"Kính xin tướng quân yên tâm, chuyện này Cự Nhân tộc ta tuyệt đối sẽ không bỏ mặc.”
Bạch Trạch, Lôi Thần các loại..., từng vị Tiên Thiên Thần Ma, trước sau không ngừng xuất hiện, đứng ở bên ngoài Hoàng Kim Đổ Thành.
Sắc mặt mỗi người đều không quá tốt, thực tế là nhìn về hướng Tự Vô Mệnh tràn ngập không vui, lần này Nhân tộc cùng Hồ Man quá vô liêm sỉ, ra tay thật sự quá nhanh, một tên giữ chân Thạch Thiên Tâm, một tay bắt lấy Mỹ Thực Chi Đô, trước trước sau sau chờ khi bọn hắn kịp phản ứng đi qua đã không còn Mỹ Thực Chi Đô, mà tên Tự Vô Mệnh kia được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, muốn ra tay với Hoàng Kim Đổ Thành.
Đây là chuyện không thể nào.
Bây giờ bên ngoài Hoàng Kim Đổ Thành, tụ tập bảy vị Tiên Thiên Thần Ma.
Đại biểu cho Phượng Hoàng, Linh tộc, Yêu tộc, Vũ tộc, Long tộc, Cự Nhân tộc, Thần tộc.
Một tòa Hoàng Kim Đổ Thành bảy đại tộc chia trác, cuối cùng còn được cái gì?
Đâu như Mỹ Thực Chi Đô, chỉ hai chủng tộc phân chia.
Hơn nữa khi ra tay với Mỹ Thực Chi Đô, cũng là quang minh chính đại, là đại chưởng quỹ Túy Tiên Lâu, không, là Thạch Thiên Tâm ra tay với phàm tục, mà Hoàng Kim Đổ Thành, bất luận là tìm lý do gì, đều không ép được dị nghị, khẳng định vạn tộc sẽ sợ hãi, sau hôm nay nhất định lời đồn sẽ nổi lên bốn phía.
Lợi ích đạt được không nhiều lắm, lưng còn đeo bêu danh, mà Nhân tộc cùng Hồ Man đạt được rất nhiều chỗ tốt không nói, còn kiếm được mỹ danh trợ giúp huynh đệ, chuyện lần này, rất có thể là Nhân tộc và Hồ Man làm, bằng không thì bọn hắn cũng sẽ không phản ứng nhanh như vậy.
Tự Vô Mệnh nơi xa nhướng mày, nhìn từng vị Tiên Thiên Thần Ma không ngừng đến, nhưng không tiếp tục khóc lóc om sòm cắn chết không buông, mà thấy tốt thì ngừng.
Nếu chỉ là Ô Vi Ti cùng Vũ Nhân Anh, đương nhiên mọi chuyện không dễ cho qua như vậy, mấu chốt là trước mặt có bảy đại chủng tộc, tiếp tục cũng là tốn công vô ích, bọn hắn nhất quyết sẽ không cho phép mình ra tay với Hoàng Kim Đổ Thành.
Tự Vô Mệnh không nói hai lời nắm lấy Mỹ Thực Chi Đô, lập tức đi về hướng tây, đây là hướng về Nhân tộc.
Về phần Da Luật Hồ Từ đang chiến đấu cùng Thạch Thiên Tâm, Tự Vô Mệnh trực tiếp không thèm đếm xỉa, không kiếm được gì ở Hoàng Kim Đổ Thành vậy phải tối đa hóa lợi ích của Mỹ Thực Chi Đô, vì sao phải chia đều với Hồ Man, mình độc chiếm cái này không tốt sao.
Động tác của Tự Vô Mệnh thoáng cái làm kinh sợ Da Luật Hồ Từ.
Da Luật Hồ Từ từng giây từng phút chú ý thế cục, không nghĩ đến Tự Vô Mệnh lại xấu tính như vậy, đây hoàn toàn là muốn cầm Mỹ Thực Chi Đô chạy về Nhân tộc, nếu như mang Mỹ Thực Chi Đô mang về Nhân tộc rồi còn muốn đạt được lợi ích sẽ rất khó khăn, tiếp đó khẳng định phải cãi cọ một phen, không đánh mấy trận thì một chút lợi ích cũng không đạt được.
Coi như là đánh mấy trận, Nhân tộc cũng sẽ không thành thành thật thật chia đều, khẳng định đã giấu đi phần lớn thứ tốt, cuối cùng đưa cho mình chỉ là lớp da của Mỹ Thực Chi Đô.
Da Luật Hồ Từ giận dữ, Tự Vô Mệnh quá mất nết.
Thật sự là không có lấy một điểm mấu chốt.
Người như thế nào mà có thể không biết xấu hổ như vậy.
Sao có thể như thế?
Việc này chỉ có thể để ta làm.
Da Luật Hồ Từ nổi giận gầm lên một tiếng, người đã chạy về hướng Tự Vô Mệnh, về phần Thạch Thiên Tâm thì bỏ qua.
Muốn giết Thạch Thiên Tâm phải trả cái giá quá lớn, khi sắp chết Thạch Thiên Tâm phản công, tuyệt đối sẽ khiến mình bị thương, không có các Tiên Thiên Thần Ma khác đồng loạt ra tay, Da Luật Hồ Từ cũng không có ý nghĩ giết người.
Da Luật Hồ Từ vừa động, Thạch Thiên Tâm cũng không thừa cơ mà lên, phẫn hận nhìn chăm chú hết thảy, không nghĩ gì mà chạy về phương xa, bây giờ bảo mệnh quan trọng hơn, Mỹ Thực Chi Đô không cần nữa.
Thạch Thiên Tâm đào mệnh, bị các Tiên Thiên Thần Ma nhìn kỹ trong đáy mắt.
Con ngươi Đan Phượng hiện ra một tia sáng, ung dung nói: "Nhân tộc cùng Hồ Man không được việc, vậy mà cũng để người chạy mất.”
"Kính xin Nhân Anh lão đệ đi một lần.”
"Ngăn Thạch Thiên Tâm lại, không thể để hắn đắc tội Long đại ca còn có thể an toàn rời đi.”
"Cũng mời Nhân Anh lão đệ yên tâm, lợi ích nơi đây Phượng Hoàng nhất tộc không lấy một xu, toàn bộ đều nhường cho Vũ tộc.”
"Chuyện của Long đại ca chính là chuyện tộc ta, vì Long đại ca, tộc ta nguyện ý giao ra hết thảy.”
Vũ Nhân Anh cười lạnh nhìn Đan Phượng một cái, cánh chim trắng noãn sau lưng chậm rãi mở ra, người đã bay qua ngàn vạn khoảng cách, tự mình đi chặn đánh Thạch Thiên Tâm.
Phượng Hoàng nhất tộc nhường ra lợi ích, vậy liền nhận lấy.
Vũ Nhân Anh mới di chuyển, Thạch Thiên Tâm cũng đã hô to: "Chậm đã.”
"Không nên ra tay, đều là người nhà mình.”
"Ta xuất thân Thương tộc, là một người Thương tộc phụ trách Long Môn đại hội.”