Chương 187: Giá trị tu vi đợt này hơi bị nhiều (2)
Khẽ ngẩng đầu lên thì vừa hay thấy nam tử ngồi đối diện đang nhìn mình, Đậu Trường Sinh khẽ mỉm cười, đối phương lập tức dời mắt đi, không dám đối mắt với Đậu Trường Sinh, hiển nhiên là rất sợ Đậu Trường Sinh.
Đậu Trường Sinh thở dài trong lòng, đại tỷ phu nhà mình có hơi nhát gan.
Không riêng gì đại tỷ phu, gan của đại tỷ mình cũng không lớn gì mấy.
Ánh mắt nhìn về phía Tiêu Bạch Y.
Tiêu Bạch Y đã qua tuổi 50, nhưng đã tu hành võ đạo từ nhỏ, trong nhà phú quý, cũng biết cách bảo dưỡng, nhìn qua chỉ như thiếu phụ hơn ba mươi tuổi.
Mái tóc đen nhánh được quấn lên, phía trên được cài một cây trâm màu lục bích, đoan trang tao nhã, là dạng quý nữ điển hình.
Có điều Đậu Trường Sinh có thể cảm nhận được khoảng cách giữa mình và đối phương, ánh mắt tiếp tục nhìn về phía Tiêu Thiên Minh, hắn cũng có chút sợ mình.
Đậu Trường Sinh lại ngồi thêm một lát, sau đó thì đứng dậy rời đi.
Dù mình đính hôn với Tiêu Thanh Y nhưng đến giờ vẫn còn chưa gặp được mặt vị hôn thê kia, còn vị tỷ tỷ Tiêu Bạch Y này cũng là mới gặp lần đầu, nào có tình cảm gì đáng nói đâu, đều là người xa lạ, ở chung một chỗ với nhau chắc chắn rất lúng túng.
Đậu Trường Sinh rời đi khiến cho không khí nghiêm túc trong đại sảnh tiêu tán hơn phân nửa, ở bên ngoài đại sảnh có thể nghe thấy tiếng nói chuyện vui vẻ bên trong.
Đều sợ mình à?
Cho dù là Tiêu Thiên Minh kiêu ngạo khó thuần, nhưng khi nhìn mình vẫn có phần sợ hãi.
Lời đồn đại hại người mà.
Thực sự là hại Đậu Trường Sinh ta không ít đâu.
Đặc biệt là Thiên Cơ báo của kỳ này.
Thiên Cơ Lâu khuếch đại sự thật.
Gì mà Đậu Trường Sinh lại nổi âm mưu, Thập Thái Tử chết thảm ở Tề Châu.
Thiên Sát Cô Tinh và Ác nhân trời sinh mạnh mẽ liên thủ với nhau.
......
Mấy cái như chống lưng của nhân tộc, là ánh sáng của chính đạo gì gì đó trong tưởng tượng của Đậu Trường Sinh thì chưa từng được nhắc đến dù là nửa chữ.
Đặc biệt là phân đà Thiên Thông ở Thần Đô kia, càng là bại hoại trong đám bại hoại, phải nói là vô cùng bỏ công bỏ sức ra để bôi đen mình, liên tiếp viết bài dài suốt mấy ngày trời.
Một việc đơn giản như Lý gia cấu kết với Thập Thái Tử của Long tộc, bắt cóc công chúa Vinh Quốc, mà viết không dưới ngàn từ, lại thêm phân tích của những người khác cho nên Thiên Cơ Báo kỳ này là một xấp thật dày, cầm lên là đủ quạt ra gió luôn.
Cách hành văn của Thiên Thông cay độc chua ngoa, không thẹn với anh kiệt kiệt xuất ở Thiên Cơ Lâu, miêu tả Đậu Trường Sinh thành một người âm hiểm xảo trá, vì thanh danh mà có thể đánh đổi hết thảy, không hề sợ chết, dám liều mạng, những điều ấy đều được bộc lộ hết qua đoạn văn chương chưa tới ngàn từ.
Số chữ còn lại đều dùng để phân tích thế cục tiếp theo.
Đậu Trường Sinh trở về phòng, ngồi ngay ngắn trên giường, cầm Thiên Cơ Báo trên bàn lên, dù cho đó là Thiên Cơ Báo đang phát rồ mà bôi đen mình.
Cố ý khuếch đại sự thật, bịa đặt giả dối, nhưng không thể không nói là Thiên Cơ Báo này thật dễ xem.
Đặc biệt là Đông Hải được phân cột sáng lập riêng ở một trên, không chỉ có các loại phân tích của Thiên Thông, mà còn có của lâu chủ Thiên Cơ Lâu.
Thiên Cơ Lâu bắt kịp thời đại, truyền tin cũng rất mau lẹ, còn chưa đầy một ngày đã làm xong cả rồi.
Không chỉ lan truyền tin tức ra khắp 108 châu trong thiên hạ, còn đặc biệt sáng lập phân cột ra Đông Hải, mời những danh gia tới để ghi lời bình phân tích.
Không phải khi không mà Thiên Cơ Báo là báo chí nổi nhất trong thiên hạ.
Nếu là những báo chí khác thì hiện giờ chả có cái rắm gì đâu.
Chờ đến lúc họ ra báo thì cũng mất dăm ba bữa.
Thật ra dăm ba bữa là đã nhanh lắm rồi, dù gì thì cũng không phải thời đại internet như hậu thế, dù hiện giờ có đủ lực lượng siêu phàm, nhưng vẫn còn là xã hội cổ đại phong kiến, có điều nếu so sánh với Thiên Cơ Báo thì báo chí khác còn kém xa lắm.
Mở Thiên Cơ Báo ra, phía trên mang đậm phong cách của Thiên Cơ Báo, một chữ chấn to đùng.
Chấn động.
Thập Thái Tử của Long tộc chết thảm ở Tề Châu.
Hung thủ thế mà là hắn.
Ánh mắt Đậu Trường Sinh nhìn sang chỗ phân cột của Đông Hải, đây là phần phân tích về việc hỏi tội Long Đình.
Thủ vị là lâu chủ Thiên Cơ Lâu, đây là đồ đệ của Thiên Cơ lão nhân, Bách Hiểu Sanh là sư huynh.
Lâu chủ Thiên Cơ Lâu: Lần này Trần tiền bối đến Đông Hải, hỏi tội Long Đình, mang theo đại nghĩa nhân tộc mà đi, hành động này khiến người khác phải kính nể, chỉ là tư tâm khá nặng, ngoài mục đích chân chính là vì bênh vực Trần Bá Tiên, nhân việc này để được sự tán thành của Đế Đạo Thần Binh.
Vừa mới mở đầu mà đã bạo vậy rồi, nói thẳng ra ý của Trần Diệt Chu, hơn nữa còn không thèm che giấu.
Đậu Trường Sinh không khỏi lật vài trang khác của Thiên Cơ Báo ra xem, Thiên Cơ Báo kỳ này có quá nhiều thông tin, do người có chuyên môn chỉnh lý lại.