Chương 264: Chết mới là huynh đệ tốt
"Nếu đàm luận không ổn, thì tái đấu cũng không muộn."
Bầu trời trong xanh, vạn dặm không một gợn mây.
Phá Hiểu Hào đón gió rẽ sóng, lướt trên biển Đông Hải rộng lớn.
Trên boong tàu của Phá Hiểu Hào đang đặt một bàn bát tiên, mặt trên bày một bàn thức ăn, mấy vò rượu đã bị mở ra, thuyền trưởng của Phá Hiểu Hào đang đứng cạnh tự phục vụ rót rượu cho mọi người giống như nô bộc vậy.
Vừa rót rượu vừa dùng khăn tay lau mồ hôi trên trán, trong lòng thuyền trưởng thầm cảm thấy may mắn vì không có đánh nhau, nếu không chắc chắn Phá Hiểu Hào sẽ bị phá hủy mất, sau chuyến này chạy đến Tam Tiên Đảo hắn sẽ không lái thêm chuyến nào nữa.
Đại hội Long Môn sắp bắt đầu rồi mà không có vị Tông Sư nào hộ tống thì thật sự quá nguy hiểm.
Trần tổng bộ đầu bưng chén rượu lên kính rượu với Thanh Thủy Tứ Quỷ: “Ly này ta xin kính bốn vị tiền bối.”
Sau khi nói xong hắn uống một hơi cạn sạch ly.
Thanh Thủy Tứ Quỷ thờ ơ, không đụng đũa ăn bất cứ thứ gì hay uống chút gì, hành tẩu giang hồ bên ngoài cần phải thận trọng, tuyệt đối không được tùy tiện ăn đồ của người lạ.
Điều này đã được dạy đi dạy lại nhưng có những võ giả vừa bước ra đời vẫn có không ít người bị lật thuyền trong mương.
Thanh Thủy Tứ Quỷ tung hoành Thanh Quận đã hơn trăm năm, kinh nghiệm giang hồ phong phú, cho dù đồ ăn có nấu nướng trước mặt cũng không có nghĩa là sẽ không xảy ra chuyện gì.
Ai có gan nghĩ như vậy đều đã chết dưới rãnh nước bẩn.
Thanh Quỷ nhìn Đậu Trường Sinh, đề cập thẳng đến vấn đề chính: “Bốn huynh đệ cũng ta ở Thanh Quận cũng đã tích góp được gia tài không nhỏ, có thể được xem là giàu có, nếu Đậu đại nhân muốn có thể cầm hết đi.”
“Đương nhiên dù nhiều như vậy cũng không mua được vẩy rồng, nhưng bốn huynh đệ chúng ta sẽ không khiến cho Đậu đại nhân chịu lỗ.”
“Khi đến Tam Tiên Đảo nhất định sẽ có người theo dõi Đậu đại nhân, bốn hunh tệ chúng ta có thể giúp đỡ Đậu đại nhân.”
“Chỉ cần Đậu đại nhân nói một lời thì bốn huynh đệ chúng ta sẽ lập tức đuổi đến hỗ trợ.”
“Đậu đại nhân cũng có thể chủ động truyền tin, bốn huynh đệ chúng ta đã lấy vẩy rồng từ trong tay ngài, có thể thu hút lực chú ý thay cho Đậu đại nhân.”
Tất cả mọi ánh mắt đều sáng ngời nhìn chằm chằm vào Đậu Trường Sinh, chăm chú vào từng sự thay đổi trong biểu cảm của Đậu Trường Sinh.
Đậu Trường Sinh mặt không hiện ra biểu cảm gì, nghĩ cách làm sao để kéo dài thời gian, hiện tại nơi này còn cách Tam Tiên Đảo một khoảng thời gian, nếu Phá Hiểu Hào bị phá hủy không chỉ có người vô tội bị liên lụy mà bản thân hắn cũng phải chật vật bơi đến đảo, thậm chí còn phải ăn mấy ngày cá sống.
Võ giả trung tam phẩm còn chưa đạt được đến trình độ tích cốc, ăn sương uống gió.
Cũng phải ăn uống để duy trì sinh mệnh.
Tất nhiên là có thể bay nhưng tiêu hao pháp lực quá nhiều, Đông Hải lại tương đối rộng lớn, pháp lực lại không tràn đầy sẽ rất dễ xảy ra tình huống ngoài ý muốn.
Đậu Trường Sinh bưng chén rượu lên nhìn Thanh Thủy Tứ Quỷ không ăn không uống, chậm rãi nói: “Bốn vị đều xuất thân từ quê nhà của ta, chính cái gọi là đồng hương thấy đồng hương, nước mắt lưng tròng.”
“Ngay cả khi bốn vị tiền bối cầm được vẩy rồng từ trong tay ta, thì chẳng lẽ chỉ cần đến Tam Tiên Đảo là đã có thể trực tiếp tham gia đại hội Long Môn sao?”
“Đây là chuyện không thể nào.”
“Sẽ có những người khác chạy đến tranh đoạt.”
“Vậy tại sao chúng ta không kết thành đồng minh đi, cùng đi cướp đoạt vẩy rồng, ta đảm bảo với bốn vị tiền bối, lấy được vẩy rồng thì để bốn vị tiền bối cầm trước, ba mảnh vảy rồng sau mới là của ta.”
Thanh Quỷ nhăn mày lại bắt đầu tự suy tính, đang phân tích lợi và hại trong đó.
Lam Quỷ lập tức truyền âm đến: “Đại ca.”
“Huynh trúng kế rồi.”
Sắc mặt Thanh Quỷ không vui, không thể hiểu nổi truyền âm lại: “Ta còn chưa đồng ý đâu? Sao lại trúng kế?”
Lam Quỷ vội vàng truyền âm trả lời: “Có phải đại ca đã thấy động lòng chuyện kết làm đồng minh với Đậu Trường Sinh hay không?”
“Đây chính là chỗ lợi hại của Đậu Trường Sinh, vừa động lòng thì tâm tư cướp lấy vảy rồng sẽ lập tức phai nhạt, hiện giờ đang lênh đênh trên Đông Hải, nước biển cuồn cuộn, trước không có thôn sau không có tiệm, hiển nhiên là bốn huynh đệ chúng ta là người đang chiếm ưu thế.”
“Nhưng sau khi đến Tam Tiên Đảo, có rất nhiều cường giả ở đó, cũng có không ít người của triều đình, như Chư Cát Dao của Thần Hầu Phủ, còn có Triệu Minh Ngọc sư huynh của Đậu Trường Sinh nữa, nếu bọn họ tập hợp lại với nhau thì bốn huynh đệ chúng ta sẽ không còn ưu thế gì nữa.”
“Đến lúc đó những vảy rồng đoạt được, nếu Đậu Trường Sinh không cho chúng ta có cướp lại được không?”
Thanh Quỷ suy nghĩ một lúc rồi trả lời: “Tứ đệ nói có lý.”
“Nếu không nhờ có tứ đệ, suýt nữa thì ta đã trúng kế của Đậu Trường Sinh.”