Chương 322: Đậu Trường Sinh là kẻ hủy diệt Đại Chu
Sau khi đi lên lưng, con rồng khổng lồ lao lên bầu trời, vô tận cuồng phong nổi lên lên, quần áo của Đậu Trường Sinh đang phần phật lay động, con rồng khổng lồ này đang giận dỗi hậm hực.
Vẫn luôn đi thẳng đến chỗ một đám mây, lúc này một tay Thái Tổ Đại Hạ đang chụp chân, dường như nhìn thấy Đậu Trường Sinh đến, hắn nhanh chóng mang giày vào, một tay chắp sau lưng, xuất hiện với dáng vẻ oai phong lẫm liệt như một ngọn núi, trầm giọng nói:
"Đã chuẩn bị xong, tiến vào Long Môn không khó, chẳng qua lần này mất đi cơ hội chiếm tiên cơ, để cho tên nhãi con kia mấy ngày, e rằng đã có thành tựu."
"Nhưng không có vấn đề lớn gì, chỉ cần ngươi xuất hiện, chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra ngoài ý muốn."
Đậu Trường Sinh mở miệng nói: "Bệ hạ."
"Ngài là chủ lực."
Thái Tổ Đại Hạ giơ ngón tay lên nói với Đậu Trường Sinh: "Không."
“Ngươi mới là chủ lực.”
"Thiên Cơ lão nhân kia sẽ không sai."
"Lần này ngươi chắc chắn là mấu chốt."
"Tên kia đã đạt đến đỉnh cao về đạo thuật số. Tuy rằng ta không biết tại sao lại nói ngươi là ngoài ý muốn, nhưng chắc chắn hắn có đạo lý của hắn."
"Thật ra, ta cũng nghi ngờ ngươi có vấn đề về thể chất."
"Đi đến chỗ nào chỗ đó xảy ra chuyện."
"Sao chổi, lão quỷ xui xẻo."
Đầu óc choáng váng, cảm thấy buồn nôn, khó chịu.
Giống như bị say xe, đợi đến khi tất cả mọi thứ bình ổn, cho dù thể chất của thân thể không tồi, đã có thể được đến tình trạng đao kiếm khó làm bị thương, nhưng Đậu Trường Sinh vẫn lảo đảo một chút, suýt chút nữa thì bị té ngã trên mặt đất.
Lúc này trong thân thể có một luồng sức mạnh, luồng sức mạnh này như núi như biển, đang liên tục không ngừng bắt đầu rút đi, dường như là một quả khinh khí cầu bị thủng, trong chốc lát đã bẹp xuống không còn chút gì.
Trong lòng Đậu Trường Sinh hiện ra một cảm giác buồn bã mất mát, Pháp Tướng tuyệt phẩm, chiến lực Tông Sư đỉnh phong, trong lúc giơ tay nhấc chân đều có thể huỷ thiên diệt địa, đây là một luồng lực lượng làm người thường trầm mê.
Hít thở thật sâu mấy lần, Đậu Trường Sinh liếc mắt nhìn xung quanh.
Cũng không nhìn thấy bóng dáng của Thái Tổ Đại Hạ, chỉ có một mình hắn.
Đây là một tòa đại điện nguy nga sừng sững, mặt đất lát bằng bạch ngọc, sương mù tràn ngập nhàn nhạt như mây trôi, hiện ra ý vị mờ mịt, giống như phủ đệ của thần tiên, tiên cảnh trên bầu trời.
Cách Đậu Trường Sinh ba mét bên ngoài, trên mặt đất có một cái hố, đây là một hồ nước.
Hồ nước ước chừng dài hai mét, rộng khoảng một mét, chiều sâu nửa mét.
Bên trong sóng nước nhộn nhạo, gợn sóng không ngừng hiện ra một vòng tiếp theo một vòng, hồ nước nhỏ như vậy, cũng không biết xuất hiện như thế nào.
Nước trong hồ trong suốt thanh tịnh, nhìn qua là có thể thấy được đáy hồ.
Đáy hồ phủ một màu vàng kim, màu vàng kim này không ngừng phủ lên từng lớp từng lớp một, dường như như muốn nhuộm nước trong hồ thành màu vàng kim, hóa thành một hồ nước vàng kim.
Một giọng nói bình thản từ phương xa vang lên: “Đi xuống đi.”
“Đây là tạo hóa lớn nhất của Long Môn, có thể mượn lần này để hoàn thành lột xác, đạt được đặc thù Thần Ma, pháp có nguyên linh.”
Thái Tổ Đại Hạ đã sải bước đi tới, đứng bên cạnh Đậu Trường Sinh, tiếp tục mở miệng nói: “Không cần phải cố kỵ bất cứ điều gì, bây giờ đã rớt lại phía sau mất mấy ngày, lại muộn thêm chút nữa cũng không có gì đáng kể.”
“Bây giờ ngươi có thể mượn pháp lực tinh khiết Tiên Thiên Thần Ma này, hoàn thành đặc thù pháp có nguyên linh của Thần Ma cho bản thân mình, ta đi trước một bước quấy nhiễu Cửu thái tử, không cho Cửu thái tử hoàn thành khôi phục."
Thái Tổ Đại Hạ đi ra một bước, Đậu Trường Sinh vô ý thức duỗi tay kéo lại, mở miệng nói: “Từng cái lên, đây không phải thêm mắm thêm muối ư?"
“Đây là tối kỵ của giang hồ.”
Không biết bao nhiêu pha quỷ, đại lão đều trong bộ dáng đầy tự tin đi lên như thế này, sau đó không lâu phía sau đã bị vùi dập giữa chợ, từ đó làm cho một phương vốn là ưu thế, lại trở thành một phương có hoàn cảnh xấu.
Trừng mắt thật lâu nhìn pháp lực của Tiên Thiên Thần Ma biến thành một hồ nước, Đậu Trường Sinh cũng đi về phía trước mấy bước, bắt đầu đi theo bước chân của Thái Tổ Đại Hạ.
Lần này nếu thành công thì thứ này có thể quay lại lấy lúc nào cũng được, nhưng nếu thất bại thì tất cả đều phải từ bỏ.
Nhân tộc phồn vinh hay suy sút đều quan hệ đến việc này, chẳng qua chỉ là một lần cơ duyên mà thôi, từ bỏ thì từ bỏ, thực lực của mình thấp, cảnh giới lại không cao, Pháp Tướng tuyệt phẩm chỉ cần có ba loại đặc thù Thần Ma, Đậu Trường Sinh rất có tin tưởng đối với bản thân mình.
Cho dù là không có cơ duyên này, chỉ cần mình song tu khí và thể, bằng vào sự tích luỹ của chính bản thân mình, sau khi vượt qua đại kiếp Phong Hỏa, bước vào võ đạo Thần Thông cảnh tứ phẩm cũng có thể tự diễn sinh ra một loại đặc thù Thần Ma.