Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 33 - Chương 33. Nhân Bảng: Sao Chổi(2)

Chương 33. Nhân bảng: Sao chổi(2) Chương 33. Nhân bảng: Sao chổi(2)

Chương 33: Nhân bảng: Sao chổi(2)

Cửu đại thượng tông chân truyền đệ tử, không phải đệ tử bình thường có thể so sánh, mỗi một lần đều sẽ tổ chức lễ kỷ niệm, tuyên bố tứ phương, đây là thân phận và vinh dự.

"Trở thành đệ tử chân truyền, mỗi tháng tông môn phân phối tài nguyên, sẽ dùng đường đặc thù đưa tới."

"Cái này có một phần danh sách, ghi chép cừu địch của Tông môn, trung tam phẩm còn chưa tính, an toàn vi thượng, hạ tam phẩm có cơ hội giết, tông môn đều sẽ có ban thưởng."

"Trường Sinh ngươi là đồ nhi vi sư coi trọng nhất, cũng là đệ tử chân truyền của tông môn, là trụ cột chống đỡ tông môn, hy vọng ngươi không cần kiêu ngạo, tiếp tục cố gắng."

"Vì phá hủy Đại Chu, tiếp tục phấn đấu."

Cuối cùng cũng đã đi.

Đậu Trường Sinh thoải mái lại.

Thở dài một hơi, ba tháng này, thật khó chịu.

Nằm hơn một tháng, mới có thể xuống đất, còn lại hơn một tháng dùng để khôi phục.

Đao Trảm Thiên Mệnh, nghe trâu bò, kì thực là khổ Đậu Trường Sinh.

Hơn nữa bởi vì lên Nhân bảng, cho dù là cuối bảng Nhân bảng, nhưng cũng là danh truyền thiên hạ, giả chết thoát thân hy vọng xa vời.

Không khỏi thở dài, độ khó lại một lần nữa tăng lên.

Hơn nữa còn là đứng đầu thủy Nhân bảng.

Hoàn toàn đều là người đứng thứ bảy Nhân bàng Diệp Vô Diện làm nổi bật tốt.

Cho nên có quá nhiều người mài đao hoắc hoắc.

Một khi thành danh thiên hạ đều biết!

Thật khó chịu!

Gương đồng sáng bóng biến mất.

Gian phòng khôi phục lại bình tĩnh một lần nữa.

Giờ phút này, vốn gian phòng tự tạo thành một thế giới lại kết nối với thế giới bên ngoài lần nữa.

Bên trong gian phòng yên tĩnh bắt đầu truyền ra tiếng kêu của chim chóc, tiếng bước chân của người hầu, dường như thoát ra khỏi sự tĩnh lặng, và mọi thứ bắt đầu trở nên sống động.

Mặc kệ nhìn bao nhiêu lần, đối với tất cả những thứ này, Đậu Trường Sinh đều cảm thấy rất rung động.

Sư phụ m Cực Tông, dường như thế gian chỉ cần có gương đồng thì có thể không bị cản trở, hai bên có thể liên lạc với nhau.

Cách đao trảm thiên mệnh đã ba tháng.

Đoạn thời gian này đã xảy ra rất nhiều chuyện.

Trong lúc Đậu Trường Sinh dưỡng thương đã bái Lãnh Diện Thần Bộ Triệu Vô Độ làm sư phụ, cũng trở thành môn đồ của Tông Sư.

Tiếp đó lại một lần nữa thăng chức tăng lương, trở thành một bộ khoái Kim Chương, bổng lộc tăng trưởng mạnh mẽ, hơn nữa còn đạt được khen ngợi công khai của Lục Phiến Môn.

Thu hoạch tràn đầy này thật sự ứng với câu nói kia.

10 năm dưới cửa không người hỏi, nhất cử thành danh thiên hạ biết.

Nằm vùng nguy hiểm là có nguy hiểm, nhưng chỗ tốt cũng thật sự quá nhiều.

Lục Phiến Môn cho đủ nhiều nhưng m Cực Tông cho cũng không ít.

Cho dù là hai đời làm người, lấy tâm cảnh của Đậu Trường Sinh cũng không khỏi hiện ra chần chờ, muốn thời gian nằm vùng nhiều hơn một chút nữa.

Cuối cùng bằng vào nghị lực lớn đã bác bỏ ý tưởng tràn ngập dụ hoặc này.

Từ xưa nằm vùng có mấy người được chết già?

Dù thành công trở về, đổi lấy cũng là nghi ngờ và ngăn cách, sẽ không được tín nhiệm nữa.

Đậu Trường Sinh rủ xuống mí mắt, từ từ khép đôi mắt lại, một phần danh sách treo thưởng kia của m Cực Tông, Đậu Trường Sinh cũng không buồn nhìn.

Lại không phải thật tình làm nằm vùng đi bán mạng cho m Cực Tông.

Làm một Ma Tông, trên danh sách treo thưởng có rất nhiều nhân sĩ chính đạo, làm một người bên trận doanh thiện lương, làm sao Đậu Trường Sinh có thể đi giết hại trung lương, tự giết lẫn nhau, đi làm chuyện người thân đau, kẻ địch vui sướng chứ.

Chủ yếu lực chú ý tập trung ở Cửu U Hàn Sương Quyết — Ngưng Cương Thiên.

《Cửu U Hàn Sương Quyết》là một bộ tuyệt học.

Chuyện phán đoán có phải là tuyệt học hay không rất đơn giản, đó là muốn xem có thể đột phá Chí Thượng Tam phẩm thành một tên Tông Sư hay không.

Võ đạo Ngưng Cương cảnh thất phẩm.

Cảnh giới này không phải là việc khó với Đậu Trường Sinh.

Nhưng việc cấp bách không phải là đột phá mà lại là tăng cường căn cơ của mình lên.

Sau khi thuộc lòng Ngưng Cương Thiên ở trong đầu xong, Đậu Trường Sinh từ từ mở mắt ra, ánh mắt nhìn vào một viên ngọc thạch ở trong lòng bàn tay được ống tay áo che dấu.

Huyền m Thạch.

Ước chừng lớn bằng ngón tay cái.

Màu sắc là màu xám, giống như là một cục đá cũng không đáng chú ý.

Có thể là căn cơ truyền thừa của m Cực Tông.

Đậu Trường Sinh từ từ đưa vào trong miệng, trực tiếp nuốt xuống dưới.

m Cực Tông ban thưởng một viên Huyền m Thạch, định tính toán cho Đậu Trường Sinh một niệm tưởng, đó là vẽ một chiếc bánh lớn muốn Đậu Trường Sinh mang theo, thường xuyên đi cảm ngộ Huyền m Thạch.

Dù sao ngay cả tính vẽ một chiếc bánh lớn cũng có một phần vạn xác xuất thành công? Biết đâu sẽ thành công?

Có một hi vọng, biết đâu thành công lại có cơ hội thành tông chủ m Cực Tông.

Cửu U chi khí và Huyền m chi khí, đều là khí xếp hạng hơn hai mươi.

Tuy có phân chia cao thấp nhưng bản chất cũng không khác nhau.

Bình Luận (0)
Comment