Tiền Tiểu Cửu từ tốn nói: “Trường Sinh ca không cần lo việc hàng tồn kho không thành một bộ, nếu như không đủ thì đều có tài liệu sẵn, không quá khó khăn trong việc luyện chế, ta hối thúc một chút để cho bọn họ học rồi lại luyện chế thêm một ít là được, không có vấn đề gì cả”
“Khi đó cũng sẽ giữ nguyên giá này chứ không tăng.”
“Có thể dễ dàng kiếm đủ năm bộ là chuyện không thành vẫn đề.”
“Cũng chỉ hơn một trăm vạn lượng.”
“Trường Sinh ca không ở Thần Đô, nếu huynh cảm thấy số tiền kia chưa có thì có thể ghi nợ, cũng không phải là khoản tiền lớn gì.”
“Còn không đến được một phần ba của tửu lâu Tây Giang Nguyệt này.”
Đậu Trường Sinh cả kinh, khiếp sợ nói: “Nhiều tiền thế mà còn không bằng một tòa tửu lâu.”
Chợt nghĩ đến, thứ đáng giá không phải tửu lâu, mà là một vài vị linh trù.
Không khỏi cảm thán: “Xem ra tòa tửu lâu này có giá trị thật đấy.”
Đột nhiên ngoài cửa truyền đến một giọng nữ: “Người một nhà, gia phụ là thế giao với Triệu thần bộ, xin Đậu danh bộ giơ cao đánh khẽ, buông tha cho Tây Giang Nguyệt một lần.”
Một âm thanh đột ngột truyền tới.
Khiến Đậu Trường Sinh dời mắt nhìn về phía người vừa xuất hiện ngoài cửa phòng riêng.
Người dẫn đầu đi tới là một người nữ tử, da dẻ của đối phương trắng như tuyết, đôi mắt trong veo tựa như một hồ nước rộng và sâu, dáng người tuyệt mỹ.
Vẻ mặt Tiền Tiểu Cửu khó chịu nói: "Nguyệt chưởng quỹ, Tây Giang Nguyệt các ngươi càng ngày càng không có quy tắc. Ta đang nói chuyện với Trường Sinh ca, thế mà các ngươi còn dám nghe lén.”
Nữ tử mở miệng giải thích: “Cửu gia hiểu lầm, thiếp thân vừa mới đến, tình cờ nghe thấy mà thôi, cũng không phải cố ý nghe lén.”
"Thiếp đến đây đặc biệt để mời Cửu gia và Đậu gia cùng đi lên Trích Tiên Phòng của tầng 36.”
Tiền Tiểu Cửu cười lạnh và nói: “Chỉ là mời Trường Sinh ca lên lầu?”
Nguyệt chưởng quỹ vén sợi tóc đen nhánh trên trán, mỉm cười nói: "Đương nhiên không chỉ có vậy, từ sau hôm nay Đậu gia tới Tây Giang Nguyệt sẽ được miễn trừ tất cả chi phí.”
"Hơn nữa, bất cứ lúc nào, ngài cũng có thể đặt trước Trích Tiên Phòng.”
Nàng quay đầu lại nói với quản sự: “Còn không mau xin lỗi với Đậu gia.”
Người quản sự bịch một cái dứt khoát quỳ thẳng trên mặt đất, dùng thái độ chân thành nói: "Xin Đậu gia tha mạng, tiểu nhân có mắt mà không thấy Thái Sơn, đắc tội với Đậu gia, xin ngài coi như.”
Những lời còn lại chưa kịp nói xong thì đã không có cách nào lên tiếng tiếp, Đậu Trường Sinh hơi giơ tay lên, pháp lực của Huyền U Hoàng Tuyền lặng lẽ không một tiếng động xuất hiện, dứt khoát ngăn cản quản sự quỳ xuống, khi quản sự đang nói những gì hắn muốn, thuận tiện đóng chặt miệng đối phương lại.
Sắc mặt Đậu Trường Sinh không vui, đây là cái quỷ gì thế này?
Mình thế nhưng là nhân nghĩa vô song.
Sao nhìn dáng vẻ giống như là quỳ cha mẹ đã chết vậy, tư thế muốn sống muốn chết thế.
Nguyệt chưởng quỹ rất có năng lực quan sát, thuận thế thẳng tay đẩy quản sự một cái, bên trong tay ngọc thon dài phun ra nuốt vào một luồng pháp lực, giống như một cơn gió lốc, dứt khoát cuốn người quản sự lên, đẩy thẳng ra khỏi nhã gian, đáp xuống bên ngoài cách đó năm sáu thước.
"Thiếp thân đã mời Nam Cung đại trù tự mình ra tay và chuẩn bị xong xuôi một bàn Bách Thú Yến.”
"Thiếp thân lại đi kho rượu lấy ra hai vò Lục Trúc Tửu, sau chuyện này mời Đậu gia cầm đi.”
Lục Trúc Tửu - thập đại mỹ tửu của Trần thị, là mỹ tửu được ủ đặc biệt để phân phối độ đại kiếp Phong Hỏa.
Trong thế giới siêu phàm, các ngành các nghề đều bắt đầu liên quan đến sự siêu việt, và nếu bạn muốn thịnh vượng lâu dài, rượu không chỉ phải có hương vị mà còn phải chứa đựng nguồn linh cơ, có thể thúc đẩy khí huyết lưu thông và tiến bộ trong võ học, chỉ có như vậy mới có thể trở thành rượu ngon.
Hương vị, hiệu quả, thiếu một thứ cũng không được.
Đậu Trường Sinh lắc đầu nói: "Không cần phiền phức như vậy, chẳng qua là ăn một bữa cơm, một bàn này đã khiến ta mở rộng tầm mắt rồi.”
Vị Nguyệt chưởng quỹ này có thực lực không thấp, đã có võ đạo tu vi Thần Thông Cảnh tứ phẩm. Có thể tưởng tượng được tửu lâu này nhất định phải có Tông Sư trấn giữ, nếu không thật sự sẽ không mở được nữa.
Đậu Trường Sinh không phải là người khoe khoang, đi Trích Tiên Phòng cũng sẽ đắc tội đến chưởng môn Tây Giang Kiếm Phái, một cường giả Tông Sư, hắn cần gì phải vô duyên vô cớ đi kết thù, đầu óc bình thường cũng sẽ không như thế, trừ khi là con nhà giàu phá gia chân chính, đầu bị lừa đá.
Lời từ chối của Đậu Trường Sinh thế mà có tác dụng ngược lại, Nguyệt chưởng quỹ vẫn luôn tươi cười thản nhiên, đột nhiên lộ ra sắc mặt nôn nóng và vẻ mặt có hơi hốt hoảng bối rối.
Căn bản là nàng không giống như là một đại chưởng quỹ trường mạnh vì gạo bạo vì tiền mà giống như một thiếu nữ mới rời nhà tranh lần đầu vậy, trong lúc bối rối vội vàng nói: “Đều là do những người bên dưới không hiểu chuyện, Đậu gia ngàn vạn lần không nên tức giận.”