Cái nhìn này.
Khiến cho Kim Thủy Long Quân kinh hãi hồn cũng bị mất.
Bây giờ Đậu Trường Sinh kia đang cầm một cái hộp, sau khi mở ra, bên trong lại là một cái Bàn Đào.
Đúng vậy.
Kim Thủy Long Quân tuyệt đối sẽ không nhìn lầm, đó tuyệt đối là Bàn Đào.
Đối với bất kỳ một tên Thần Ma nào, bọn họ cũng sẽ không không nhận ra Bàn Đào, bởi vì Bàn Đào là vật mà bọn họ nhớ mãi không quên.
"Chuyện gì xảy ra?"
"Làm sao Đậu Trường Sinh có Bàn Đào?"
"Với thực lực của hắn, kể cả xem như địa vị ở Nhân tộc có cao hơn nữa thì có thể cao đến mức nào? Không có khả năng thu được Bàn Đào."
Liêu Thủy Long Quân vẫn luôn trầm mặc lạnh nhạt quan sát mở miệng nói: "Sau khi Đậu Trường Sinh đi vào Long cảnh thì vận dụng truyền tống của Long Môn một lần, sau đó biến mất một lúc, lại xuất hiện lần nữa thì phát hiện có một cái hộp, sau khi mở ra thì một cái Bàn Đào xuất hiện."
Giọng điệu Liêu Thủy Long Quân bình bình đạm đạm, không có bất kỳ gợn sóng nào, tiếp tục nói: "Đây là vu oan hãm hại, loại thủ đoạn này thật sự là quá thấp kém."
"Bây giờ không biết có bao nhiêu người đều có thể chú ý tới động tác của Đậu Trường Sinh, nơi nào sẽ có người tin tưởng."
"Nhân tộc hoàn toàn là vẽ vời cho thêm chuyện ra, tự gây phiền toái."
Kim Thủy Long Quân tức hổn hển nói: "Gặp không may."
"Tai họa tới."
"Chuyện của Thương tộc, vạn tộc cũng hoài nghi tộc ta, bây giờ sau khi trông thấy Bàn Đào, nơi nào sẽ quản các mặt khác, bọn họ chỉ nhìn thấy Bàn Đào ở Long tộc."
"Càng vu oan đơn giản, thời khắc mấu chốt càng có thể phát huy ra kỳ hiệu."
"Thật ác độc."
"Tên Đậu Trường Sinh này thật sự ác độc."
"Nhanh, nhanh đi gọi lão tổ tông tỉnh lại."
"Đã chậm, tộc ta sắp vong rồi."
Đông Hải, Long Đình.
Giờ phút này Đậu Trường Sinh xốc lên một hộp gỗ.
Một Bàn Đào ở trong hộp gỗ, đặt ở trên vải đỏ.
Một mùi thơm ngát không ngừng lan tràn ra, mùi thơm truyền khắp bốn phương, có thể lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, thực lực sinh mệnh ở bốn phương trong biển bắt đầu tăng lên, sinh cơ nồng đậm tràn ngập bốn phương, tảo biển ở trong nước biển không ngừng lay động, đang tăng trưởng một cách điên cuồng.
Sau khi Đậu Trường Sinh mở ra hộp gỗ, lộ ra vẻ kinh ngạc, lập tức đóng hộp gỗ lại.
Vẻ mặt nghiêm túc, người cũng không đi về phía Long tộc mà trực tiếp lấy Long Môn ra muốn trở quay trở về, trực tiếp bắt đầu chạy trốn.
Đồng thời mở Ngư Tràng Kiếm Bố quấn quanh bày tay ra, tự mình kích hoạt lực lượng Ngư Tràng Kiếm Bố, bắt đầu ẩn giấu hành tung của mình, đồng thời cũng kích hoạt lực lượng Thiên Cơ lão nhân ở bên trong, bắt đầu che đậy thiên cơ, cắt đứt người định vị vị trí của mình.
Một động tác hàng loạt này, có thể nói là Đậu Trường Sinh hành văn liền mạch lưu loát, không dừng lại một chút nào.
Long Môn mông lung, bắt đầu hiện ra hào quang, một cánh cửa hư ảo đang hiện lên ở trước mặt Đậu Trường Sinh, giống như là sóng nước, không ngừng bắt đầu xao động, cánh cửa xuất hiện trong nháy mắt Đậu Trường Sinh đã hướng về phía cửa phóng đi, nhưng khi Đậu Trường Sinh vừa có động tác, vốn cánh cửa đứng ở phía trước, trong chốc lát bị nghiền nát.
Giống như quả cầu tuyết bị chia năm xẻ bảy, biến thành vô số bông tuyết, rơi xuống bốn phương tám hướng.
Động tác của Đậu Trường Sinh rất nhanh, nhưng có người động tác càng nhanh hơn.
Sau khi Đậu Trường Sinh đi vào trong Long cảnh thì đã bị nhìn chằm chằm, cho dù vận dụng truyền tống của Long Môn, chỉ cần vẫn còn ở bên trong Long cảnh, lục lượng rõ ràng như vậy, làm sao bọn họ có thể không phát hiện ra được.
Cho nên khi Đậu Trường Sinh dừng lại một lá, Long tộc cũng đã đuổi theo tới.
Cũng mới có tình cảnh trước mắt này, trên khuôn mặt hiện ra kinh sợ, nhưng trong lòng lại thở dài một hơi, Đậu Trường Sinh đã cố ý trì hoãn thời gian, lúc mở hộp còn chần chờ một lát, chính là sợ Long tộc phản ứng chậm, do đó không có kịp thời đuổi tới, đến lúc đó nếu như mình chạy, chẳng phải là không công diễn trò.
Người tới là một đầu Chân Long toàn thân xiềng xích quấn quanh, dài chừng trăm trượng, kém xa Chân Long khổng lồ khác, nhưng một mảnh vàng ròng xích sắt quấn quanh, giống như hoàng kim tưới nước mà thành, hoàng kim thần liên này không ngừng tràn ngập khí tức huyền ảo, từng tia từng sợi hào quang lần lượt không ngừng rủ xuống, trong thiên địa giống như là một trận mưa màu vàng rơi xuống.
"Đậu Trường Sinh."
"Ngươi trả Bàn Đào cho tộc ta?"
Giống như là tiếng vang của chuông lớn, vang vọng Cửu Thiên Thập Địa, chấn động tứ hải hoàn vũ.
Khoan đã.
Đậu Trường Sinh sững sờ.
Vốn cho rằng sau khi đầu Chân Long này xuất hiện sẽ lập tức trách cứ mình vu oan hãm hại, lần này, động tác của Đậu Trường Sinh đơn giản thô bạo, không có bất gì kỹ thuật cao nào, liếc mắt một chút là có thể nhìn ra nhiều chỗ sơ hở ở trong đó.