Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1713 - Chương 1713. Vừa Không Cẩn Thận, Tu Vi Đột Phá 3

Chương 1713. Vừa không cẩn thận, tu vi đột phá 3 Chương 1713. Vừa không cẩn thận, tu vi đột phá 3

Tay kia tùy ý nhen động đám mây, giống như từng đóa bông trắng, không ngừng biến hóa hình dạng trong tay Minh Long.

Đứng bên cạnh hắn là một người đàn ông cao to vạm vỡ, tướng mạo thô kệch, râu ria xồm xoàm, mặc quần áo vải thô, cau mày thật sâu, sốt ruột nói: “Ngươi có lời gì cứ nói cho ta biết đi?”

“Đừng úp úp mở mở như vậy.”

"Thành Bất Dạ truyền đến tin tức, Quảng Hàn tiên tử đã kêu gọi những người trẻ tuổi và tài năng từ khắp nơi thiên hạ tề tụ lại, muốn tổ chức một cuộc đại hội xem mắt."

Ứng Long kích động đưa tay vỗ vỗ ngực mình nói: “Muốn nói tuổi trẻ tài năng, ta còn có thể nói ai!.”

“Đây không phải là chuyên môn tổ chức cho ta sao?"

“Nhất định là tiên tử biết ta tốt, cho nên mới làm như vậy."

“Mau lên, đừng trì hoãn việc ta đi đến Thành Bất Dạ.”

Minh Long búng tay một cái, từng đám mây bay đều vờn quanh ngón tay hắn không ngừng lưu động, chậm rãi nói: “Vạn Hoa Long Mẫu đã rời đi, nếu như người lại rời đi nữa, tính cả những người đang du lịch khác kia thì người hoặc là lựa chọn ngủ say ở bên ngoài nếu không Tiên Thiên Thần Ma trấn thủ trong tộc quá ít.”

“Cũng chỉ còn lại mấy người, ta và Uyên Thủy Long Nữ."

“Bây giờ là thời điểm có nhiều chuyện xảy ra, vẫn là không nên để ý tới mấy chuyện tục tĩu bên ngoài mới là tốt nhất."

“Đại hội xem mắt kia người có đi hay không cũng không quan trọng, nói chung người khẳng định sẽ thua.”

Lời này vừa nói ra, Ứng Long cả giận nói: "Ngươi có ý gì?

"Đố kỵ."

"Ngươi nhất định là đố kỵ ta lớn lên đẹp trai."

“Phải biết rằng tướng mạo này của ta là đã trải qua thế nhân nghiệm chứng, Tự Vô Mệnh kia cũng khen ta lớn lên đẹp trai."

“Là mỹ nam đẹp nhất trong thiên hạ."

Vẻ mặt của Minh Long cứng đờ, hai người các ngươi kẻ tám lạng kẻ nửa cân, là kỳ phùng địch thủ, khen ngươi cũng chính là đang khen bản thân hắn cho nên hắn tự nhiên sẽ nói như vậy.

Chỉ diện mạo này, tính cách này của ngươi.

Biết ngâm thơ làm phú không?

Cũng không biết.

Muốn tài hoa không có tài hoa, muốn tướng mạo không có tướng mạo.

Quảng Hàn tiên tử người ta coi trọng ngươi mới là lạ.

Cũng không biết hai tên này, lấy đâu ra sự tự tin mù quáng, đều cho rằng mình là mỹ nam tử.

Minh Long im lặng nửa ngày, lúc này mới đè nén ức chế trong lòng, trái lương tâm mà nói: “Đại hội xem mắt cũng sẽ không mở ngay bây giờ, cũng cần một thời gian sau chờ đợi mới mở, ngươi ở trong tộc chờ một chút, ta sẽ phái người đi mời Vạn Hoa Long Mẫu trở về.”

“Chỉ Vạn Hoa Long Mẫu trở về thì ngươi có thể đi tới Thành Bất Dạ."

Ứng Long bất mãn nói: “Lúc Vạn Hoa Long Mẫu rời đi, sao ngươi không nói?”

“Hết lần này tới lần khác chủ động ngắn cản ta rời đi, ta thấy ngươi chính là thấy ta dễ bắt nạt."

“Dựa vào cái gì?"

“Dựa vào cái gì mà mỹ nam tử như ta, mỗi ngày đều phải nhận sự chỉ trích của các ngươi, vậy cũng không nói, nhưng lại còn bị các ngươi khi dễ, bắt nạt."

Minh Long mỉm cười nói: “Chính là bởi vì ngươi là mỹ nam tử, cho nên đi trễ một chút cũng chẳng phải là chuyện xấu gì.”

“Nếu như đi sớm, bọn họ nhìn thấy ngươi đều thấy tự ti xấu hổ người người ai nấy đều chật vật rời đi, đây chẳng phải là ngươi phá hủy đại hội xem mắt sao, đến lúc đó Quảng Hàn tiên tử không vui liền trực tiếp kết thúc đại hội xem mắt, như vậy ngươi chẳng phải là mất đi cơ hội sao."

Ứng Long vỗ tay nói: “Có đạo lý.”

“Phi thường có đạo lý."

“Nếu bọn họ đều bời vì cảm thấy tự ti mà tất cả rời đi, vậy thì đại hội xem mắt sẽ không mở được nữa."

“Như vậy ta sẽ chờ một chút, nhưng ngươi phải nhanh lên một chút, không thể quá trì hoãn đại hội xem mắt của ta."

Minh Long gật đầu nói: "Yên tâm đi"

“Tuyệt đối không trì hoãn cơ hội ngươi ôm mỹ nhân trở về."

Ứng Long nở nụ cười, trực tiếp xoay người rời đi, đưa lưng về phía Minh Long nói: “Ta đi Long Đình ngồi một chút, Viêm Hỏa Long Quân đã mời ta mấy lần rồi.”

Minh Long nhìn chăm chăm vào bóng lưng Ứng Long rời đi rồi dần dần biến mất khỏi tầm mắt, ánh mắt lại không tự chủ được nhìn về phía phương trời phía xa, mặc dù cách nhau ngàn vạn dặm, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự dao động của linh cơ.

Linh cơ dao động kịch liệt truyền đến cũng đại biểu cho phương xa đang diễn ra một hồi đại chiến kịch liệt.

Từ sau khi Yến Thần Đế xuất quan, liền trực tiếp xông tới cửa tìm Chúc Long đánh một trận thế cho nên Chúc Long cũng không có một ngày nào được nhàn rỗi, cùng Yến Thần Đế đánh một trận đại chiến kéo dài đến tận ngày nay, cũng là thời gian rất dài.

Nếu đánh một trận sinh tử thì song phương đã sớm kết thúc, nhưng trận chiến đấu này hai bên đều có ý khống chế thực lực, không đánh trận sinh tử, toàn bộ đều là nghiệm chứng sự khổ luyện sau nhiều năm tu hành.

Đây là một chuyện tốt nhưng cũng là một chuyện xấu.

Bình Luận (0)
Comment