Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 189 - Chương 189. Tiễn Đưa Trần Tiền Bối, Đậu Anh Hùng, Trần Anh Hùng

Chương 189. Tiễn Đưa Trần Tiền Bối, Đậu Anh Hùng, Trần Anh Hùng Chương 189. Tiễn Đưa Trần Tiền Bối, Đậu Anh Hùng, Trần Anh Hùng

Chương 189: Tiễn Đưa Trần Tiền Bối, Đậu Anh Hùng, Trần Anh Hùng

Do đó, đao và pháp khí đều đã được cất đi, dù sao đi nữa, sau khi đến Long tộc cũng không có khả năng vận dụng.

Nếu có thể lợi dụng chuyện này để tiếp tục gian lận, với nội tình của Long tộc, sao không lấy được Bán Thần Binh ra chứ?

Tiêu phí một cái giá rất lớn để thức tỉnh Bán Thần Binh cấp cao và bắt đầu thăng hoa đến đỉnh cao. Đậu Trường Sinh chỉ có Bán Thần Binh cấp thấp, vậy hắn lấy cái gì để đánh với bọn hắn.

Đây là chủng tộc có thể so sánh với Nhân tộc, không phải là một nhà một họ, hay là một tông một môn.

Không nên nghĩ đến việc mưu lợi, đối phương sẽ chỉ chuẩn bị càng chu đáo hơn so với ngươi mà thôi.

Đậu Trường Sinh nghĩ rằng cái mạng này sẽ bị ném xuống Đông Hải, cho nên đương nhiên hắn tắt nguồn XZ khởi động lại và đợi cho đến khi mình bí mật quay trở lại đông sơn tái khởi.

Nói một ngàn, đạo một vạn.

Đó dù sao cũng là hỏi tội Long Đình.

Đây là một trận đánh cược lớn.

Trần Diệt Chu muốn đánh cược với Đế Đạo Thần Binh, đánh cược với thiên mệnh tương lai.

Không thành Thần Ma, đã định trước sẽ phải chết.

Vì đại thiên mệnh của mình, hôm nay Trần Diệt Chu dứt khoát đặt cược.

Để đạt được đại nghĩa của Nhân tộc, mượn việc này khởi thế, cái Đế Đạo Thần Binh kia không phải cho mình dùng mà là dành cho Trần Bá Tiên.

Xét cho cùng, Trần Diệt Chu đã là võ đạo nhất phẩm, là Vô Thượng Tông Sư, với thiên phú và tài hoa của hắn, nếu không phải không vượt qua được cửa ải cuối cùng này của Đại Thiên Mệnh thì hắn đã đã có thể trở thành Thần Ma từ lâu rồi.

Không cần tới Chân Long Thiên Mệnh, Đế Đạo Thần Binh và Trần Diệt Chu không xứng đôi, hoàn toàn không mang lại lợi ích gì.

Đặc biệt, đây không phải đang trong giai đoạn loạn thế tranh long, mà là thời kỳ cường thịnh của Đại Chu.

Cũng giống như Trương Giác và Hoàng Sào ở kiếp trước của Đậu Trường Sinh, cả hai đều là con cờ tốt mở đường cho Chân Long.

Sao Trần Diệt Chu có thể không biết được chứ, cho nên hắn sẽ không đi tới Chân Long Thiên Mệnh mà người người đều có thể làm được.

Chỉ cần hắn phá hủy Đại Chu thành công và trở thành Thần Ma ở trên đời, trong lật tay một cái chính là long trời lở đất, hắn có thể bảo vệ loạn thế tam long và tiêu dao rời đi cùng với các môn nhân đệ tử của mình.

Nếu loạn thế tam long có thành long chi cơ, thì họ có thể ở lại và tiếp tục tranh long.

Đây là thế tiến lui tự nhiên.

Đậu Trường Sinh đã quan sát Thiên Cơ Báo lặp đi lặp lại trong những ngày qua, nhìn lời bình của từng vị Vô Thượng Tông Sư, hắn mới hiểu được gừng càng già càng cay.

Vì vậy, loạn thế tam long cũng dám liều mạng vì Trần Diệt Chu, lợi ích giữa bọn hắn là một, nhưng còn có tình cảm sư đồ, đệ tử, đây là một đồng minh bền chắc, không gì phá nổi.

Chỉ là Đậu Trường Sinh nhìn Trần Bá Tiên bên cạnh, nhìn thế nào đều cảm thấy có chút cảm giác quen mắt, như thể đây là người mà mình đã từng thấy qua.

Hắn không khỏi tiến lên hai bước, lại gần một chút mới nói: "Trần tổng bộ đầu? "

Dáng người Trần Bá Tiên gầy gò thẳng tắp, đối với giọng nói truyền đến bên tai thì hơi thờ ơ, hơi quay đầu lại nhìn về phía Đậu Trường Sinh, có chút nghi ngờ nói: "Đậu anh hùng đang gọi Trần mỗ? "

Đậu Trường Sinh khẽ lắc đầu nói: "Không có, ta vừa mới trông thấy người quen.”

Trần Bá Tiên kính nể đối đáp với Đậu Trường Sinh: "Tuổi của Trần mỗ đã gần năm mươi, đã từng trải qua phong quang, cũng từng trải qua nghèo túng.”

"Đã ngủ với mỹ nhân, uống qua rượu ngon, ân oán gần mấy chục năm, vì đại nghĩa Nhân tộc cho dù có chết bởi Đông Hải Long Đình, cũng là không uổng phí đời này.”

"Có thể Đậu anh hùng còn nhỏ tuổi, nhưng nếu chết ở Đông Hải, điều này thực sự đáng ngưỡng mộ.”

"Xin Đậu anh hùng hãy nhận của ta một lạy.”

"Xin Đậu anh hùng hãy nhận của chúng ta một lạy.”

Trần Bá Tiên vừa nói xong, ngay sau đó một câu nói vang lên, Tề Thánh Công với tóc màu trắng bạc và khuôn mặt tràn ngập nếp nhăn, mang theo một đám người, trực tiếp cúi đầu trước Đậu Trường Sinh.

Đồng loạt khom người như một ruộng lúa mì ngã xuống.

Đậu Trường Sinh liếc nhìn lại và thấy không ít bóng người quen thuộc, chẳng hạn như Vương châu mục, thái thú Lữ quận, Quân Tử Kiếm Cao Nguy...Tất cả đều có mặt trong đám đông.

Tất cả những nhân vật nổi bật của Lữ Thành đều đã đến, và thậm chí không chỉ Lữ Thành, mà những người có thể chạy tới từ vùng phụ cận cũng đã tới.

Đi Đông Hải hỏi tội Long tộc, đương nhiên không thể lặng yên không một tiếng động mà đi được.

Trần Diệt Chu cho hắn ba ngày để tạo dựng thanh thế bắt đầu mở rộng sức ảnh hưởng của mình.

Lần này, hắn lên đường chạy tới Đông Hải, không chỉ riêng gì nơi Lữ Thành này mà quyền quý địa phương, cùng quan viên, và các đại tộc cũng phải đến tiễn đưa. Dọc đường còn phải rêu rao khắp các thành thị, đặc biệt lựa chọn đi ngang qua những thành thị lớn.

Bình Luận (0)
Comment