Chương 256: Long Tước Đao đế đạo thần binh Đại Hạ (3)
Lần này đi Tam Tiên Đảo, vốn chỉ là đi xem trò vui.
Dù sao Long Môn trăm năm mới có một lần, nhìn được lần này, lần tới cũng không biết có thể hay không đuổi kịp.
Trần tổng bộ đầu đến Tam Tiên Đảo là rất nhẹ nhõm, bởi vì Đậu Trường Sinh đắc tội Long tộc, làm sao dám đi Tam Tiên Đảo, còn tham dự chuyện Long Môn, đây không phải không cần mạng nữa ư?
Nhưng tuyệt đối không thể ngờ được rằng, cuối cùng nửa đường ở cùng một chỗ lại đụng mặt.
Trần tổng bộ đầu h đáp: “Muốn đi Tam Tiên Đảo.”
Ánh mắt Đậu Trường Sinh cẩn thận dò xét Trần tổng bộ đầu một chút, ánh mắt kinh dị nói: “Không ngờ Trần tổng bộ đầu gươm quý không bao giờ cùn.”
“Năm nay đã hơn sáu mươi đi?”
“Còn muốn tranh đoạt vảy rồng, tham dự đại hội Long Môn?”
Trần tổng bộ đầu lập tức nóng nảy, cũng bất chấp có đắc tội Đậu Trường Sinh hay không, vội vàng uốn nắn nói: “Bốn mươi bảy, vẫn chưa tới năm mươi.”
“Chỉ là dáng dấp có một chút già thôi.”
Đậu Trường Sinh lại nhìn Trần tổng bộ đầu một chút, nhìn như thế nào cũng không thấy là không đến năm mươi, nói sáu mươi còn thấp đi chút, nói đối phương bảy mươi tuổi đều có người tin, đối với một cường giả Trung tam phẩm, bảy mươi tuổi cũng không tính là lớn tuổi.
Ánh mắt nhìn về phía Trần tổng bộ đầu, ánh mắt nhìn chăm chú một vỏ đao được đặt ở trên mặt bàn.
Vỏ đao bình thường, nhưng chuôi đao này có một ít kỳ dị, giống như là miệng thú, vị trí bàn tay đúng lúc đặt ở bên trong miệng thú.
Vừa nhìn đã biết không phải là vật bình thường, không khỏi mở miệng nói: “Gần đây Trần tổng bộ đầu thu được bảo đao này ở đâu vậy?"
“Có thể tiết lộ một chút kiến thức hay không?”
Trần tổng bộ đầu không lập tức trả lời, mà là nhìn bốn phía một chút, người trong phòng ăn không nhiều không ít, sau đó đến gần Đậu Trường Sinh, nhăn nhó mở miệng nói: “Không sợ đại nhân chê cười.”
“Gần đây chuyện đại nhân làm tốt ở Hắc Thủy Quan.”
“Chấn động vạn tộc trong thiên hạ.”
“Trần Nghịch mưu đồ Đế Đạo Thần Binh kia, từ đó dẫn đến thiên hạ đối với Đế Đạo Thần Binh dậy sóng.”
“Thuộc hạ lúc ấy uống rượu, đầu nóng lên, lại làm ra một chuyện hoang đường.”
“Tiêu phí vạn lượng bạc trắng làm một thanh Đế Đạo Thần Binh Đại Hạ Long Tước nhái này.”
“Ngươi xem một chút, thú văn này, miệng rồng này đều giống nhau như đúc.”
“Nhưng giả chính là giả, sau khi tỉnh rượu thuộc hạ đã hối hận.”
“Đại nhân thích không?”
“Ngài không cần cho một vạn lượng, chín ngàn chín thì lấy đi.”
“Thuộc hạ không kiếm tiền lời từ ngài.”
Đế Đạo thần binh.
Đây là một loại đặc thù của thần binh.
Nó có liên quan đến sự thăng trầm của thiên hạ, nó có thể hội tụ sức mạnh của vạn dân trong thiên hạ, tụ lại thành sức mạnh của một nền văn minh.
Không giống như thần binh bình thường, mạnh yếu được phân định rõ ràng.
Độ mạnh yếu của Đế Đạo thần binh có liên quan trực tiếp với thực lực mạnh yếu của chủ nhân, liên quan đến mạnh yếu của vương triều được mở ra.
Loại thần binh này được chia thành hai loại nhỏ.
Một loại trong đó như Tụ Tiên Kỳ cắm sừng sững trên đỉnh núi Nhạc Sơn Đông Phong tại Tề Địa, đây là thần binh được Tiên Tề Thái Tổ đúc ra, giống với Long Tước Đao của Đại Hạ, đều là Đế Đạo thần binh.
Loại thứ hai là Hoàng Đạo thần binh được thờ cúng trong miếu Nhân Hoàng, đây cũng là Đế Đạo thần binh, công năng của nó cũng khá giống nhau, chỉ khác là những Hoàng Đạo thần binh này được đúc cho những tiên hoàng thượng cổ của Nhân tộc, lúc đó vẫn chưa có khái niệm thiên hạ một nhà cùng họ độc chiếm.
Những hoàng đế thượng cổ lòng mang thiên hạ, vì chủng tộc mà lập nên không gian sinh tồn, huyết chiến dị tộc, đốt rẫy gieo hạt, từng bước một phát triển Nhân tộc, đặt nền móng cho Nhân tộc làm bá chủ đất trời.
Thanh Hoàng Đạo thần binh này không thuộc về sở hữu của riêng ai, mà nó là đồ của Nhân tộc.
Điểm khác biệt lớn nhất của Hoàng Đạo thần binh và Đế Đạo thần binh chính là vô chủ và có chủ.
Đế Đạo thần binh Long Tước Đao của Đại Hạ là vì Thái Tổ Đại Hạ thoát kiếp, sau khi được đúc lại hóa thành Tiên Thiên Thần Ma, là lịch sử đã cách đây hơn mấy ngàn năm trước.
Triều đại trước Hoàng Chu là Đại Thương, trước Đại Thương là Đại Hạ.
Đại Hạ hay còn gọi là Tiên Hạ, có điều Thái Tổ Đại Hạ không thích danh hiệu này cho nên người trong thiên hạ sẽ tự hiểu không nhắc đến nó.
Ánh mắt Đậu Trường Sinh nhìn chằm chằm vào vỏ đao Trần tổng bộ đầu đang cầm trên tay, nhìn một thanh Long Tước Đao Đại Hạ hàng nhái này.
Thời thượng cổ đã cách quá xa so với hiện tại, đó là thời đại trước thiên biến, các vị hoàng đế thượng cổ đều đã biến mất vô tung vô ảnh nhưng thần binh còn lưu lại, chứng minh sự hiện hữu của bọn họ.
Chậm rãi đưa tay cầm lấy vỏ đao, nhìn vỏ đao tinh xảo của hàng nhái.
Đế Đạo thần binh là vật đã có chủ, tất nhiên Đế Đạo thần binh không thể thăng hoa, hoàn toàn khôi phục đã là cực hạn rồi.