Bạch Hổ bảo châu là do mình kiểm soát, bên phía Trương Thiếu Quyền phải chế tạo một kiện Bán Thần Binh nhất phẩm, như vậy thì Bạch Hổ Thất Túc trên cơ bản là đã hoàn thành.
Bây giờ Bạch Hổ bảo châu không thể nào thức tỉnh, miễn cưỡng mượn dùng phẩm chất của nó, Bạch Hổ thiên binh cũng có thể chiến đấu với Thần Ma.
Hơn nữa lực lượng cũng không yếu, trên cơ bản có thể liều chết với Thần Ma.
Dù sao Bạch Hổ thiên binh vốn dĩ cũng không yếu, hơn nữa còn có Bạch Hổ bảo châu làm trụ cột, cũng có thể tăng cường thêm một chút, cộng với hệ thống hoàn chỉnh của Bạch Hổ thiên binh được thành lập, biến thành đội quân tinh nhuệ bách chiến, muốn chiến đấu với cường giả Thần Ma đỉnh phong cũng không thành vấn đề.
Âm Cực Tông đã ném cho mình một quả táo ngọt, cuối cùng Đậu Trường Sinh đã phát hiện, mình vẫn nên ăn nó.
Bạch Hổ Thất Túc mà đã như vậy rồi, như thế thì còn lại Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ thì sao.
Tài nguyên cần thiết thực sự là quá nhiều, cho dù là tài lực của Đại Chu rất đồ sộ, bàn về tài nguyên thì vượt qua Thiên Ma Tông và Thiên Ma Tông không biết bao nhiêu lần, nhưng Đại Chu cũng tiêu hao rất nhiều tài nguyên, thiên hạ rộng lớn như vậy, đâu đâu cũng cần xài tiền.
Phần tài nguyên thực sự còn sót lại của Đại Chu cũng không nhiều, vẫn còn mấy cái động không đáy.
Đậu Trường Sinh vốn dĩ còn phân vân, bây giờ hắn đã quyết định, sau khi trở về thì lập tức đóng băng tài nguyên của Tông Nhân Phủ, Đại Chu đã nuôi bọn họ hơn hai trăm năm rồi, không biết tiêu tốn bao nhiêu tài nguyên, bây giờ cũng nên dừng lại rồi.
Âm Cực Tông bỏ đi, Đậu Trường Sinh nhất thời cảm thấy có hơi phiền phức, lần này đến đây hắn có hai mục đích chính, bất kể là thăm hỏi tung tích của tiểu muội, hay là hoà hoãn quan hệ với Âm Cực Tông, đến bây giờ cái nào cũng chưa hoàn thành.
Trái lại, sau khi trải qua chuyện này, e rằng Âm Cực Tông sẽ càng thêm thù hận mình, nếu nói trước kia chỉ là Tông chủ phu nhân bất mãn với mình, như vậy thì bây giờ từ trên xuống dưới Âm Cực Tông, bởi vì lợi ích mà lần này Âm Cực Tông bị tổn thất sẽ dính líu đến tất cả mọi người từ trên xuống dưới Âm Cực Tông.
Đậu Trường Sinh nhíu mày, thực sự cảm nhận được chỗ bất tiện, nếu như đổi thành sư phụ thần bí trước khi chứng đạo, bây giờ chỉ cần lấy gương đồng ra, triệu hồi sư phụ thần bí, sư phụ thần bí suy nghĩ chu đáo chắc chắn sẽ cho mình một tin tức hữu dụng.
Đậu Trường Sinh lấy ra một tấm gương đồng, nhìn gương mặt mơ hồ của mình ở trong gương đồng, bắt đầu dùng gương đồng triệu hồi, sư phụ thần bí chính là Thần Ma, sẽ không tiếp tục tham dự vào chuyện dưới phàm trần, nhưng chẳng phải trước khi hắn rời đi, đã lựa Từ Trường Khanh làm người thừa kế hay sao.
Từ Trường Khanh cũng có thể cảm nhận được phương hướng di chuyển của Âm Cực Tông, tới cũng đã tới rồi, Đậu Trường Sinh định gặp mặt Tông chủ một lần.
Gương đồng giống như nổi lên gợn sóng, bên trên không ngừng nhộn nhạo, sóng nước cứ nối tiếp hết vòng này tới vòng khác rồi tản ra, gương đồng dao động khoảng chừng mười nhịp thở, bên trên gương đồng mới xuất hiện hình ảnh hoàn chỉnh.
Gương mặt của Từ Trường Khanh xuất hiện trên gương đồng, sau khi nhìn thấy Đậu Trường Sinh, Từ Trường Khanh chủ động mở miệng nói: “Thái sư.”
“Ta đã nhận được tin tức, bây giờ Âm Cực Tông đã phân tán ra.
“Kể từ trận chiến Nam Đô ở Ngô Công sơn, Âm Cực Tông bị Thái Tông bệ hạ đánh cho tan tác, Âm Cực Tông bắt đầu chia thành từng nhóm nhỏ, từ trước đài lui về đằng sau hậu đài, vẫn luôn âm thầm trốn trong bóng tối làm mưa làm gió.
Từ sau khi Đại Chu thành lập, tuy rằng nhiều lần chèn ép Âm Cực Tông, nhưng vẫn không có bao nhiêu tác dụng.”
“Âm Cực Tông không hoạt động ngoài sáng, mặc dù Đại Chu cường thịnh, nhưng cũng lực bất tòng tâm.”
“Lúc này Âm Cực Tông cũng đi theo con đường giống như ngày xưa, lại chia thành từng nhóm nhỏ, mỗi nhóm phân tán đến 108 tám châu, bắt đầu trốn tránh sự truy đuổi của Thái sư.”
“Thậm chí Âm Cực Tông cũng biết, Ám Vương tiền bối nằm vùng trong Âm Cực Tông nhiều năm, ở trong Âm Cực Tông tuyệt đối không chỉ có một người tâm phúc, bị Thái sư phát hiện bọn họ đang ở Việt Châu, đây cũng là chuyện tất nhiên.”
“Hơn nữa bọn họ phân tán đến khắp các nơi trên cả nước, cũng sẽ không an toàn, nhưng Âm Cực Tông vẫn quyết định làm như vậy, cũng bởi vì đây chính là quyết định chính xác nhất.”
“Nếu muốn chống đối lại Thái sư thì thực sự là quá khó, phần lớn môn nhân đều không thể mượn được lực lượng, sự tồn tại của bọn họ trái lại trở thành gánh nặng và trách nhiệm, còn không bằng trực tiếp tản ra rồi ẩn núp, nếu như bị điều tra ra được, đó chính là do vận may của bọn họ không tốt.”
“Nếu như thành công ẩn nấp, có thể chờ đợi thời gian, đến khi Thái sư bị thua hoặc là chứng đạo.”