Khớp xương trong lòng bàn tay rộng lớn, đang thận trọng nắm chặt chuôi kiếm.
Đây là một thanh trọng kiếm được chế tạo từ huyền thiết, ít nhất nặng mấy trăm cân, lưỡi kiếm không có cạnh, giống như là một phôi kiếm chưa từng được chế tạo.
Một thanh Huyền Thiết Trọng kiếm nặng mấy trăm cân, vung lên kiếm ảnh đầy trời.
Tốc độ nhanh đến cực hạn.
Chỉ có sai tên, chứ không sai được tên hiệu.
Hai chữ Khoái Kiếm Vạn Tam, được thể hiện ra vô cùng tinh tế.
Dùng sức mạnh của Huyền Thiết Trọng Kiếm mấy trăm cân, cùng với tốc độ không gì sánh kịp, hắn giống như một tôn Sát Thần, những nơi đi qua không ai cản nổi.
Một đám bộ khoái cũng là tinh nhuệ, toàn bộ đều là người có tu vi, võ đạo đã nhập phẩm, chính là cửu phẩm Đoán Thể Cảnh.
Thiên hạ võ đạo, chia làm cửu phẩm, nhất phẩm cao nhất, cửu phẩm thấp nhất.
Giai đoạn được chia làm ba, chia làm thượng trung hạ.
Thượng tam phẩm và trung tam phẩm không nói, hạ tam thẩm là thất phẩm Ngưng Cương, bát phẩm Luyện Khí, cửu phẩm Đoán Thể.
Bộ đầu là bát phẩm Luyện Khí Cảnh, cùng một cảnh giới với Vạn Tam, dẫn đầu đông đảo bộ khoái cửu phẩm Đoán Thể, cộng thêm Vạn Tam đã bị thương, trận chiến này là một chuyện mười phần chắc chín.
Nhưng không ngăn nổi loại hào khí vượt mây, trời sinh chiến thần như Vạn Tam.
Thực lực bản thân có thể phát huy ra 100%, mười hai phần, vượt qua cực hạn của bản thân.
Yêu đao trong tay Đậu Trường Sinh, chính diện va chạm một lần với Huyền Thiết Trọng Kiếm, một cỗ lực đạo không thể ngăn cản được theo yêu đao truyền đến, miệng hổ chấn động, hai tay bắt đầu run lên.
Đậu Trường Sinh có thể nhìn thấy rõ ràng, phía trên Huyền Thiết Trọng Kiếm mấy trăm cân, có thêm một tầng khí mang, đây chính là khí đặc hữu của bát phẩm Luyện Khí Cảnh.
Cửu phẩm Đoán Thể Cảnh, vẫn là cơ thể người phàm, nhưng tiếp đó sẽ là thai nghén khí chủng, sinh ra khí cảm, thu được khí có sức mạnh siêu phàm.
Khí này cực kỳ huyền diệu, có thể tăng cường tấn công và phòng ngự, Huyền Thiết Trọng Kiếm mấy trăm cân này, Vạn Tam có thể vung vẩy tự nhiên, chính là mượn sức mạnh của khí.
Hai tay run lên, sức mạnh chấn động vào người Đậu Trường Sinh.
Bạch bạch bạch!!!
Đậu Trường Sinh liên tiếp lui về phía sau bảy bước.
Mỗi một bước giẫm xuống trên mặt đất bùn, đều để lại dấu giày lõm xuống, nhất là một bước cuối cùng, giày đã hãm sâu vào trong bùn đất.
Tốc độ nhanh, sức mạnh lớn.
Đây chính là đòn tấn công của Vạn Tam.
Không có bất kỳ sự hoa mỹ nào, nhưng rất hữu hiệu.
Nếu như không phải gần đây dựa vào bàn tay vàng, thực lực đã tăng đến cửu phẩm Đoán Thể Cảnh đại thành, vừa rồi một kiếm cuồng bạo đó, cũng đủ để phế bỏ Đậu Trường Sinh, khiến cho Đậu Trường Sinh mất đi năng lực chiến đấu.
Đậu Trường Sinh giương mắt nhìn về phía bộ đầu đang nhìn qua, đồng thời mở miệng hô: “Thủ lĩnh, không địch lại được.”
“Các ngươi rút lui, ta chặn sau.”
Đậu Trường Sinh hét to, truyền khắp bốn phương tám hướng, những người đang thăm dò ở gần, tuyệt đối có thể nghe thấy, nhìn thấy.
Không ngờ được thực lực của Vạn Tam lại mạnh như thế, muốn dựa vào bọn họ bắt Vạn Tam, là chuyện không thể nào.
Có điều, đây không phải là chuyện xấu, bây giờ lời đồn đại trong phòng bộ khoái đường Chu Tước đối với hắn đã quá nhiều, bây giờ chính là thời cơ thay đổi thái độ tốt nhất.
Chỉ cần hắn lựa chọn chặn sau, đi ngăn cản Vạn Tam, để cho những bộ khoái còn sống thành công chạy thoát.
Lúc lâm nguy lựa chọn chặn sau, không sợ sống chết, cái gì mà lời đồn nói xấu sao chổi, tất cả đều sẽ hoàn toàn biến mất.
“Được, ta và ngươi ở lại, những người khác rút lui.”
Bộ đầu không từ chối, ánh mắt nhìn phía Đậu Trường Sinh tràn ngập tán thưởng, ánh mắt những bộ khoái còn lại nhìn về phía Đậu Trường Sinh cũng thay đổi.
Trong nháy mắt ấn tượng của Đậu Trường Sinh ở trong lòng bọn họ, đã được tăng lên, từ sao chổi ai gặp cũng ghét, trở thành đại anh hùng được kính trọng nhất.
Bộ đầu không lựa chọn rời đi, mà bản thân ở lại cùng với Đậu Trường Sinh chặn sau, cũng là sợ Đậu Trường Sinh không ngăn được Vạn Tam.
Dù sao Đậu Trường Sinh chỉ là cửu phẩm Đoán Thể Cảnh, Vạn Tam đã là bát phẩm Luyện Khí Cảnh, hai bên chênh lệch một cảnh giới lớn, đây là tư duy bình thường, Đậu Trường Sinh cũng không giải thích, bản thân hắn nắm chắc giữ được tính mạng, thành công chạy trốn.
Dù sao chuyện bàn tay vàng, là thuộc về chuyện tuyệt mật, không thể để lộ ra ngoài ánh sáng.
“Ha ha ha!!!”
Tiếng cười điên cuồng truyền ra, râu tóc Vạn Tam đều dựng lên, giống như một con sư tử gào thét trong rừng sâu, đôi mắt mang đến áp lực, khinh miệt, âm thanh vang dội vang lên: “Chạy?”
“Các ngươi chạy được sao?”
“Thật sự cho rằng một đòn tấn công vừa rồi của lão tử là không dụng công.”
Vạn Tam mở rộng miệng, thét một tiếng dài ầm ĩ, kinh hãi như tiếng sấm, cuồn cuộn bao phủ bốn phương tám hướng.