Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 35 - Chương 35. Phú Quý Bức Người

Chương 35. Phú quý bức người Chương 35. Phú quý bức người

Chương 35: Phú quý bức người

Đây là chuyện Đậu Trường Sinh không có ý định bại lộ, coi nó như là con át chủ bài của mình, cho nên bây giờ thiếu sót nhất là một tuyệt học ẩn tàng tu vi.

Mà đường đi đã có.

Sau khi bình phục lại hơi thở, Đậu Trường Sinh đứng dậy ra ngoài.

Chu Tước phường.

Đây là đại viện tam tiến hợp nhất.

Tới gần đường phố Chu Tước, cách Bộ Khoái Phòng ở Chu Tước phường chỉ có hơn 300 mét.

Thần Đô hội tụ tài phú 108 châu trong thiên hạ, cung cấp nuôi dưỡng một toà thành thị, trong đó bốn phường lớn là Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ là cao nhất. Đường phố Chu Tước càng là khu vực phồn hoa, có thể có một toà bất động sản cạnh đường không chỉ cần có tài lực mà còn phải có địa vị nữa.

Triệu Minh Ngọc tuấn mỹ như yêu, da thịt trắng nõn như thiếu nữ, hất lên cái yếm màu vàng, lười biếng chỉ một ngón tay ra nói: "Nơi này là sư phụ đưa cho ngươi.”

Đậu Trường Sinh nhìn một tòa phủ đệ này, tấc đất tấc vàng cũng không đủ để hình dung, đây là có tiền cũng không mua được, muốn rời tay rất dễ dàng bán ra được một con số trên trời.

Từ Triệu Minh Ngọc dẫn dắt, chậm rãi đi lại trong tòa nhà tam tiến này.

"Được rồi, xong việc.”

"Ta còn có việc, sư đệ xem kỹ đi.”

Triệu Minh Ngọc đại khái dẫn Đậu Trường Sinh đi một vòng, bàn giao vài câu xong thì rời đi.

Còn lại một mình Đậu Trường Sinh lẻ loi trơ trọi đứng tại chỗ.

Triệu Vô Độ ra tay hào phóng xa xỉ, biết Đậu Trường Sinh không an cư ở Thần Đô bèn trực tiếp tặng cho một toà nhà tam tiến.

Nếu thật sự là một tên bộ khoái của Lục Phiến Môn, bây giờ Đậu Trường Sinh đã vô cùng vui vẻ đi đến chợ phía đông, bắt đầu mua một nhóm nô bộc và nha hoàn chuẩn bị sống trong ngôi nhà này rồi.

Nhưng làm một tên nằm vùng, bí mật thật sự có quá nhiều.

Trong lòng Đậu Trường Sinh phiền não, chỗ ở của mình đương nhiên càng đơn giản càng tốt.

Cũng không có suy nghĩ nhiều, Đậu Trường Sinh cũng rời đi.

Thiên Hương Lâu.

Lúc Đậu Trường Sinh đi vào, ở lối vào lầu dưới của Thiên Hương Lâu, một bóng người mặc trường bào gấm màu đỏ đã chờ đợi khổ sở rất lâu rồi.

Khuôn mặt Tiền Tiểu Cửu hiện ra một nụ cười, thân thể cồng kềnh giống như một quả bóng cao su chuyển động về phía Đậu Trường Sinh.

Đi đến trước mặt Đậu Trường Sinh, Tiền Tiểu Cửu thân thiết dẫn đầu nói: "Trường Sinh ca, mọi thứ đã chuẩn bị xong hết rồi.”

Thân thể tiến lại gần Đậu Trường Sinh, khi hắn đến gần mới phát hiện trên môi của Tiền Tiểu Cửu lại bôi son phấn lên, trong lòng run lên, một liên tưởng không hay xuất hiện, vô ý thức kéo ra một chút khoảng cách.

Một trước một sau đi đến nhã gian trên lầu 3, suốt chặng đường cho dù là đại sảnh hay là gian phòng đơn khác, toàn bộ đều không có một bóng người, nơi đây đã bị bao xuống, những người ngoài đã sớm dọn đi.

Bên trong nhã gian đã đặt cả một bàn thức ăn, sắc hương vị đều đủ.

Tiền Tiểu Cửu vừa mới ngồi xuống đã đè thấp giọng xuống, không thể chờ đợi được nói: "Trường Sinh ca muốn một bản công pháp che dấu tu vi, đệ đệ hiểu rõ, biết Trường Sinh ca chướng mắt một ít hàng thông thường này."

"Vốn định thu thập một bản ở Thần Đô, nhưng nghĩ đến Trường Sinh ca đang cần gấp, đệ đệ không dám không dám sơ sót nên suốt đêm đi Lương Châu một chuyến.”

"Huyền Xà thượng nhân của Lương Châu là vị nổi danh nhất một hạng dị thuật là Thiên Xà Liễm Tức Thuật.”

"Chuyến này không làm nhục sứ mệnh, đệ đệ từ trong tay Huyền Xà thượng nhân thành công thu được một môn dị thuật này."

"Hôm nay giao phó nó cho Trường Sinh ca."

Lúc Tiền Tiểu Cửu nói chuyện, đã cầm ra cái hộp bằng gỗ từ trong tay áo rộng thùng thình của mình.

Hộp gỗ kín kẽ, nhìn không thấy bất cứ một khe hở nào, phía trên mài bóng loáng, nhất là đầu gỗ không phải là phàm phẩm, tràn ngập mùi thơm nhàn nhạt, sau khi ngửi thấy, tinh thần không khỏi chấn động dường như mệt nhọc đều đã biến mất.

Tỉnh Thần Mộc, có thể tiêu tan mệt nhọc, tinh thần phấn khởi, từ trước tới nay luôn dùng để luyện tinh thần.

Chiếc hộp từ từ mở ra, bên trong xuất hiện vải đỏ làm từ lụa tơ tằm, dường như có thể nhìn thấy ánh nhũ đang không ngừng lưu chuyển.

Đã tê rần.

Giờ phút này Đậu Trường Sinh đã ngây ra như phỗng.

Tên mập này, thật sự làm cho Đậu Trường Sinh mở rộng tầm mắt.

Mỗi một đồ vật đều có giá trị xa xỉ, cho dù lấy bất cứ một thứ nào ra cũng có thể bán được giá ngàn vàng.

Mà này chẳng qua chỉ là.

Đóng gói.

Lúc này đừng nói là một bộ tuyệt học dị thuật, cho dù chỉ là bỏ một quả táo vào, thì cũng sẽ bị cho rằng đó là nguyên trạng quả tiên.

Vốn không có thiện cảm với tên mập này.

Nhưng bây giờ không biết vì sao?

Địa vị tên mập ở trong lòng của Đậu Trường Sinh đã bắt đầu từ từ đi lên.

Trò chơi thuật ngữ.

Hảo cảm độ +1+1+1+1+1...

Tiền Tiểu Cửu nhìn Đậu Trường Sinh đang ngây dại, không khỏi căng thẳng rụt rè cười một tiếng, tự mình cầm lấy Thiên Tằm Ti bện thành bao tay trắng như tuyết, chậm rãi đeo lên, sau đó cẩn thận từng li từng tí xốc vải đỏ lên.

Bình Luận (0)
Comment