Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 341 - Chương 341. Đông Hải Long Vương Hưng Phấn.

Chương 341. Đông Hải Long Vương hưng phấn. Chương 341. Đông Hải Long Vương hưng phấn.

Đây chính là cơ duyên bá chủ trời đất của chủng tộc, cũng là nguyên nhân chính tại sao các chủng tộc khác không ngừng nhằm vào Nhân tộc, muốn tranh đoạt hạch tâm trời đất, xưng bá trời đất.

Muốn trở thành Tiên Thiên Thần Ma thật sự là quá khó khăn, mà xem như trở thành bá chủ trời đất, 500 năm này là đủ để Chân Long Thiên Mệnh có cơ hội chứng đạo Tiên Thiên Thần Ma, bảo sao vạn tộc lại không đỏ mắt cho được.

Người mở ra một thế hệ Long Đình là Thần Ma, nhưng kẻ kế tục lại chặt đứt khí vận, không còn khả năng trở thành chủ nhân Long Đình còn được, trở thành chủ Long Đình lại chú định vô duyên trở thành Thần Ma.

Coi như Viêm Hỏa Long Quân là người khai sáng Long Đình, cưới một vị Kim Long làm Long hậu, sinh con nối dõi không ít, nhưng bên trong đại bộ phận là huyết mạch Kim Long, không có mấy đứa có thể kế thừa huyết mạch Viêm Long.

Viêm Long được định sẵn là đã ít lại càng thêm ít, mấy trăm năm, trên ngàn năm mới ra được một vị.

Long Đình đã kéo dài hơn nghìn năm, nhưng Viêm Long ngoại trừ Viêm Hỏa Long Quân ra thì cũng chỉ có thêm một mình Ngao Xuân.

“Bây giờ Thượng Nguyên đã vẫn lạc.”

“Đáng tiếc thay.”

Đầu và bụng rồng của Viêm Hỏa Long Quân hiện ra sắc mặt nhân tính hóa, một đôi mắt rồng chất chứa những cảm xúc phức tạp, cảm khái nói: “Thượng Nguyên là thiên kiêu của Hắc Long tộc, được Chân Long để mắt đến.”

“Năm đó hắn cuồng ngạo xông lên lục địa, tự đại gây sóng gió trên đại lục, dâng nước nhấn chìm trên mặt đất khiến Nhân tộc tức giận, cũng có Chân Long ra tay bảo vệ, thế mới an toàn trở về được Đông Hải.”

“Về sau Thượng Nguyên cũng không phụ công hi vọng của mọi người, lên đến Thần Ma cảnh, nhưng hắn quá mức kiêu ngạo, thế mà lại dám một thân một mình đi ngăn cản Tự Vô Mệnh chứng đạo.”

“Cuối cùng vảy ngược bị trảm, trọng thương quay về.”

“Mới đầu không có Chân Long hoài nghi Thượng Nguyên, vốn tưởng rằng Thượng Nguyên bị trọng thương nên tính tình mới thay đổi hoàn toàn, nhưng sau trận chiến trên Tam Tiên Đảo lần trước, tuy rằng Thượng Nguyên ra tay không thể nói là thủ hạ lưu tình, nhưng cũng chưa từng toàn lực ứng phó.”

“Trận này Hắc Thủy Quan bị cướp mất, chuyện cũng là như vậy, không thể không khiến cho người khác sinh lòng nghi kị.”

“Lúc trước vảy ngược bị trảm, Thượng Nguyên là trốn về như thế nào, nếu chỉ có một mình Tự Vô Mệnh thì còn lấp liếm được, Nhạc Sơn đỉnh Tụ Tiên Kỳ lại vẫn luôn nhìn chằm chằm, Thượng Nguyên giải thích ra sao cũng không cách nào khiến rồng tin phục.”

“Lần này ta có thể thuyết phục được được các vị Chân Long ấy là bởi Thượng Nguyên không được lòng người, thuộc tộc Chân Long ta mà lại vô tình lạnh lùng như thế, khiến các vị Chân Long thất vọng khổ sở.”

“Với tộc đàn còn như thế, vậy thì hiển nhiên với bọn hắn sẽ lại càng thêm lạnh nhạt, cái loại tráo trở này giữ lại để làm gì, không được việc mà khéo lại là một mối họa lớn.”

“Thế nên dù không thể chắc chắn xác nhận hoàn toàn, nhưng cũng đành phải từ bỏ Thượng Nguyên thôi.”

“Có điều Thượng Nguyên cũng có cơ hội, chỉ cần có thể khôi phục vảy ngược, sau khi khôi phục thực lực thì đương nhiên Long tộc sẽ lần nữa tiếp đãi hắn.”

“Cơ duyên xuất hiện tức là nguy cơ và duyên phận cùng tồn tại, phúc họa gắn bó, khăng khít với nhau.”

“Vượt qua nguy cơ, chính là duyên pháp.”

Ngao Xuân cười lạnh, nhìn bàn cờ lác đác vài quân, lãnh đạm mở miệng nói: “Hiềm nghi của Thượng Nguyên thật sự là quá lớn, qua nhiều năm như vậy mà vẫn luôn ở Long Đình, trên danh nghĩa là muốn Long Đình thu thập bảo dược, tập trung trị liệu thương thế của bản thân.”

“Thực chất là để ý đến mọi khía cạnh của Long Đình, cứ giống như là đang tìm hiểu cái gì, ta cố tình tiết lộ chuyện nguyên linh bất diệt của Chân Long Thượng Cổ, quả nhiên trực tiếp mắc mưu, hắn chính là mật thám của Nhân tộc, gian tế của Long tộc.”

Ngao Xuân có trí tuệ sâu sắc, tự tin tràn đầy, thật ra trong bụng hiểu thấu tỏ lão tổ tông, bọn hắn muốn ra tay với Thượng Nguyên, không giết Thượng Nguyên thì làm sao tích lũy quân lương để chứng đạo Thần Ma được.

Một vị Thần Ma tàn phế, nếu thật sự là vào sinh ra tử vì Long tộc thì không nói đến làm gì, Chân Long của Long tộc cũng sẽ thương tiếc, nhưng cái kiểu tính kế khắp nơi thế này thì đa phần đều khiến Chân Long chán ghét.

Một kẻ tàn phế lại còn không giúp sức được gì, lòng dạ nhỏ nhen, kẻ như này nếu không có lựa chọn nào khác thì sẽ tiếp tục ở lại, nhưng một khi có lựa chọn tốt hơn thì đó chính là lúc Thượng Nguyên phải hi sinh.

Ngao Xuân đang định mở miệng nói tiếp thì tự dưng sửng sốt, chợt vui sướng nói: “Thành công rồi.”

“Long Môn đã cắt đứt mọi mối liên hệ cả trong lẫn ngoài, bây giờ đừng nói là Nhân tộc, cho dù là Long tộc cũng không thể nào liên lạc được với Long Môn.”

Ngao Xuân bỗng nhiên đứng bật dậy, lúc này trên mặt tràn đầy kích động, không còn có vẻ gì là bình tĩnh dửng dưng như trước nữa.

Bình Luận (0)
Comment