Nhưng điểm mấu chốt là chiến lợi phẩm mình lấy được cũng không thể thỏa mãn chỗ hổng tài chính, Long Môn có thể nhưng mình lại không dám động.
Nói đến còn có một sổ sách, phẩm chất cực cao, giá trị xa xỉ, đó chính là Bán Thần Binh nhất phẩm Mặc Dương Kiếm.
Sau khi Bán Thần Binh này ra tay là có thể giải quyết vấn đề chống án, nhưng lấy thứ này ra thì sẽ bị đuổi giết lên trời không đường, xuống đất không cửa.
Đậu Trường Sinh nghĩ nghĩ, lấy Mặc Dương Kiếm ra, tự mình trấn áp ở dưới Long Môn, lấy vị cách Thần Binh Long Môn, cả đời này Mặc Dương Kiếm cũng không thể lật trời được.
Hơn nữa cất giữ đồ ở Long Môn cũng là địa phương an toàn nhất, chờ đến mấy chục năm sau, danh tiếng qua đi sẽ lấy Mặc Dương Kiếm ra vậy.
Về phần suy nghĩ sẽ sử dụng Mặc Dương Kiếm, từ trước đến nay Đậu Trường Sinh cũng không có.
Một món Bán Thần Binh đều có linh tính khác biệt, Đậu Trường Sinh không có lòng tin là sẽ thu được sự tán thành của Mặc Dương Kiếm, nếu như có Thần Binh Nhận Chủ lệnh đi thu được Thần Binh không thơm hơn sao?
Đậu Trường Sinh nghĩ nghĩ, ném luôn nhẫn trữ vật của Gia Cát Dao xuống dưới Long Môn, mình cũng phải vững vàng một ít.
Những người khác cũng cùng loại, thứ này lấy lúc nào cũng được.
Lấy Long Môn truyền tống một món đồ sẽ không gây ảnh hưởng quá lớn, sẽ không khiến cho Thần Ma chú ý.
Sau khi trong lòng cân nhắc một chút bèn quyết định đi Lương Châu.
Nơi đó có manh mối liên quan đến 《 Diêm La Trấn Ngục Kinh 》, không chừng có thể húp được một muôi nước canh.
Chỉ là phải chuẩn bị đầy đủ mới có thể đi, Lương Châu nước không cạn, nơi đó dù sao Lương Vương cũng là một trong tứ vương tám công, từ Tào Long Cát là có thể nhìn ra manh mối, lão Lương Vương này điên lên rất đáng sợ, đặc biệt là một lão Lương Vương muốn chết, ai cũng cố kỵ.
Không đúng, suy nghĩ của mình không đúng, mình là đi hoàn thành hôn lễ, nghênh cưới quý nữ của Tiêu gia, đều là người một nhà, sao lại nghĩ đến xảy ra chuyện được?
Cái ý tưởng này vừa xuất hiện, kế tiếp đã xuất hiện một loạt nhắc nhở.
Bắt đầu spam ở trong tầm nhìn của Đậu Trường Sinh, xuất hiện tin tức chấn động lòng người.
【 Ting! 】
【 Chúc mừng ký chủ thành công kích phát thành tựu tứ đại chung cực, người yêu thương thệ, thân nhân chết thảm, sư tôn bị giết, bằng hữu toàn diệt. 】
【 Thành tựu diễn sinh đang trong lúc xác định! 】
【 Giết thê chứng đạo thành công phát động! 】
【 Giết thê chứng đạo: Ha, nữ nhân, chỉ có thể ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của ta. Lưu ý: Thành tựu tứ đại chung cực được tạo ra một lần nữa cho phép hoàn thành lặp đi lặp lại nhiều lần. 】
Đông Bắc Man Hải!
Ở vào thảo nguyên mênh mông của phương bắc và Đông Hải chỗ giao giới, bởi vì hải vực liên tiếp Hồ man chi địa, cho nên xưng hô vì Man Hải.
Lúc này ở vào Man Hải phía trên, nhưng là thuận thế phiêu lưu xuống một toà sông băng.
Sông băng cao chừng vạn trượng, như một thanh kiếm hàn băng cắm thẳng đến tận cùng của vòm trời, vô tận mây mù vờn quanh, nguy nga đứng sừng sững ở trên Man Hải, mây mù mênh mông rung động lòng người.
Thân hình Thanh Hà Long Quân rắn chắc cao lớn, sừng sửng đứng trên mặt sông băng, thân mặc miện phục, đầu đội miện quan, tướng mạo của đế vương không giận tự uy.
Chính điện đang mở yến tiệc chiêu đãi một vị lão giả lưng còng.
Dáng người lão giả mảnh mai, xương sống giống như con rồng lớn uốn lượn, phần lưng như có khối u cực lớn hoặc là một búi thịt, thân thể lúc còn tuổi trẻ cao lớn đĩnh bạt, bây giờ lưng còng xuống, chiều cao thân thể chưa đủ 1m50.
Trên mặt nếp nhăn thật sâu nhíu lại giống như là một gốc cây sần sùi xấu xí, chòm râu và mái tóc trắng như tuyết, hắn mặc một bộ trường bào được thiết kế diễm lệ.
Đôi mắt của lão giả tràn ngập vô hạn hào quang, rực rỡ giống như sao trời, thâm thúy như động đen, dường như thấy rõ được tất cả, mỗi lần nhìn chăm chú đến Thanh Hà Long Quân, Thanh Hà Long Quân sẽ sinh ra một cổ hãi hùng khiếp vía, dường như bạo phát ra uy hiếp trí mạng.
Thanh Hà Long Quân biết rõ đây không phải là vọng tưởng của mình, mà là tâm huyết dâng trào, vị Đại tế ti của Hồ man trước mặt này có năng lực chém giết bản thân mình.
Dù đều là Thần Ma nhưng cũng là có sự phân biệt cao thấp, Đại tế ti của Hồ man, chưởng quản tế tự tộc Hồ man, là nô bộc của Trường Sinh Thiên, là người tiếp cận gần Thiên nhất trong thiên hạ.
Mỗi một vị Đại tế ti đều là người cao lớn oai hùng, hoàn mỹ nhất mới có thể đạt được tư cách hầu hạ Trường Sinh Thiên, mà bây giờ một bộ tư thái này là vì đối phương gánh vác thiên chi ý chí. Thiên chi ý chí trầm trọng đến mức nào? Làm sao Thần Ma có thể gánh vác, cho nên cứng rắn bị đè sập sống lưng.