Chương 244: m Cực tông hao tổn nhiều thực lực. (3)
Trước kia chưa từng mạnh đến mức này, chỉ sau khi cướp được phần lớn nội tình của Cửu U Minh giáo, tăng thêm một mạch, nhị sơn, tứ môn, thực lực tăng trưởng trên phạm vi lớn, trở thành tai hoạ lớn của Đại Chu.
Ba mạch truyền thừa võ học thần ma, ngũ sơn là nội môn, do năm đại trưởng lão nội môn đảm nhiệm, cửu môn là ngoại môn, ẩn nấp bên trong giang hồ, chấp chưởng giả được xưng là trưởng lão ngoại môn.
Tuy địa vị của ngoại môn không bằng nội môn, nhưng ngoại môn có thể đứng ở ngoài ánh sáng, nên cũng có một số ưu thế.
Kết cấu của m Cực tông không giống những tông môn bình thường, đa phần thực lực của họ đều âm thầm ẩn nấp, ẩn nấp ở dưới nước, nên từ lúc lịch sử hình thành tới nay, m Cực tông làm không ít chuyện ác, cũng từng bị vây công, nhưng thực sự vẫn chưa bao giờ bị tiêu diệt, vẫn sừng sững không ngã.
Chẳng qua, Đậu Trường Sinh khẽ vuốt cằm, hắn luôn cảm thấy nơi này có một chỗ không đúng.
Cẩn thận suy nghĩ kỹ một chút.
Đậu Trường Sinh đột nhiên nghĩ tới.
Hiện giờ m Cực Tông không phải chín đại ngoại môn, hẳn là tám đại ngoại môn.
Lý thần bộ đúng là trưởng lão ngoại môn, đây là vũ lực tối cao, đã không còn một vị Tông Sư, cho dù vẫn còn tinh nhuệ nhưng cũng không có thành tựu gì.
Đậu Trường Sinh không có gì rối rắm, m Cực tông là Ma tông, toàn bộ chết sạch sẽ cũng không phải là chuyện gì xấu đối với thiên hạ, ngược lại là một chuyện tốt.
Ánh mắt tiếp tục dò xét xuống dưới, tình báo về m Cực tông rất ít, chỉ biết đại khái hệ thống, ngay cả cái tên cụ thể của chín đại ngoại môn cũng không biết được, Đậu Trường Sinh không cho rằng Đại Chu lại yếu kém đến vậy, mà là bản thân mình chưa tiếp cận được trung tâm bí ẩn.
Ba mạch ngũ sơn, đây là chân truyền và nội môn.
Bản thân có thể trở thành chân truyền, theo đạo lý hẳn là đi vào ba mạch, cho nên thân phận lão sự phụ thần bí của mình xem ra cũng không thấp.
Hắn tự xưng là trưởng lão nội môn, có lẽ có chỗ mờ ám, thật thật giả giả, giả giả thật thật, có khả năng cao, cũng có thể thấp.
Cái miệng của đối phương, một câu Đậu Trường Sinh cũng không tin.
Trong lúc không ngừng tìm kiếm, Đậu Trường Sinh thúc giục gương đồng, bắt đầu liên lạc với sư phụ thần bí.
Tìm được rồi.
Đọc phần giới thiệu thần binh của m Cực tông.
Ánh mắt cũng nhìn về phía bóng dáng xuất hiện trong gương đồng, Đậu Trường Sinh không hề che giấu mục đích của mình, thản nhiên nói thẳng: "Sư phụ."
"Có thể cho ta chiêm ngưỡng thần binh một chút được không?"
"Phong thái của Cửu m U Chiếu Thần Đăng ấy."
Bên trong gian phòng.
Cách bài trí đơn giản, cổ kính và có mùi thơm.
Một chiếc gương đồng đang chậm rãi trôi lơ lửng ở giữa không trung.
Một bóng dáng đang đứng trong gương đồng, và những gợn sóng không ngừng lan rộng, bóng dáng nọ cũng theo đó mà vặn vẹo lắc lư.
Trước đây, Đậu Trường Sinh có thể nhìn thấy vị sư phụ thần bí, tuy rằng không thấy rõ tướng mạo nhưng vẫn có thể nhìn ra vóc người đại khái, hôm nay thậm chí ngay cả thân thể cũng không cho nhìn, ước chừng chỉ có thể nhìn thấy là có một người.
Sư phụ không thích ta.
Đậu Trường Sinh khẽ cau mày, lộ ra vẻ không hài lòng lắm.
Làm kẻ nằm vùng đến cấp độ giống như Đậu Trường Sinh cũng là một khoản đầu tư chưa từng có, hắn lại còn dám cho cấp trên của mình sắc mặt.
Nhưng hết lần này đến lần khác sư phụ thần bí lại không để ý, giống như là không nhìn thấy vậy, một đôi mắt mờ mịt giống như một hang động màu đen, sáng ngời nhìn chằm chằm Đậu Trường Sinh.
Hai bên được ngăn cách bởi một tấm gương đồng, nhưng trong lòng sư phụ thần bí vẫn trầm xuống.
Tới.
Rốt cuộc đã đến.
Cuối cùng, Đậu Trường Sinh không nhịn được nữa, hắn mở to cái miệng máu lớn với mình, lộ ra những chiếc răng nanh sắc bén.
Cái gì đến tông môn để chiêm ngưỡng thần binh? Sư phụ thần bí đều không tin dù chỉ nửa chữ.
Đây là muốn tới tông môn, bắt đầu lôi kéo quan hệ với cao tầng bên trong tông môn.
Đây là điều mà sư phụ thần bí sợ hãi.
Nếu Đậu Trường Sinh liên lạc được với tông chủ, vậy mình còn có thể làm được gì?
Việc mình có thể làm thì Đậu Trường Sinh cũng có thể, với lòng dạ và mưu tính của hắn, không chừng còn có thể làm tốt hơn nữa, vậy mình cũng không có tác dụng gì, còn chiếm cứ địa vị cao trong tông môn.
Tình huống như vậy có thể xuất hiện không?
Vô cùng lúng túng, mình không thể rút lui, Đậu Trường Sinh cũng không thăng tiến nổi.
Nếu là như vậy thì lấy sự tàn nhẫn và tính cách muốn leo lên không tiếc tất cả của Đậu Trường Sinh, hắn chắc chắn sẽ tiêu diệt mình, sau đó giả mù sa mưa khóc lóc kể lể một phen.
Tuyệt đối không thể để cho Đậu Trường Sinh đi Tông môn.
Hắn cũng không muốn từ sau khi Đậu Trường Sinh trở lại Tề Địa, lúc này mới trôi qua bao nhiêu thời gian lại khiến cho tông môn tổn thất, thậm chí đã vượt quá tổn thất của mười năm qua.