“Vừa nãy còn có một điểm chưa nói ra, ngươi lại có thể chống đỡ được Bách Cổ Đạm Hồn Hương khiến cho bản thái tử có hơi bất ngờ.”
“Hiệu quả của Bách Cổ Đạm Hồn Hương là chuyên phá hủy thân thể Thần Ma, cho dù đã tiêu tán hơn một nửa nhưng uy lực còn sót lại cũng đủ để giết chết ngươi.”
“Lúc đó khi nhìn thấy ngươi không chết, bản thái tử cũng hơi chút hoảng loạn, còn tưởng rằng ngươi có thể lật ngược tình thế, nhưng may mắn là bản thái tử đã nhìn thấu được mưu đồ của ngươi mới không để cho ngươi thực hiện được.”
“Đáng tiếc tất cả chuyện này, ngươi lại không thể biết được.”
“Ngươi chỉ cần biết rằng bản thái tử mạnh, là được rồi.”
Cửu thái tử nhìn thi thể của Đậu Trường Sinh, đơn giản giảng thuật một chút tâm cảnh chân thật lúc đó của hắn, nhấc chân đá một cái, nhìn thi thể của Đậu Trường Sinh lăn lộn, hơi xoay người nhìn về phía bên ngoài đầu rồng.
Cửu thái tử không nhìn thấy được Đậu Trường Sinh nhưng Đậu Trường Sinh lại có thể thấy Cửu thái tử, nhìn chăm chú vào động tác của Cửu thái tử, trong lòng thở dài một hơi, quả nhiên một mạng này là vứt ở nơi này.
Vị Cửu thái tử này giảo hoạt gian trá hơn so với trong tưởng tượng của mình, hắn cũng không phải là đồ ngốc, những lời nói cử chỉ kia, tất cả đều là ngụy trang.
Chỉ có chính mình thành thật trung hậu, còn thật sự tin là thật.
Một mạng này chết không oan.
Hơn nữa có sự tương trợ của Long Môn, thực lực của Cửu thái tử quá mạnh mẽ.
Thực lực được phát huy ra, cho dù đã trải qua Thần Ma tự bạo, Long Môn tổn thương nguyên khí nặng nề, ngay cả hắn cũng bị thương tổn căn cơ, nhưng vẫn có thực lực của võ đạo nhất phẩm, thực lực của Vô Thượng Tông Sư.
Đối với thực lực như vậy, Đậu Trường Sinh quá yếu ớt, cho dù là một người có thực lực võ đạo nhị phẩm Đại Tông Sư cũng như thế, càng đừng nói hắn chỉ là một vị võ đạo lục phẩm.
Nếu trước khi Thái Tổ Đại Hạ tự bạo, thực lực của Cửu thái tử đạt được sự tương trợ của Long Môn, có khi đã có thể phát huy ra thực lực của cấp độ Thần Ma, cho dù không phải là Thần Ma thì cũng chỉ kém một chút, không yếu hơn được Thái Tổ Đại Hạ bao nhiêu.
Đặc biệt đối phương còn không ngừng hạ độc, thực lực vững vàng đến cực hạn, đủ loại thủ đoạn được dùng tới, cũng không có khả năng thất bại.
Chẳng qua lần này mình nhất định phải cho Cửu thái tử một bài học, cho hắn biết thế nào là nhân gian hiểm ác.
Đậu Trường Sinh bắt đầu cẩn thận nhìn chằm chằm Cửu thái tử, tìm sơ hở để lựa chọn phục sinh, sau đó làm một cuộc chiến thắng hắn vững vàng.
Cho dù Cửu thái tử thông minh tuyệt đỉnh cũng trăm triệu không đoán trước được, bản thân mình không chỉ có một cái mạng.
Tính nhẫn nại của Đậu Trường Sinh rất tốt, lần này khác hẳn với Lý thần bộ lúc trước.
Lý thần bộ kia mang tiếng là một Tông Sư, thậm chí ngay cả mình là một nhân vật nhỏ trung tam phẩm cũng phải vơ vét một trận.
Mà Cửu thái tử lại khác, đây chính là Thái tử của Long Đình, xuất thân giàu có, lại còn là nguyên linh bất diệt của Chân Long Thượng Cổ, ánh mắt bắt bẻ, người ta căn bản chướng mắt bảo bối đồ vật của Đậu Trường Sinh.
Thời gian từ từ trôi qua, Đậu Trường Sinh chờ đợi thời cơ xuất hiện.
Cùng với thời gian trôi đi, Đậu Trường Sinh biết lòng phòng bị của Cửu thái tử sẽ càng ngày càng thấp, bất cứ ai có thủ đoạn phục sinh đều sẽ vận dụng trước tiên sau khi tử vong.
Nếu không thời gian để càng lâu thì càng phải chết thật không thể nghi ngờ, cũng không giống Đậu Trường Sinh như vậy, có thể vẫn luôn chờ đợi, có thể tùy ý lựa chọn thời gian để sống lại.
Không, cũng không đúng.
Đậu Trường Sinh có thể cảm nhận được, có một luồng lực lượng cưỡng bách sinh ra, bản thân mình cũng không thể chờ đến mười năm, tám năm để phục sinh, nó cũng có một thời hạn.
Lần tử vong trước đã lập tức sống lại, cho nên không phát hiện ra.
Hiện giờ cảm nhận một chút, lực lượng cưỡng bách này nếu không tăng cường, mà Đậu Trường Sinh lại không chủ động, ước chừng khoảng bảy ngày sau sẽ phục sinh, chẳng qua lực lượng cưỡng bách này đang dần dần tăng lên, sau này sẽ càng lúc càng nhanh, nhiều nhất ba ngày, thậm chí là ba ngày cũng không trụ được.
Nhưng điều này đã hoàn toàn đủ với Đậu Trường sinh.
Lại tiếp tục kéo dài thêm thời gian Đậu Trường Sinh cũng lo lắng sẽ phát sinh biến số, Cửu thái tử này quá âm hiểm, bản thân mình quá thuần khiết, căn bản chơi không lại đối phương.
Cửu thái tử đứng ở bên cạnh Long Môn thật lâu, nhìn thấy thời gian trôi qua càng ngày càng dài, cúi đầu liếc mắt nhìn thi thể của Đậu Trường Sinh, cười lạnh nói: “Thật sự kết thúc.”
“Bản thái tử còn cho rằng ngươi còn có con át chủ bài nữa cơ.”
“Chẳng qua cũng bình thường, có thể chống đỡ được độc tính của Bách Cổ Đạm Hồn Hương cũng một con át chủ bài rất không tồi rồi.”