Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 353 - Chương 353. Hoàng Đạo Thần Binh Xuất Thế

Chương 353. Hoàng Đạo Thần Binh Xuất Thế Chương 353. Hoàng Đạo Thần Binh Xuất Thế

Thế hệ Long Đình này không được thì có thể đổi một đời khác, thời kì hắn khai sáng kia chính như ánh bình minh vừa ló rạng, tràn ngập vô hạn sức sống, càng giống như mặt trời ban trưa, thế không thể ngăn cản.

Hắc Thủy Long Quân trở lại Đông Hải, thân ảnh bay lượn ở trên đám mây thân, nhưng lại không ngừng lại ở đó.

Con con trùng nhỏ duy nhất của Nhân tộc kia vậy mà không chết, ngược lại còn xuất hiện.

Hắc Thủy Long Quân không một chút nghĩ ngợi ngang nhiên ra tay.

Long Môn khuấy động đại thế thiên hạ.

Không người nào là không muốn biết rõ nội tình của Long Môn.

Phía trên Đông Hải.

Trong một giây Đậu Trường Sinh hiện thân kia.

Vốn Đông Hải vạn dặm không có sóng, gió êm biển lặng.

Trong nháy mắt, gió nổi mây phun.

Gió bão rít gào,cuồn cuộn cuốn nước biển phóng lên trời, mặt biển bình tĩnh không đến một nhịp thở đã tạo thành vòng xoáy cực lớn.

Vòng xoáy không ngừng chuyển động điên cuồng, lục kéo cực lớn liên tục phát ra, gió bão thổi phá tàn sát bừa bãi, phát ra tiếng ù ù.

Những đám mây không ngừng kéo đến bắt đầu tích tụ lại ở cùng một chỗ, trong nháy mắt màu sắc từ trắng noãn không tỳ vết hóa thành mây đen, mây đen tích tụ dày đặc che khuất bầu trời, chặn lại tất cả ánh sáng.

Trong trời đất một mảnh tối sầm, hơi thở ngột ngạt tràn ngập trời đất.

Đột nhiên.

Khung cảnh u tối của trời đất bỗng nhiên sáng lên.

Ở trong đám mây vô tận, một đầu Chân Long khổng lồ không biết kéo dài bao nhiêu cây số lộ ra một bộ phận cơ thể to lớn, đám mây quấn quanh Chân Long nhưng móng vuốt rồng lại rơi từ trên trời xuống.

Móng vuốt rồng vươn trước gió, dường như là trời, là đất.

Đại biểu cho trời đất.

Một móng vuốt này như muốn nắm lên cả trời đất.

Long trời lở đất, sao trời đảo lộn.

Không biết bao nhiêu ánh mắt đang chăm chú nhìn Long Môn.

Trong một giây Đậu Trường Sinh hiện thân kia, tất cả đều bị những ánh mắt này nhìn chằm chằm, dưới sự kiêng kị lẫn nhau, không một vị nào dám dẫn đầu ra tay trước, ngược lại là Hắc Thủy Long Quân từ Yêu tộc trở về, ngang nhiên là người dẫn đầu ra tay.

Hắc Thủy Long Quân ra tay giống như một tín hiệu.

Một cây cờ lớn xẹt qua bầu trời lao đến.

Khí thế rào rạt, hiện ra khí tức huỷ diệt, nghiền áp chư thiên, phá diệt vạn cổ.

Tụ Tiên Kỳ ở trên trời cao theo chiều gió bay phấp phới, lá cờ lớn rung rung, từng tia từng sợi tiên khí rủ xuống giống như hoa cái chuỗi ngọc, đứng ở vị trí trên không Đậu Trường Sinh.

Móng vuốt rồng ầm ầm rơi xuống, đánh lên phía trên từng tia từng sợi Tiên khí giống như va chạm vào kết giới của trời đất, tiên khí không ngừng vỡ nát, sau đó lại đột ngột hiện lên một lượng lớn, hai bên va chạm triệt tiêu lẫn nhau, trái lại còn ăn mòn móng vuốt rồng.

Trên móng vuốt rồng xuất hiện từng vết rách, tiên khí sắc bén như đao, từng đao từng đao bắt đầu chém móng vuốt rồng.

Hắc Thủy Long Quân bị ăn đau, một tiếng long ngâm to rõ vang lên.

Bên trong bầu trời mây đen cuồn cuộn lộ ra một đôi mắt rồng cực lớn, nó giống như hồ nước, một mảnh đại dương mênh mông, hiện ra sát cơ lạnh thấu xương.

“Thật sự là một con cá chạch tốt, đúng lúc có thể giết bỏ vào nồi.”

Một tiếng thô cuồng vang lên, một thanh long đao bỗng nhiên rơi xuống, ánh sáng ở trên đó toả sáng rực rỡ, trên lưỡi đao tràn ngập uy thế khủng bố hung ác, vô tình, phá diệt tất cả.

Long Tước Đao của Đại Hạ bỗng nhiên xuất hiện, vô thanh vô tức, khi nó bộc phát trong một giây kia, long trời lở đất.

Nếu nói theo thông tục thì chính là ẩn nấp đánh lén, đột nhiên gây khó khăn, dưới sự phối hợp của Tụ Tiên Kỳ, một đao này bất luận là thời cơ hay là thời điểm đều vừa đúng dịp.

Hắc Thủy Long Quân vội vàng không kịp chuẩn bị trơ mắt nhìn Long Tước Đao của Đại Hạ rơi xuống, hắn cũng không có bao nhiêu lực để phản kháng, sắp phải vẫn lạc ở dưới một đao này.

Tiếng đàn du dương truyền ra, các nốt nhạc phối âm cùng nhau phát ra, hoà âm nổi lên.

Dưới Long Tước Đao của Đại Hạ nổi lên vô tận sóng âm giống như sóng nước gợn lên, sóng âm từng đợt lại từng đợt nối tiếp nhau ập đến Long Tước Đao của Đại Hạ.

Một vị Long Nữ ôm đàn cổ đi ra, tóc đen dài tới thắt lưng, khuôn mặt trắng nõn như ngọc, đeo khăn lụa màu xanh lam, một đôi mắt ngọc lục bảo sáng ngời giống như có sóng nước dịu dàng, mặc một chiếc váy màu tím nhạt thêu hoa văn mây nước, trên cổ tay mang một đôi vòng tay thuý ngọc nổi bật làn da trắng như sương, như tuyết.

Long Tước Đao của Đại Hạ cũng không rơi xuống, Tự Vô Mệnh đưa tay nhấc lên, trên mặt lộ ra dáng vẻ tiếc nuối, lại là một đầu Tiên Thiên Thần Ma tới.

Ánh mắt cuối cùng nhìn về phía Long Nữ, mở miệng chất vấn nói: “Thần Ma của Long tộc lai dẫn đầu ra tay với tộc nhân của ta, có phải muốn khai chiến không?”

Bình Luận (0)
Comment