Cánh cửa đá bị Đậu Trường Sinh đẩy ra, cách đó không xa cánh cửa đá đã bị đẩy ra, Phượng Khinh Ngữ với đôi mắt ngái ngủ đi ra, chỉ mới bước ra một bước rồi đột ngột dừng lại, một đôi mắt kinh ngạc không dám tin nhìn về phía Cửu Thủy thái tử, sau đó lại nhìn về phía Đậu Trường Sinh.
Một tay che miệng, sau đó lại lui về phía sau một bước, che mắt lại hàm ý cái gì cũng không nhìn thấy, cũng bắt đầu đóng cửa đá lại.
Đậu Trường Sinh vẫn bình tĩnh, vô cùng ăn ý, không có ai la lên.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, một thạch thất khác mở ra.
Ngao Xuân bước ra, hắn sửng sốt một chút rồi hung ác nhìn về phía thạch thất của Đậu Trường Sinh.
Nhìn khe hở cuối cùng của thạch thất, hắn hét lớn: "Đậu Trường Sinh."
" Ngươi không cần đóng cửa.”
"Còn có Phượng Khinh Ngữ, các ngươi thật độc ác, hôm qua còn mở miệng gọi thân thiết Cửu Thủy đại ca."
"Hôm nay các ngươi không những giết người, lại còn chặt đầu, ngay cả toàn thây cũng không tha."
"Quá độc ác."
Bên ngoài cửa đá, tiếng mắng vang lên không ngừng.
Bên trong cửa đá, một mảnh tĩnh lặng.
Cửa đá có hiệu quả cách âm vô cùng tốt, toàn bộ tiếng rống giận dữ của Ngao Xuân đều bị ngăn cách ở bên ngoài.
Sắc mặt Đậu Trường Sinh tái nhợt, đôi mắt hiện ra ánh sáng lạnh lẽo, sao mình toàn đụng phải những chuyện linh tinh rối loạn như này.
Chỉ mở một cánh cửa, đã nhìn thấy Cửu Thủy Thái tử chết.
Nhưng hết lần này tới lần khác Phượng Khinh Ngữ cũng ra tới, Ngao Xuân cũng tới.
Tất cả đều đụng mặt nhau.
Đậu Trường Sinh thở hắt ra một hơi, sau đó lại đẩy cửa đá ra, chuyện này không thể trốn tránh, chỉ có thể bình tĩnh đối mặt.
Lựa chọn của mình không sai, chẳng qua không nghĩ tới Phượng Khinh Ngữ sẽ xuất hiện, thế cho nên hơi bất ngờ mà khựng lại một chút, do đó chậm trễ một nhịp thở, cho Ngao Xuân cơ hội đi ra nhìn thấy mình.
Cụ thể hơn một chút, chỉ là thời gian một cái đóng cửa, ai mà biết được chỉ trong thời gian ngắn lại sảy ra nhiều chuyện như vậy?
Không.
Vận khí của mình không xấu như vậy.
Có khả năng là bọn hắn đã từng mở cửa ra, sau khi nhìn thấy thi thể của Cửu Thủy Thái tử lại giả bộ như không có chuyện gì sảy ra.
Trong lòng Đậu Trường Sinh rất hận.
So với vận khí bỏ đi này thì lý do này có sức thuyết phục hơn nhiều.
Mình cũng sẽ lựa chọn làm như bọn hắn, chẳng qua là mình đi ra ngoài muộn hơn một ít, sau đó trở thành người chịu tội thay, đẩy hết hiềm nghi cho mình.
Ánh mắt Đậu Trường Sinh nhìn về phía bàn tay trong bóng tối.
Quan trọng nhất là phải đi nhìn danh sách hảo hữu.
Cửu Thủy Thái tử đã vào danh sách, nếu thật sự gặp chuyện không may, khẳng định sẽ có phản ứng.
【 Chúc mừng hảo hữu Cửu Thủy Thái tử của ký chủ bị một đao bêu đầu, giá trị tu vi +40000! 】
Giá trị tu vi không tăng lên quá nhiều, nhưng cũng không ít, còn ở trong phạm vi chấp nhận được, bây giờ thực lực của Đậu Trường Sinh tăng lên, Cửu Thủy Thái tử nằm ở đỉnh phàm tục, nhìn như rất lợi hại, thực ra còn trong phạm vi võ đạo nhất phẩm, chưa đột phá Thần Ma và giới hạn phàm tục.
Thực lực hai bên không chênh lệch quá lớn, nếu bây giờ Đậu Trường Sinh là võ giả cửu phẩm, vậy khi Cửu Thủy Thái tử chết, khẳng định sẽ cho rất nhiều giá trị tu vi, nếu không thì thân phận phải tôn quý như vị Ngao Xuân kia, khi chết sẽ thu được giá trị nhiều hơn một chút, đương nhiên đây chỉ là suy đoán của Đậu Trường Sinh mà thôi.
Ánh mắt Đậu Trường Sinh ngưng lại, thật sự nhìn thấy Cửu Thủy Thái tử chết, hơn nữa còn chết dưới đao.
Thế nhân đều biết, mình tinh thông đao pháp.
Hiềm nghi này sẽ càng lớn.
Nội tâm Đậu Trường Sinh thở dài, uống rượu hỏng việc, lời nói của tổ tông quả nhiên chí lý.
Nếu hôm qua không uống Thiên Tiên Túy thì đã nhìn thấy một hàng chữ nhắc nhở này, sẽ phản ứng lại được, không giống như hiện tại để cho hung thủ chạy mất, thậm chí đều đã ngụy trang xong.
Lần nữa đẩy ra cửa đá, tiếng Ngao Xuân gầm gừ đinh tai nhức óc cũng truyền vào tai Đậu Trường Sinh: "Cửu Thủy huynh đệ đáng thương của ta, lần này đến Long Môn chẳng qua là muốn quan sát thi hài Thượng Cổ Chân Long một chút, căn bản không có ý định tranh đoạt Long Môn, thế mà bị người xem là uy hiếp hại chết.”
"Mấy trăm năm qua vất vả khổ cực tu hành, không biết đã phải cố gắng bao nhiêu, lại chết ngay trước khi chứng đạo, thật sự là quá thảm.”
"Thần Hỏa huynh đệ và Vạn Lý huynh đệ cũng phải cẩn thận Đậu Trường Sinh đó.”
"Tên Đậu Trường Sinh kia am hiểu ngụy trang, tinh thông diễn kịch, thậm chí là lừa được cả Trạm Lư Kiếm, có thể biết được kỹ thuật diễn của hắn có bao nhiêu lợi hại, hôm qua trên yến hội, chúng ta đều tận mắt nhìn thấy tên Đậu Trường Sinh kia gọi Cửu Thủy huynh đệ một tiếng đại ca, tiếng gọi thân mật nhường nào, nhưng kết quả thì sao?”
Sắc mặt Ngao Xuân kích động, nói văng cả nước miếng, chỉ thiếu nước mắt rơi lã chã, đang không ngừng kể hết ra những chuyện đã diễn ra.