Cuồng phong thét gào, thổi bừa bãi khắp nơi, giống như từng con nhỏ cắt ngang qua đất trời.
Long Môn bay lên.
Trăm trượng, ngàn trượng...
Khoảng cách của Long Môn càng lúc càng gần, trái tim của Đậu Trường Sinh cũng nhấc lên tới cổ họng, lúc này dị tượng trời đất càng lúc càng khủng bố, mây đen lóe lên điện quang, từng con ngân xà nhe nanh múa vuốt.
Ầm, ầm ầm.
Từng tiếng sấm chớp đùng đoàng vang lên.
Mưa to từ trên trời rơi xuống, nước mưa nối liền thành tuyến, mới chớp mắt đó mà giữa đất trời như bốc lên khói trắng, nước mưa đã che khuất tầm nhìn.
Đến giờ phút này Long tộc vẫn chưa ra tay.
Long tộc sẽ từ bỏ sao?
Ý tưởng này vừa xuất hiện, đã bị Đậu Trường Sinh bác bỏ.
Long tộc sẽ không từ bỏ Long Môn.
Sau một cái hít thở.
Cuối cùng Long Môn cũng trồi lên mặt nước, cơn sóng thần đánh thẳng vào Long Môn, bị ánh sáng và thuỵ khí cắt đứt, giống như tấm màn vô hình, bảo vệ Long Môn ở trong đó.
Lúc Long Môn phá vỡ nước biển, chân chính xuất hiện trong thiên địa.
Vuốt rồng to lớn xuất hiện giữa biển.
Vuốt rồng lớn đến khó tin, móng rồng giống như trụ trời đứng sừng sững, đã chộp về phía Long Môn.
Long tộc đã ra tay.
Điều này khiến cho vô số kẻ nhìn lén càng thêm tập trung, tiếp theo chính là phản ứng của Nhân tộc.
Một khóm lửa rơi xuống từ trên trời.
Hào quang rực rỡ loá mắt, giống như cướp hết ánh sáng của đất trời, giống như mặt trời rớt xuống biển.
Thế tới hung hăng đánh mạnh vào vuốt rồng, trong lúc ánh sáng nhấp nháy, cũng đã trực diện đụng vào vuốt rồng, lực lượng vô tận ập xuống Đông Hải.
Tiếng nổ đùng đoàng vang lên.
Nước biển bắn lên tứ tung, nhanh chóng bốc hơi bay lên.
Chỉ một thoáng là có thể nhìn thấy, một phần nước biển ở Đông Hải đã hoàn toàn bị ngọn lửa đỏ rực đốt cháy gần như không còn, trong chớp mắt, không biết bao nhiêu Thuỷ tộc đều bị chết dưới Đại Nhật Kim Diễm khủng bố.
Ngọn lửa vô tận cuốn sạch cửu thiên thập địa.
“Lữ Húc Nhật.”
“Ngươi muốn chết.”
Một tiếng gào thét tức giận vang vọng khắp đất trời.
Một con Chân Long có vảy rồng màu trắng như tuyết đã ầm ầm bay lên từ phía chân trời, lửa vàng sáng rực quấn quanh Bạch Long đang cháy ngùn ngụt, vảy rồng đẹp đẽ trắng như tuyết không ngừng lóe ra ánh sáng, ngăn chặn Đại Nhật Kim Diễm, nhưng trong chốc lát đã bị thiêu đốt gần như không còn.
Vảy rồng trắng như tuyết bị cháy đen, đã cháy gần hết sạch, trong đôi mắt khổng lồ của Bạch Long đang lao lên hiện ra vẻ căm hận, gầm một tiếng sau đó xông về phía Lữ Húc Nhật.
Quanh người Lữ Húc Nhật là Đại Nhật Kim Diễm vờn quanh, tràn ngập ánh sáng vô tận, soi sáng đất trời khắp nơi, người như đứng giữa đại nhật, chỉ có thể loáng thoáng nhìn thấy một bóng dáng cao lớn.
Nhìn thấy Bạch Long vọt tới, kẻ nọ bước về phía trước một bước, một bước chân này, thời gian như nước, sóng gợn lăn tăn.
Trở tay nhấc Đại Nhật Kinh Thần Xích lên, quất xuống từ trên không.
Lực lượng hung hãn cuồng bạo, bá đạo đến khó tin, cũng nhanh đến khó tin, Bạch Long chỉ có thể trơ mắt nhìn Đại Nhật Kinh Thần Xích đổ xuống.
Ầm.
Một tiếng vang thật lớn.
Đại Nhật Kinh Thần Xích kéo dài như trụ trời, hung hãn đánh vào trên đầu rồng của Bạch Long.
Vảy rồng không thể phá vỡ, đao thương bất nhập, trong nháy mắt cũng bị nứt ra, lộ ra máu thịt bên dưới, đầu rồng của Bạch Long bị Đại Nhật Kinh Thần Xích cưỡng chế đánh lõm xuống.
Bạch Long giống như sao băng, rơi xuống phía dưới, nặng nề đập xuống đáy biển, từng dãy núi dưới đáy biển sụp đổ, hố sâu không thấy đáy đã xuất hiện.
Một tiếng rồng gầm gừ vang lên.
Âm thanh ngập tràn đau đớn, sát khí dữ dội lan tràn từ bên dưới, giống như thực chất, khiến trời đất thay đổi dữ dội, Bạch Long lại xuất hiện, vuốt rồng đã lõm xuống quá nửa, máu thịt bầy nhầy, dáng vẻ thê thảm, sợ hãi nói: “Đây là Thời Quang Chi Đạo.”
“Thiên Đế Đạp Quang Âm.”
“Chỉ dựa vào một bức Thiên Đế Xuất Tuần Đồ, ngươi lại thật sự sửa được.”
Lữ Húc Nhật không nói lời nào, xách theo Đại Nhật Kinh Thần Xích trở tay đánh xuống, nhưng lại đánh vào phía Đông, Uyên Thủy Long Nữ đã hiện thân ở nơi đó.
Đại Nhật Kinh Thần Xích va chạm với Thiên Tội, lập tức ép vỡ Thiên Tội.
Cảnh tượng này đều lọt vào trong mắt của Đậu Trường Sinh, hắn không khỏi kinh hãi trong lòng.
Tên Lữ Húc Nhật này mạnh như vậy?
Quả thật ngoài sức tưởng tượng, tuy rằng hiện tại thực lực của Lữ Húc Nhật mạnh mẽ, mình cũng tương đối yên tâm, nhưng Ám Vương đắc tội Lữ Húc Nhật, e rằng sẽ không yên.
Không.
Không đúng.
Hình như mình cũng đắc tội.
Đệt.
Đại cữu ca hại mình rồi.
Nhất định sau này phải tính toán nợ nần.
Thiên Ngoại Thiên, Bách Hoa viên.
Từng luồng sáng hư ảo bắt đầu đan xen vào nhau giữa không trung, trong chốc lát đã dệt nên thiên la địa võng.
Thiên la địa võng im hơi lặng tiếng loé lên trong chớp mắt, sau đó cũng biến mất ngay lập tức, tất cả đều quay về bình thường, giống như chưa từng xuất hiện.