Chương 230: Vì sao lại động đến đao của ta (2)
Lần này không phải là giả chết thoát thân, nếu trừ bỏ Minh Ngục Đại Chú chỉ sợ m Cực Tông sắp phát điên lên mất, đến lúc đó hắn sẽ phải đối mặt với chuyện m Cực Tông truy sát.
Minh Ngục Đại Chú là cửu đại chú pháp, Đậu Trường Sinh làm được lại là chuyện sẽ vang danh trong thiên hạ.
Nếu m Cực Tông không sụp đổ, nhất định phải giết Đậu Trường Sinh để chấm dứt những rắc rối sau này, nếu không phương pháp giải trừ bị lưu truyền ra ngoài, người bị Minh Ngục Đại Chú khống chế sẽ khôi phục tự do một lần nữa, chắc chắn bọn hắn sẽ quay lại đâm m Cực Tông một đao.
Tương đương sau khi một khắc hoàn thành phục sinh này.
Đậu Trường Sinh cũng đã biết rõ là ngân Đậu Trường Sinh.
【 Nhân vật: Ngân Đậu Trường Sinh】
【 Thiên phú: Thiên Sinh Chiến Thần】
【Huyết mạch: Hậu duệ chiến thần 】
【 Thiên Sinh Chiến Thần: vì chiến mà sinh, vì chiến mà cuồng, thực lực thăng cấp một cấp. Lưu ý: ngươi nghĩ rằng ta và ngươi cùng cấp à, sai lầm rồi, ta cao hơn ngươi một bậc. 】
Đậu Trường Sinh mở to hai mắt ra, đồng thời tay đã nắm chặt Băng Phách Đao, trong nháy mắt chém về phía Lý thần bộ.
Băng Phách Đao hoàn toàn không có sức sống, âm u đầy tử khí, linh tính đột nhiên bắt đầu khôi phục, một luồng ánh sáng bắt đầu lan tràn ra, trong nháy mắt đã xuyên thấu qua Băng Phách Đao.
Băng Phách Đao mạnh mẽ tản ra tia sáng chói lọi ở giữa không trung, những đốm lấm tấm tràn ngập ở phía trên tiêu tán không còn một mống, Băng Phách Đao lại lần nữa khôi phục, thân đao sáng chói như ngọc thạch kia, từng luồng ánh sáng giống như con rồng đang bay lượn.
Một đao đầy màu sắc chói mắt giống như một đóa hoa băng nở rộ.
Pháp lực Huyền U Hoàng Tuyền cuồn cuộn hiện lên, hoàn toàn bao bọc Băng Phách Đao ở trong đó, một đao bỗng nhiên tấn công.
Một luồng hàn khí lạnh đến thấu xương lan tràn từ trong đóng băng vạn cổ ra, cuối cùng Long Sương Hàn Phách Đao cũng hiện rõ phong thái của tuyệt học Nhất phẩm.
Lý thần bộ vừa mới cúi người, hoàn toàn không có dự liệu đến Đậu Trường Sinh không chết, trong lúc nhất thời phản ứng chậm mất nửa nhịp.
Không.
Đây không phải là Lý thần bộ phản ứng chậm.
Hàn khí cực đoan đóng băng tất cả, không chỉ là đông lạnh thân thể, đóng băng cốt tủy và huyết nhục, làm cho cơ bắp toàn thân bắt đầu cứng ngắc, máu tươi ngừng lưu động.
Cho dù là tư duy đại não cũng phải đình chỉ vận chuyển, lẳng lặng ngủ say, linh hồn cũng sẽ đóng băng, mãi cho đến cuối cùng tan thành mây khói.
Đây là Băng Phách Đao, pháp lực của Huyền U Hoàng Tuyền, và tất cả sức mạnh khác nhau của Long Sương Hàn Phách Đao, tất cả kết hợp lại với nhau mới bộc phát ra một đao cực kỳ mạnh mẽ.
Trong thời gian chớp mắt, Lý thần bộ vẫn còn phản ứng kịp.
Xung quanh cơ thể từ trên xuống dưới, ngọn lửa bùng lên đột ngột, giống như là một ngọn núi lửa phun trào, bốc cháy dữ dội vọt thẳng lên trời, ngọn lửa vô tận thổi quét bao phủ cửu thiên thập địa.
Vốn hàn băng đang lan tràn trên da thịt, bắt đầu từng tấc từng tấc tan rã, cuối cùng giọt nước bị bốc hơi lên không còn một mống.
Lý thần bộ phản ứng cực nhanh nhưng cuối cùng cũng đã chậm.
Băng Phách Đao phun ra nuốt vào vô tận hàn khí, những nơi lưỡi đao đi qua, ngọn lửa đều bị xé vỡ, cuối cùng một đao chém trúng Lý thần bộ.
Một cánh tay bay thẳng lên trời, máu tươi bắn ra giống như những mũi tên, trên mặt đất xuất hiện vô số cái hố.
Sau khi Lý thần bộ lui về phía sau một bước, một tay khác đã điểm lên huyệt đạo cánh tay, máu tươi vốn phun ra tung toé đã đột ngột dừng lại, máu tươi chậm rãi tràn ra.
Lý thần bộ hiện ra vẻ thống khổ, sắc mặt đã dữ tợn, một vệt đen đã lan tràn đến bộ mặt, giống như một con rết đang leo lên.
Nhưng cùng với một lượng lớn máu tươi chảy ra, khuôn mặt của Lý thần bộ đã mất đi huyết sắc, lúc đó trắng bệt một mảnh, mà vệt đen kia cũng nhạt đi một chút.
Máu tươi ở trên mặt đất đã không còn là màu đỏ nữa, cũng không phải là màu vàng đông, mà là đỏ đen lẫn lộn, là độc huyết bị kịch độc ăn mòn.
Đậu Trường Sinh đứng dậy, có thể cảm nhận được rõ ràng, tần suất nhịp đập trái tim của bản thân mình đã xảy ra biến hoá, mỗi một lần nhảy lên đều làm cho Đậu Trường Sinh có một loại cảm giác mạnh mẽ hữu lực.
Lực lượng vô tận đang không ngừng xuất hiện theo nhịp đập của trái tim.
Máu của Đậu Trường Sinh giống như Trường Giang đại hải, huyết mạch Thần Ma như bắt đầu phun trào, ngưng tụ, dường như là thực chất, giống như là một con mãng xà ngửa cổ lên trời gào thét, sinh ra sừng dài, phần bụng sinh ra ngón chân, chính là đang lột xác để thành Chân Long, không ngừng tấn thăng, tấn thăng, tấn thăng.
Huyết mạch Thần Ma, không có một từ nào để giới thiệu, chỉ ngắn gọn trong bốn chữ đó.
Nhưng điều này lại đại biểu cho ý nghĩa không phải là bình thường.
Bởi vì nó biểu thị Đậu Trường Sinh không còn là phàm phu tục tử, mà là dòng dõi thần tiên, Thần Ma chi tử.