Chương 247: Phê ngôn của Thần Ma: Trần Địa xuất tiên.
"Vì thế đã mời các Thần Ma của Nhân tộc ta, ở cùng một chỗ với những Chân Long Long tộc, mỗi người phụ trách giam cầm hải vực, cho dù xảy ra chuyện gì, cho dù có Thần Ma ra tay thì cũng sẽ bị ngăn cản trong nháy mắt.”
"Long tộc nhất định có mưu đồ ngăn cản Thần Ma của Nhân tộc ta hạ thủ, thi hài Thượng Cổ Chân Long khôi phục, tám chín phần mười là một lần này, nguyên linh bất diệt của Thượng Cổ Chân Long chắc chắn sẽ xuất hiện.”
"Lúc bắt đầu, thượng tam phẩm chắc chắn sẽ không ra tay, đợi đến khi biến cố xuất hiện, Thần Ma kiềm chế lẫn nhau nên không cách nào hiện thân, đến lúc đó m Cực Tông chúng ta còn sợ ai?”
"Nhớ kỹ nếu có chuyện gì xảy ra, những người không đáng giết giao cho Hạo Thiên Tông, đám ngu ngốc kia là kiêu ngạo đệ nhất thiên hạ từ trước đến nay.”
"Chỉ cần ngươi có thể mang lại danh tiếng cho bọn hắn, khen nhiều thêm mấy câu về Chư Thiên Sinh Diệt Kinh là quyển kinh đứng đầu bách kinh, Hạo Thiên Tông là đệ nhất tông trong vạn tộc.”
"Là có thể giữ được một cái mạng.”
"Nếu lần này ngươi có thể gia nhập Hạo Thiên Tông, ngươi cũng đã lập được công lớn.”
Vị sư phụ thần bí đột nhiên phát hiện ra, việc Đậu Trường Sinh trở về tông môn là quá nguy hiểm, nhưng hắn có thể lăn lộn ở Đại Chu hoặc là đi đến Hạo Thiên Tông.
Lật đổ Đại Chu và diệt Hạo Thiên Tông.
Chẳng phải quá hoàn mỹ rồi sao?
Đây mới là cách chính xác Đậu Trường Sinh dùng đến.
Thần Đô, Lục Phiến Môn.
Trần Vương cầm trong tay một chuỗi Phật châu, ngón cái không ngừng bấm Phật châu, ngồi ngay ngắn trên vị trí đầu tiên, bình tĩnh nhìn từng vị thần bộ đang ngồi ngay ngắn ở phía dưới.
Bố cục trong thính đường đơn giản, bày ra rất nhiều chỗ ngồi.
Mỗi lần có thêm một vị Tông Sư cũng sẽ tăng thêm một ghế.
Lục Phiến Môn là lục ti của Đại Chu, mỗi một vị Thần Bộ đều là một vị Tông Sư.
Mà muốn trở thành thần bộ lại vô cùng đơn giản, bất kể trước kia từng đảm đương chức vụ nào hoặc là tán tu trong giang hồ, võ giả trong tông môn, chỉ cần là Tông Sư rồi gia nhập vào Lục Phiến Môn là đã đủ điều kiện có được quan chức Thần Bộ.
Đây là sự tôn trọng đối với Tông Sư, một tổ chức võ lực, toàn bộ đều do cường giả Tông Sư khởi động.
Có điều trở thành thần bộ lấy được vinh quang và địa vị thì đơn giản, nhưng muốn tiến thêm một bước, đối với những người đến từ bên ngoài thì có chút gian nan, họ cần phải tạo được tên tuổi, lập được công lớn, mới có thể trở thành người một nhà.
Nhưng cả đời cũng chỉ leo lên đến chức Thần Bộ.
Có điều chức vị Thần Bộ đã cao tầng của Đại Chu, chỉ có thể đứng đầu thủ tôn của Lục Phiến Môn, mới là các thần bái tướng vào được Nội Các.
Vẻ mặt Trần Vương đạm nhiên, hắn cũng thờ ơ với chuyện vừa xảy ra, nếu không phải chết một vị Tông Sư là Thần Bộ của Lục Phiến Môn thì đợt hội nghị cao tầng triệu tập Tông Sư của Lục Phiến Môn này cũng không có khả năng được tổ chức.
Ánh mắt hờ hững nhìn các vị Thần Bộ xung quanh, Trần Vương bình tĩnh mở miệng: "Lý thần bộ tự ý rời khỏi Thần Đô, đi đến Thanh Quận của Tề Châu chặn giết Đậu danh bộ."
"Không đánh nổi ngược lại còn bị giết."
"Chuyện này vô cùng ác liệt."
"Đều là mệnh quan triều đình, cùng một điện là vi thần, còn nhậm chức trong Lục Phiến Môn, thế mà lại chém giết lẫn nhau, tiền lệ này không thể mở."
"Lý thần bộ là đầu sỏ gây tội, nhưng suy cho cùng cũng là một Tông Sư, cẩn trọng mấy mươi năm trong Lục Phiến Môn, cuối cùng vẫn phải giữ lại một chút mặt mũi, bãi bỏ tất cả chức quan, biếm làm thứ dân, những chuyện khác không truy cứu nữa."
Cũng không có cách nào truy cứu được, dòng dõi của Lý thần bộ đã chết sạch sẽ, vốn dĩ xuất thân của hắn đã không cao, mặc dù thời gian trước cũng có huynh đệ, nhưng hiện giờ Lý thần bộ đã hơn một trăm tuổi, huynh đệ chỉ là người bình thường, hơn trăm năm đã chết lâu rồi.
Con cháu của hắn ở Lý viên, bây giờ cũng bị một lưới bắt hết.
Trừ khi tru di tam tộc, nhấc lên luôn cả quan hệ thông gia.
Trần Vương dừng lại một chút, sau đó mới tiếp tục nói: "Đậu danh bộ."
"Nói một câu đi?"
"Nên xử lý như thế nào?"
Trần Vương bấm Phật châu, nói ra chủ đề, rồi không quan tâm gì nữa, bắt đầu Phật hệ suy nghĩ viển vông như đi vào cõi thần tiên.
Vạn Nhân Vãng lập tức mở miệng nói: "Tuy chuyện xảy ra Đậu danh Bộ có lý do, nhưng rốt cuộc này là danh bộ giết toàn bộ, đây là cấp dưới chiếm quyền, chính là điều tối kỵ."
"Tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ, ta đề nghị phế bỏ chức vụ Thập Đại Danh Bộ, giáng chức thành bộ khoái bình thường, để cho hắn đến Bắc Cương lập công chuộc tội.
Vạn Nhân Vãng mở miệng, rõ ràng lộ ra vẻ hung ác.
Bắc Cương là biên giới giữa Đại Chu và man tộc, man tộc không mềm yếu như Long tộc, Đông Hải thái bình hơn trăm năm chưa từng có chiến tranh, biên giới phía Bắc có từ khi lập nước Đại Chu, lại đến Thái Tông bắc chinh, mãi cho đến ngày hôm nay, mười năm một trận đánh nhỏ, trăm năm một trận đánh lớn.