"Ta uống Thiên Tiên Túy có cảm ngộ cũng có thể nghiệm chứng, tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm, ngươi chắc chắn đã nhìn lầm người.”
Vũ Vạn Lý lắc đầu nói: "Tuyệt đối không nhìn lầm.”
"Bởi vì lúc ấy không chỉ một mình ta nhìn thấy.”
"Còn có người khác cũng nhìn thấy.”
Ánh mắt Vũ Vạn Lý nhìn về hướng Phượng Khinh Ngữ, chủ động mở miệng hỏi: "Khinh Ngữ muội lúc ấy cũng đẩy ra cửa đá, cho dù chỉ là một khe hở, nhưng ta vẫn phát hiện, ta tin ngươi cũng nhìn thấy quá trình Cửu Thủy Thái tử tử vong.”
Từng ánh mắt lại di động, trực tiếp nhìn về hướng Phượng Khinh Ngữ, cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Phượng Khinh Ngữ liên tục xua tay nói: "Sai.”
"Ta không thấy rõ."
Phượng Khinh Ngữ trộm nhìn Đậu Trường Sinh, nhỏ giọng nói: "Ban ngày có việc chưa xử lý xong, cho nên lúc ấy ta định rời Túy Tiên Lâu trước.”
"Chỉ là không nghĩ tới nhìn thấy cảnh Cửu Thủy ca ca tử vong.”
"Chính diện khuôn mặt ta cũng không thấy, nhìn bóng lưng lại giống Trường Sinh ca ca.”
Phượng Khinh Ngữ vội vàng giải thích:
"Nhưng ta cho rằng đây là vu oan hãm hại.”
"Thuật biến hóa trong thiên hạ rất nhiều, trông giống nhau căn bản không nói lên được cái gì."
Quanh đi quẩn lại.
Sự hiềm nghi lại quay trở lại.
Đậu Trường Sinh cau chặt mày, nếu chỉ là lời từ một phía của Vũ Vạn Lý thì còn có khả năng là vu oan hãm hại, nhưng Phượng Khinh Ngữ cũng nói như thế, điều này chỉ có thể nói rõ một chuyện, hung thủ giết chết Cửu Thủy Thái tử hôm qua thật sự có ý định hãm hại mình.
Cửu U chi khí, đao pháp tuyệt đỉnh, trong tay còn có một thanh đao tốt, lại lần nữa biến hóa thành dáng vẻ bây giờ của hắn.
Hắn cứ như vậy gây thù chuốc oán sao?
Vụ án thiên kiêu tử vong lần trước, Thương tộc đã đến để gài bẫy hắn, và bây giờ điều đó lại xảy ra lần nữa.
Chờ một chút.
Có phải lại là Thương tộc làm hay không?
Suy nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu Đậu Trường Sinh thì lập tức giống như một hạt giống, bắt đầu bén rễ nảy mầm trong đầu, điên cuồng lớn lên.
Mặc dù hắn mang tiếng xấu, nhưng vô duyên vô cớ làm gì có ai sẽ chủ động hại hắn, chỉ có kẻ mang lòng hận thù mà thôi.
Thương tộc có thù không nhỏ với hắn, hắn đã từng phá hoại kế hoạch của Thương tộc mấy lần, không đúng, là Thương tộc luôn cuốn hắn vào, khiến hắn phải chịu tai bay vạ gió.
Hết suy nghĩ này đến suy nghĩ khác cứ chập chờn trong đầu hắn, nhưng cuối cùng đều bị Đậu Trường Sinh chủ động bóp chết.
Thương tộc cũng không phải kẻ ngốc, lần này cho dù muốn hại mình, cũng không thể dùng kế lần trước.
Cho dù có lặp lại thủ đoạn cũ, cũng là kế hoạch đã thực hiện thành công.
Vì vậy khả năng là Thương tộc không cao.
Mọi người đều im lặng, cuối cùng Dương Huyền Cơ phá vỡ bầu không khí gần như lắng đọng, chủ động nói: "Rốt cuộc tình huống là như thế nào?”
"Mời đại chưởng quỹ nghiệm chứng xem rốt cuộc Đậu tiên sinh có uống Thiên Tiên Túy hay không?”
"Cụ thể là uống vào lúc nào, chờ đến khi có kết quả mới có thể biết được Đậu tiên sinh có bị tình nghi hay không?”
"Đây đã là phương pháp nghiệm chứng tốt nhất, nếu Đậu tiên sinh từng uống Thiên Tiên Túy, cũng như uống từ rất sớm, như vậy tức là có người cố ý ngụy trang, muốn vu oan hãm hại Đậu tiên sinh.”
Đậu Trường Sinh chủ động chìa bàn tay ra, một ngón tay chỉ về phía trước, từ đầu ngón tay chảy ra một giọt máu, giống như viên ngọc thạch lơ lửng giữa không trung, tràn ngập ánh sáng nhàn nhạt.
Đại chưởng quỹ Túy Tiên Lâu nâng tay, lấy ra một ngân châm đặc chế từ trong tay áo, ngân châm nhẹ nhàng chạm vào máu, lập tức biến thành màu tím, màu sắc rất đậm, sau khi ánh sáng màu tím đậm hiện lên, dường như rất giống chất lỏng.
Đại chưởng quỹ Túy Tiên Lâu chủ động giải thích: "Màu máu đã biến thành màu tím đậm, và ánh sáng giống như nước của Thiên Tiên Túy, điều này chứng tỏ Đậu thái sư thật sự từng uống Thiên Tiên Túy, nếu không thì sẽ không xảy ra loại dị tượng này.”
Đại chưởng quỹ Túy Tiên Lâu vừa nói chuyện, vừa chậm rãi thu cây ngân châm lại, nhẹ nhàng di chuyển lòng bàn tay, giọt máu đã trở lại trong tay Đậu Trường Sinh.
Cổ tay Đậu Trường Sinh vặn một cái, pháp lực bắt đầu nuốt vào nhả ra, trực tiếp tiêu hủy giọt máu này.
Đại chưởng quỹ Túy Tiên Lâu châm ngân châm vào một điểm trên đầu ngón tay của mình, để ngân châm đâm vào trong máu thịt, sau đó lại rút ngân châm ra, màu sắc không có chút nào thay đổi, đại chưởng quỹ Túy Tiên Lâu tiếp tục nói: "Nếu không uống Thiên Tiên Túy thì sẽ giống như thế này.”
"Nếu các vị không tin thì có thể kiểm nghiệm một lần?”
Phượng Khinh Ngữ vội vàng lắc đầu đáp: "Không cần.”
"Ta tin tưởng đại chưởng quỹ.”
Đại chưởng quỹ Túy Tiên Lâu gật đầu, tiếp tục: "Đậu thái sư đã từng uống Thiên Tiên Túy, điều này không sai, nhưng cụ thể là uống lúc nào thì cũng rất dễ dàng phán đoán.”
"Vừa rồi mọi người đều đã nhìn thấy màu sắc, hơn nữa màu còn rất đậm, điều này chỉ ra thời gian uống Thiên Tiên Túy đã trôi qua rất lâu.”