Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 366 - Chương 366. Có Nghe Nói Hay Không, Thiên Cơ Lâu Thu Tiền Bẩn

Chương 366. Có nghe nói hay không, Thiên Cơ Lâu thu tiền bẩn Chương 366. Có nghe nói hay không, Thiên Cơ Lâu thu tiền bẩn

“Tiểu đệ ngươi lập xuống đại công cho Nhân tộc như thế lại trực tiếp đuổi lão đệ ra ngoài.”

Nói xong bèn nắm lấy tay của Đậu Trường Sinh muốn đi về phía Nhạc Sơn, đồng thời hùng hùng hổ hổ nói: “Như thế này là không được, lão Tề nhất định phải cho một lời giải thích.”

“Tại sao có thể bạc đãi huynh đệ nhà ta cơ chứ?”

Tề Châu, Lữ Thành.

Đã qua mấy ngày từ khi chia tay với Tự Vô Mệnh, hai bên cùng nhau chơi đùa mấy ngày, vai kề vai, xoa bóp chân, tình cảm lập tức ấm lên, vốn còn có không ít hạng mục, nhưng Tự Vô Mệnh tạm thời có việc không thể không rời đi.

Đậu Trường Sinh khoác đấu lạp ở trên người che dấu hơn phân nửa khuôn mặt, sải bước đẩy ra đại môn của Tài Thần Các.

Mới một chân bước vào bên trong đại đường đã nghe thấy một tiếng kinh hô truyền ra.

“Không thể nào.”

“Đậu danh bộ không có khả năng cộng minh với Trạm Lư Kiếm.”

“Chuyện này là giả, tuyệt đối là giả.”

“Không thể tưởng được, thế lực Thiên Cơ Lâu lớn như vậy lại mục nát, bọn hắn tuyệt đối đã thu được tiền của Đậu danh bộ lòng dạ hiểm độc.”

Vừa mới đi vào Tài Thần Các, Đậu Trường Sinh bèn nghe thấy cái tin tức nổ mạnh như vậy, sắc mặt không khỏi tối sầm lại, sau một khắc đè ép đấu lạp xuống.

“Không thể chấp nhận được, tại sao Đậu danh bộ lại có khả năng là nhân nghĩa vô song được?”

“Thiên Cơ Lâu tịch thu tiền, chính là bị Đậu danh bộ uy hiếp.”

“Ta không tin, tuyệt đối không tin.”

Tiếng cười xuỳ truyền ra, một vị đè thấp giọng nói xuống mở miệng:

“Đây là các ngươi có kiến thức hạn hẹp rồi.”

“Ai không biết kẻ đại gian đại ác, tất nhiên nhất định là giả nhân giả nghĩa.”

“Tương truyền trước khi Thượng Cổ thiên biến có một vị vương giả, hiếu thuận khiêm tốn, phẩm đức cao thượng, thiên hạ tán thưởng, bị tôn sùng là Thánh Nhân, nhưng sau khi người này trở lên hùng mạnh lại bại lộ bản chất thật của mình, nửa đời người lúc trước đều là ngụy trang.”

“Ta vốn tưởng rằng này chuyện này chẳng qua chỉ là thần thoại, là lời đồn dân gian, trong thiên hạ tuyệt đối sẽ không có nhân vật như thế, chưa từng nghĩ rằng bản triều lại ra một vị.”

“Trạm Lư Kiếm là Nhân Đạo chi kiếm, là Hoàng Đạo Thần Binh, nhưng rốt cuộc nó chỉ là binh khí, linh tính khó tránh khỏi sẽ bị che mắt, làm sao nó có thể phân biệt được người có tâm tư phức tạp giống như Đậu Trường Sinh này.”

“Phải biết khảo nghiệm tâm tính, làm sao phán đoán ra được tâm tính tốt hay xấu chứ?”

“Đối với Thần Binh thì tất nhiên là có khuynh hướng nghiêng về giá trị thiện ác bản thân người được khảo nghiệm.”

“Đối với thiên hạ người thì phán đoán thiện ác, trong lòng tự có một cán cân để đánh giá thiện ác, làm chuyện xấu, trong lòng cũng sẽ xấu hổ, nhưng có người chính là trời sinh đã là ác ma.”

“Sau khi bọn hắn làm chuyện ác, họ chẳng những sẽ không cảm thấy áy náy mà ngược lại còn vui vẻ, tam quan của bọn hắn vặn vẹo, giá trị thiện ác điên đảo, giết người phóng hỏa là phát ra từ trong lòng vui vẻ, loại người này làm sao Thần Binh có thể bình phán được?”

“Cho dù là bị nghìn người chỉ trích, vạn người khinh bỉ phỉ nhổ thì hắn cũng sẽ không cảm thấy xấu hổ.”

“Loại người trời sinh tà ác này, cho dù là Nhân Đạo chi kiếm Trạm Lư Kiếm thì cũng bị hắn che đậy một chút, sau khi dẫn kỳ xuất thế mới chân chính rõ được cách làm người của Đậu Trường Sinh, cho nên cuối cùng mới quay về Nhân Hoàng Miếu.”

Sau khi giải thích xong, lập tức có người hiểu ra, so sánh với Đậu Trường Sinh là nhân nghĩa vô song, bọn hắn càng thêm chấp nhận với cách giải thích như này, tán đồng nói: “Không thể tưởng tượng được, trong thiên hạ lại có nhân vật như thế.”

“Cho dù là tà ma ngoại đạo hung dữ nhất, ác nhất cũng sẽ có lúc lương tâm chưa mất, tâm linh yếu ớt.”

“Ta đã từng nhìn thấy tà ma Thiên Ma Tông, cả đời giết vô số người, việc ác bất tận, nhưng ở lúc thê tử gặp phải kiếp nạn đã từng lộ ra chân tình, lộ ra sắc thái yếu ớt, hắn cũng có thân tình và ái tình.”

“Thất tình vặn vẹo, đoạn dục tuyệt tình, chuyện này gian nan đến mức nào.”

“Thực tế là muốn giấu kín Nhân Đạo chi kiếm Trạm Lư Kiếm.”

“Đậu danh bộ thật sự là quá đáng sợ.”

“Chẳng thể trách Đậu danh bộ làm được chuyện thật lớn, liên tiếp thành công thượng vị, bây giờ biết rõ chân tướng, nói một câu không khách khí, Đậu danh bộ không thành công, chẳng lẽ dạng người như chúng ta này sẽ thành công sao?”

Con bà chúng nó chứ.

Đậu Trường Sinh đứng ở cửa Tài Thần Các, lúc này là sắc mặt âm trầm bất định, vốn tưởng rằng Nhân Đạo chi kiếm Trạm Lư xuất thế có thể rửa sạch hết tiếng xấu của mình, điều chỉnh lại hướng gió của thiên hạ, không dám nói rằng sẽ có người người tán dương, nhưng tuyệt đối là đánh giá chính diện.

Nhưng hãy nhìn xem?

Có thể nhìn thấy toàn cảnh trong nháy mắt.

Nơi này đã như thế, Đậu Trường Sinh không cho rằng địa phương khác sẽ có người người ca tụng.

Bình Luận (0)
Comment