Vô Ngã chủ động mở miệng nói: "Hiềm nghi của Âm Cực Tông rất lớn, chỉ là liên lạc với Âm Cực Tông để hỏi thăm, Âm Cực Tông không cảm nhận được áp lực, e rằng sẽ không nói thật, không bằng Thái sư đến Âm Cực Tông, tự mình hỏi chuyện Vân Mộng tiên tử.”

"Ta tin đến lúc đó Âm Cực Tông sẽ không dám nói dối, Vân Mộng tiên tử có ở Âm Cực Tông hay không, Thái sư sẽ có thể biết rõ tình hình thực tế.”

Sau một lúc im lặng, Gia Cát Vô Ngã lại nói: "Hợp Hoan Tông nơi nơi gây thù với Thái sư, nếu Thái sư muốn chủ động ra tay với Hợp Hoan Tông, lấy mạng lưới thông tin khổng lồ của Hợp Hoan Tông, nhất định sẽ biết rõ.”

"Thái sư đến Âm Cực Tông, không chỉ tạo áp lực cho Âm Cực Tông, mà còn hấp dẫn sự chú ý của Hợp Hoan Tông, mặc dù lần trước Âm Cực Tông và Hợp Hoan Tông được triều đình công nhận, liệt vì danh sách chính tông.”

"Nhưng bọn hắn dù sao cũng là Ma Đạo, quan hệ giữa bọn hắn như cây liền cành, nếu là dưới tình huống có chung kẻ địch là Thái sư, sợ là sẽ lựa chọn liên thủ.”

"Cho nên Thái sư đến Âm Cực Tông, cũng là ép Hợp Hoan Tông xuất chiêu, nếu bọn hắn chủ động ra tay với Thái sư, điều này chứng tỏ Âm Cực Tông có vấn đề, chuyện Vân Mộng tiên tử rất có thể là do Âm Cực Tông, hoặc là Hợp Hoan Tông xuống tay.”

Đậu Trường Sinh vốn chỉ hơi động tâm, sau khi nghe thấy những lời này của Gia Cát Vô Ngã thì trái tim lập tức đập thình thịch, Gia Cát Vô Ngã không hổ là nhân tài được tiên hoàng trông cậy, tương lai sẽ nhập các bái tướng.

Một kế dẫn xà xuất động này thật sự là vô cùng cao minh.

Nếu Âm Cực Tông bị Hợp Hoan Tông thuyết phục, vậy chứng tỏ Âm Cực Tông rắp tâm hại người, như vậy hắn ra tay với Âm Cực Tông, cũng không phải kiêng kỵ gì cả, người trong thiên hạ sẽ đứng về phía hắn, dù sao hắn chiếm một chữ lý.

Không có Âm Cực Tông và Hợp Hoan Tông, Ma tông trong cửu đại thượng tông cũng gần như bị tiêu diệt.

Vì những tai họa ngầm mà đợt phong ba Đạo Tiêu Ma Trường mang đến cũng đều bị loại bỏ.

Đương nhiên nếu Âm Cực Tông có thể chịu được khảo nghiệm, chỉ cần Âm Cực Tông thành thật, Đậu Trường Sinh sẽ không đuổi cùng giết tận.

Đậu Trường Sinh suy nghĩ một lát, phát hiện đi một chuyến đến Âm Cực Tông cũng là một lựa chọn tốt, gật đầu nói: "Vậy đến Âm Cực Tông đi.”

Hắn đưa mắt nhìn Từ Trường Khanh rồi nói: "Sau khi ta rời đi, làm phiền Từ đại nhân phối hợp với Bệ hạ, cùng ngài xử lý chuyện triều chính, thanh lý một vài người vô tích sự, trà trộn để hưởng lợi, ăn không ngồi rồi.”

"Đại Chu không nuôi người rảnh rỗi, nếu không thể toàn tâm toàn ý với Đại Chu, hoặc là xuất lực vì Đại Chu, vậy thì tất cả đều phải cút hết.”

Từ Trường Khanh gật đầu đáp: "Thái sư yên tâm.”

"Có ta ở đây, triều đình tuyệt đối sẽ không loạn, ta nhất định sẽ rửa sạch quan lại trước thay Thái sư.”

Gia Cát Vô Ngã chủ động cáo lui, sau khi rời khỏi nội các, hắn trực tiếp trở về Thần Hầu Phủ, ngồi trên ghế đá, chậm rãi duỗi tay ấn xuống bàn đá, mặt bàn đá lõm xuống, lộ ra một khoảng trống. Gia Cát Vô Ngã đưa tay lấy ra một khối ngọc bài từ phía trong.

Ngọc bài to bằng lòng bàn tay, có màu xanh trắng xen kẽ, bên trong có một luồng sáng nhàn nhạt lưu động, giống như Chân Long không ngừng bơi lội.

Gia Cát Vô Ngã tiếp tục duỗi tay truyền pháp lực, Chân Long kia bắt đầu vui sướng bơi lội, tốc độ càng lúc càng nhanh, cuối cùng ngọc bài tràn ngập một ánh sáng mông lung, bao phủ Gia Cát Vô Ngã bên trong.

Nó đã tự động cắt đứt mọi hướng nhìn trộm, che khuất tầm nhìn của người ngoài. Ngay lúc đó, một giọng nói thiếu kiên nhẫn từ tấm ngọc bài vang lên: "Việc kia xử lý thế nào rồi?”

"Vu oan cho Hạo Thiên Tông được chưa?.”

Gia Cát Vô Ngã khẽ lắc đầu đáp: "Không thành công.”

Một thanh âm ngạc nhiên nghi ngờ từ trong tấm ngọc bài truyền ra: "Sao lại không thành công?”

"Để dẫn dắt một vị Tông Sư của Hạo Thiên Tông tới, đã phải trả một cái giá không hề nhỏ.”

"Nhất là không làm Tông Sư của Hạo Thiên Tông kia nghi ngờ, cũng không thu hút sự chú ý của người khác, để Tông Sư Hạo Thiên Tông tự mình xuất hiện, chúng ta chẳng những trả giá đắt mà còn tiêu tốn rất nhiều thời gian, sao có thể thất bại?”

Gia Cát Vô Ngã trầm giọng nói: "Đậu Trường Sinh căn bản không thể nào tin Hạo Thiên Tông sẽ ra tay với Hoa Trường Phương.”

"Không, là Đậu Trường Sinh hoàn toàn không quan tâm đến Hoa Trường Phương.”

"Đậu Trường Sinh chỉ để ý đến mục đích của mình, Hoa Trường Phương chẳng qua là một vật hi sinh, là một cái kíp nổ mà thôi.”

Bình Luận (0)
Comment