Tất cả kế hoạch của Long tộc, bây giờ đều trở thành dã tràng xe cát.
Nếu Long Môn bị Nhân tộc cướp đi, vậy thì tổn thất thực sự quá lớn.
Trước đây nhằm chế tạo Long Môn, đã tập hợp lực lượng của tộc cùng nhau hành động, thi thể của Thượng Cổ Chân Long mặc dù là vật liệu chính, nhưng đó cũng chỉ là một phần mà thôi, những tài liệu trân quý khác nhiều vô số kể, thiên địa kỳ trân không biết dùng bao nhiêu.
Trước trước sau sau biết bao nhiêu Thần Ma bận rộn vì Long Môn, mới có thể chế tạo ra một Thần binh không gian, muốn mượn thứ này để thay đổi tình cảnh bất lợi của Long tộc, xoay chuyển cục diện suy tàn của Long tộc từ sau cuộc chiến ngàn năm. Nhưng lúc gần thành công, bị Nhân tộc lấy được tin tức, khiến Nhân tộc đánh lén một lần.
Không thể không ký hiệp ước bất đắc dĩ, giao một phần linh tính của Long Môn cho Nhân tộc, đây đã là cực kỳ nhục nhã rồi, bây giờ lại xảy ra chuyện càng thêm nhục nhã hơn, Long Môn không còn là của Long tộc nữa, tương lai sẽ trở thành Nhân Môn.
Minh Long không thể chấp nhận kết quả này, ánh mắt nhìn ngang ngó dọc, nhìn những kẻ cười trên nỗi đau của người khác, biết bọn họ rất phản cảm đối với chuyện Ngao Liệt sát hại vạn tộc, trong lòng Minh Long lạnh lẽo, bây giờ không tìm được đồng minh và người ủng hộ nữa rồi.
Tên Ngao Liệt đáng hận.
Hiếp đáp kẻ nhỏ yếu thì giỏi hơn ai hết, đối mặt với cường địch thì không chịu nổi một đòn, đúng là một tên phế vật không hơn không kém.
Tự Vô Mệnh cũng mặc kệ Minh Long, nói với mọi người: “Dựa theo hiệp ước đã ký kết, Long Môn thuộc về Nhân tộc.”
“Giấy trắng mực đen, không ai chối cãi được.”
“Nhân tộc của ta lấy đi Long Môn một cách danh chính ngôn thuận.”
“Không, bây giờ phải gọi là Nhân Môn rồi.”
Tự Vô Mệnh hớn ha hớn hở nói: “Mấy hôm nữa Nhân tộc của ta sẽ tổ chức tiệc lớn, các vị đều phải đến, nhất định phải đến để chứng kiến tiệc mừng Nhân Môn quay lại.”
Tự Vô Mệnh lớn tiếng hô hào: “Các vị tổ tiên, mọi người có nhìn thấy không?”
“Đám hậu bối đã nghênh đón Nhân Môn bị thất lạc trở về rồi.”
“Nhân Môn thất lạc nhiều năm, cuối cùng có thể về nhà rồi.”
Minh Long từ trước đến nay vẫn luôn lạnh lùng, hôm nay cũng không kìm chế được, gào thét rống giận nói:
“Long Môn là của Long tộc, không thể giao lại cho Nhân tộc.”
“Nhân tộc các ngươi dám ra tay với Long Môn, như vậy thì khai chiến.”
Tự Vô Mệnh cười lạnh nói: “Nhìn đi?”
“Nhìn xem bộ mặt ghê tởm thối tha của Long tộc, thua còn không chịu chấp nhận.”
“Vạn tộc đều có thể làm chứng, đây là Long tộc các ngươi vi phạm khế ước vạn tộc.”
“Ta xin mời lão đại tỷ đứng ra chủ trì công đạo.”
Chương 661: Một vị Tiên Thiên Thần Ma của Long tộc đã rớt đài
Thiên Ngoại Thiên, Bách Hoa viên.
Từng luồng sáng hư ảo bắt đầu đan xen vào nhau giữa không trung, trong chốc lát đã dệt nên thiên la địa võng.
Thiên la địa võng im hơi lặng tiếng loé lên trong chớp mắt, sau đó cũng biến mất ngay lập tức, tất cả đều quay về bình thường, giống như chưa từng xuất hiện.
Bách Hoa viên đã nằm ở bên ngoài thế giới, trở thành một nơi ngăn cách với đời.
Bên trong Bách Hoa viên, trăm hoa tranh nhau đua nở, hương hoa ngào ngạt, bay xa cả mười dặm.
Bích Thần Nguyên Quân mặc một chiếc váy tím dài, lúc này đã đưa bàn tay trắng nõn ra, trong lòng bàn tay đang hiện ra một đoá hoa lạ.
Đoá hoa xinh đẹp ướt át, mỗi một lần đong đưa đều phát ra những tiếng sấm chớp đùng đoàng, giống như ngàn tiếng sấm gầm vang, nghe rất có quy luật, giống như từng luồng sấm sét.
Vạn Hoa Long Mẫu bị thu hút, nhìn đóa hoa sấm chớp này, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng.
Bất thình lình.
Vạn Hoa Long Mẫu khẽ nhíu mày.
Bích Thần Nguyên Quân nhìn vẻ mặt của Vạn Hoa Long Mẫu, trong lòng cảm thấy nặng nề, mặc dù không ngừng đánh giá cao đối phương, trận pháp trước sau điều chỉnh, chấn động của nó cũng đã chỉnh đến mức nhỏ nhất, vốn tưởng rằng có thể giấu được Vạn Hoa Long Mẫu, nhưng thực sự không ngờ cuối cùng vẫn thất bại.
Bích Thần Nguyên Quân áp dụng phương án thứ hai, chủ động mở miệng giải thích: “Đóa Lôi Đình Chi Hoa này không thể nhuốm phải tục khí ở ngoại giới, cho nên mỗi một lần quan sát đều phải cắt đứt linh cơ với ngoại giới.”
Chân mày của Vạn Hoa Long Mẫu giãn ra, nhìn như đã bình thường trở lại, đã hoàn toàn tin tưởng, nhưng Bích Thần Nguyên Quân không hề tin tưởng hoàn toàn, lời giải thích này rất hợp lý, nhưng tuyệt đối không đủ để gạt bỏ sự nghi ngờ của một vị Tiên Thiên Thần Ma, không thể cho Vạn Hoa Long Mẫu Vạn Hoa Long Mẫu cơ hội để bình tĩnh suy xét.
Bích Thần Nguyên Quân chủ động nói: “Lôi Đình Chi Hoa này thoạt nhìn chí cương chí dương, nhưng thật sự là rất dễ bẻ, thật sự quá yếu ớt, để ta đi cất Lôi Đình Chi Hoa này, kính xin Long Mẫu chờ trong chốc lát.”
Bích Thần Nguyên Quân chậm rãi đứng dậy, đây là lần đầu tiên trong quãng thời gian này, hắn muốn rời khỏi chốn này.