Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1845 - Chương 1845. Đậu Nào Đó Chiến Thắng Xong Không Những Không Chạy Mà Còn Giết Đến Tận Long Đình 10

Chương 1845. Đậu nào đó chiến thắng xong không những không chạy mà còn giết đến tận Long Đình 10 Chương 1845. Đậu nào đó chiến thắng xong không những không chạy mà còn giết đến tận Long Đình 10

Chuyện tốt.

Đây là một chuyện thật sự tốt.

Đan Phượng hiện ra nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt có thể thấy rõ ràng, không ít người cũng lộ ra nụ cười như vậy.

Nếu như Nhân tộc và Long tộc huyết chiến, như vậy được lợi chính là bọn hắn, thực lực Nhân tộc quá mạnh, họ đều muốn làm thực lực Nhân tộc suy yếu đi, nhưng hết lần này tới lần khác, có quá nhiều người có loại ý nghĩ này lại muốn trông cậy vào những người khác đi làm, đến kết quả cuối cùng thì cũng không có người nào đi làm cả.

Giống như đạo lý hòa thượng gánh nước uống kia vậy, hai tên hòa thượng giơ nước lên uống, ba tên hòa thượng không có nước uống vậy.

Hiện giờ Long tộc muốn có danh tiếng này, bọn họ đương nhiên muốn nhường cho Long tộc rồi.

Một trận huyết chiến xảy ra, ngay cả Nhân tộc đạt được thắng lợi thì như thế nào chứ?

Bọn họ chắc chắn sẽ không để cho Long tộc hủy diệt, Long tộc cứng mà không chết, đây mới là thích hợp nhất, Nhân tộc tổn thất lớn thì sẽ biết thành thành thật thật, tiếp tục làm bá chủ của hắn mà không phải kêu gào nhất thống vạn tộc.

Coi như thực lực Long tộc tổn thất hơn phân nửa, cuối cùng thật sự không được nữa, vậy cũng không có chuyện gì, nâng địa vị Côn Bằng tộc lên, để Côn Bằng tộc trở thành thập đại chủng tộc, thay thế danh ngạch của Long tộc, đến lúc đó Côn Bằng tộc dựa sát vào Nhân tộc đương nhiên sẽ trở mặt với Nhân tộc.

Côn Bằng tộc muốn trở thành thập đại chủng tộc, tất nhiên phải thu được bá chủ thiên địa tán thành, cho nên mới sẽ dựa sát vào Nhân tộc.

Gần đây Côn Bằng tộc và Nhân tộc liên tiếp lan truyền tin tức, thậm chí là hư hư thực thực Côn Bằng Hoàng đi đến Nhân tộc, Đan Phượng cũng đã thu được tin tức, chỉ là không có xác định 100% mà thôi.

Địa vị của mỗi một chủng tộc khác biệt, đương nhiên nhu cầu khác biệt, đợi đến khi Côn Bằng tộc trở thành thập đại chủng tộc, tự nhiên là muốn bài xích Nhân tộc, sẽ gia nhập vào trong hàng ngũ thực lực áp chế lại Nhân tộc.

Nhưng nếu như Nhân tộc thực lực yếu đi thì Côn Bằng tộc sẽ lắc mình biến hoá nhanh chóng, trở thành minh hữu của Nhân tộc.

Loại này thập đại chủng tộc không biết đã chơi bao nhiêu vạn năm, ngay từ đầu một số ít không hiểu, toàn bộ đều đã bị đào thải, nhiều năm qua vẫn đối địch với nhau, liên hợp, hôm nay địch nhân, ngày mai minh hữu, ngoại trừ lập trường của Nhân tộc vẫn thủy chung như một ra thì các chủng tộc khá đều biến ảo trận doanh giống như lật sách vậy.

Tên Đậu Trường Sinh này là một thanh đao sắc bén.

Nhân tộc gần đây nhờ vào Đậu Trường Sinh, lần lượt thọc Thương tộc và Yêu tộc, hơn nữa còn xuất hiện kỳ hiệu, đao đao thấy máu, có thể nói là thành quả chiến đấu tương đối khá.

Mà tên Đậu Trường Sinh này là một thanh đao không sai, nhưng lại là một thanh không có chuôi đao, quá mức sắc bén, hại người hại mình.

Bây giờ Nhân tộc xuất hiện loại tình huống này, Đan Phượng cũng không cảm thấy bất ngờ, điều này hoàn toàn là bình thường.

Sớm muộn gì Đậu Trường Sinh cũng cắn trả Nhân tộc, hung hăng cắn một cái, trêu chọc đại họa cho Nhân tộc.

Ánh mắt Đan Phượng di chuyển, ánh mắt sáng ngời nhìn chăm chú Tự Vô Mệnh, chờ phản ứng tiếp theo của Nhân tộc, Đậu Trường Sinh đi đánh cược mệnh, rốt cuộc Nhân tộc có theo hay không, giờ phút này từ bỏ Đậu Trường Sinh dễ dàng, nhưng khi đã mất đi Đậu Trường Sinh, Long Môn cũng sẽ không có.

Nhân tộc lần lượt trả cái giá không nhỏ, Long tộc có mấy vị Tiên Thiên Thần Ma không đi đến chiến trường, đây cũng không phải là một chuyện nhỏ, chỉ có thể chứng minh Nhân tộc đã sớm chuẩn bị.

Còn bận việc một trận hay là trực tiếp nhấc lên đại chiến?

Nhân tộc có can đảm đại chiến, vì tôn nghiêm cho dù Long tộc không muốn chiến thì cũng không thể không chiến.

Đều đã đánh tới cửa rồi, nếu như Long tộc không chiến thì Long tộc làm gì còn có mặt mũi đứng trong thập đại chủng tộc, uy nghiêm quét đất, đã mất đi uy hiếp, tiểu tộc cũng sẽ coi Long tộc không ra gì, cho rằng Long tộc mềm yếu có thể bắt nạt, cả đám đều tới cắn một cái, Long tộc cũng không gánh được, đây là tai họa hủy diệt.

Đánh không nhất định sẽ vong tộc nhưng nếu như không đánh, khả năng vong tộc cực cao, đương nhiên Long tộc biết nên lựa chọn thế nào.

Tự Vô Mệnh nôn nóng, đã không còn khí định thần nhàn, lặp đi lặp lại đi đi lại lại.

Đan Phượng lặng yên không tiếng động đứng ở cửa Vạn Thần Điệ, không có ý tứ gì khác, chính là Tự Vô Mệnh quý vì Nhân tộc, phải chủ trì đại hội vạn tộc lần này, cũng không thể để Tự Vô Mệnh ghét bỏ phiền phức, sau đó trực tiếp rời khỏi Vạn Thần Điện được.

Minh Long tiến lên một bước, muốn ngăn trở Đan Phượng, sáng tạo cơ hội cho Tự Vô Mệnh, để Tự Vô Mệnh có cơ hội ngăn cản Đậu Trường Sinh, mặc dù kêu gào lợi hại nhưng hôm nay so sánh với hai tộc huyết chiến thì Long Môn cũng không còn thơm như vậy nữa.

Bình Luận (0)
Comment