Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 406 - Chương 406. Tây Giang Kiếm Phái Lớn Như Thế Đã Không Còn 2

Chương 406. Tây Giang Kiếm Phái lớn như thế đã không còn 2 Chương 406. Tây Giang Kiếm Phái lớn như thế đã không còn 2

Triệu Thất gặp phải biến cố như vậy cũng lui ra phía sau một bước, pháp lực mạnh như bão táp giống như trường giang đại hải ầm ầm bộc phát.

Pháp lực vô tận đánh ra, cuồng bạo lao ra, không có bất kỳ kết cấu gì.

Nhưng một luồng pháp lực này lại lạnh lẽo âm u thâm trầm giống như làm cho người ta đặt mình trong U Minh, một luồng rét lạnh đóng băng cả linh hồn.

Huyền Âm chi khí.

Pháp lực tối đen như mực giống như một dòng nước màu đen xông lên mạnh mẽ.

Bây giờ lại không còn nửa phần che lấp đã hiện ra tướng mạo sẵn có, đúng là pháp lực Huyền Âm Hắc Thủy.

Pháp lực vừa ra này là thực lực của Triệu Thất, so sánh với thời điểm ban ngày gặp nạn hung mãnh hơn cả ba, năm lần.

Huyền Âm chi khí xếp hạng thứ hai mươi bốn, dùng nó để chế tạo căn cơ, dữ dội và hùng hậu.

Đây mới là căn cơ mạnh mẽ chiếm đóng thiên hạ của Đại Tông Sư đương thời, cũng không phải Tây Giang Kiếm Phái có thể so sánh được, đây cũng là con át chủ bài mà Triệu Thất che dấu.

Ban ngày Triệu Thất gặp phải nguy cơ sinh tử nhưng vẫn che dấu thực lực, không dám vận dụng pháp lực Huyền Âm Hắc Thủy, bởi vì pháp lực Huyền Âm Hắc Thủy này hao phí quá mạnh mẻ, mặc cho ai vừa thấy cũng có thể nhận ra nền tảng của Triệu Thất.

Năm ngón tay đã biến thành móng muốn, khí thế sắc xé rách bầu trời, pháp lực Huyền Âm Hắc Thủy cuồn cuộn xông lên mạnh mẽ không ngừng xé rách liên tục, khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Phong Vô Tai chính diện xé nát pháp lực Huyền Âm Hắc Thủy, bàn tay đen như mực cắm vào trong lồng ngực của Triệu Thất, huyết nhục bắt đầu bắn tung toé, cuối cùng chạm phải xương trắng ở sâu bên trong.

Khi móng vuốt tiếp tục tiến lên, Triệu Thất đã bứt ra thối lui, mượn nhờ pháp lực Huyền Âm Hắc Thủy ngăn cản trong một lát, Triệu Thất đã thành công tranh thủ một chút thời gian.

Lấy thân bị trọng thương đổi lấy một đường sinh cơ.

Võ giả bình thường bị thương thế như vậy hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng đối với Tông Sư thượng tam phẩm thì đây chỉ là bị thương nặng, chỉ ảnh hưởng đến thực lực, nếu lúc này bắt đầu trị liệu là có thể khôi phục lại như lúc ban đầu.

Võ đạo cửu phẩm chính là quá trình không ngừng siêu phàm thoát tục, nhất là sau khi thành thượng tam phẩm, đây không phải là cấp độ của người nữa mà là bán thần bán ma.

"Huyền Âm chi khí."

"Ngươi lại là môn đồ của Âm Cực Tông."

"Xem ra Tây Giang Kiếm Phái chính là một trong chín đại ngoại môn của Âm Cực Tông."

Phong Vô Tai cười ha hả, hoàn toàn đắc ý vùa lòng, hưng phấn nói: "Giết người của Âm Cực Tông, tông môn sẽ ban thưởng không ít."

Phong Vô Tai giống như một luồn gió lốc, mạnh mẽ xông lên một lần nữa, cuồng phong vô tận gào thét thổi ra, vờn quanh thân mình giống như một vị Thần Ma trong gió.

Một yến hội thật tốt đột nhiên gặp phải chặn giết.

Vương Lão không nghĩ ngợi một chút nào, quyết đoán bứt ra, lần này giống như một viên đạn đại bác trong nháy mắt đánh vỡ cửa sổ xông ra bên ngoài Trích Tiên Phòng, rời khỏi tửu lâu Tây Giang Nguyệt.

Ngay lúc đó Vương Lão cũng không hãm hại Đậu Trường Sinh, vừa chạy trốn vừa gân cổ hô lớn: "Đậu danh bộ chạy mau."

Vị trí Vương Lão ngồi xuống, nếu là không có chuyện gì xảy ra thì đương nhiên không có gì, nhưng lúc này mới có thể hiện ra rõ ràng tầm quan trọng.

Nếu gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn có thể đào tẩu trước tiên.

Vị trí tuyệt hảo, động tác thành thạo, Vương Lão lao ra khỏi tửu lâu Tây Giang Nguyệt cũng không gặp phải tình huống nào ngoài ý muốn.

Sau khi rời đi tửu lâu Tây Giang Nguyệt, Vương Lão lập tức nghển cổ hét lên giận dữ: "Âm Cực Tông và Thiên Ma Tông đã đổ máu."

"Mau tới trợ giúp."

Tiếng hét cuồn cuộn giống như sấm sét, trong nháy mắt đã bao phủ bốn phương tám hướng của Lữ Thành.

Chỉ một thoáng chốc, không biết có bao nhiêu người vừa nằm xuống ngủ bị giật mình tỉnh giấc, từng tia ánh mắt bắt đầu nhìn về nơi phát ra tiếng hét.

Động tác của Vương Lão có thể nói là ra ngoài dự liệu.

Ai cũng không thể ngờ được, một vị Tông Sư lại làm ra chuyện như vậy.

Đậu Trường Sinh cũng kinh ngạc nhìn thoáng qua, tuyệt đối không ngờ đến, bình thường Tông Sư cao cao tại thượng vô cùng uy nghiêm xưng một chữ ổn lại có lúc không cần đến mặt mũi như vậy.

Ngoại hiệu này có chút sai lầm rồi, đây là Bát Phương Bất Động gì chứ? Đây hoàn toàn là lòng bàn chân bôi mỡ.

Ánh mắt liếc qua đã nhìn về phía Triệu Thất, lúc này Triệu Thất đang ở vị trí bên cạnh mình, mà kẻ đánh lén đang ngang nhiên xông đến, nếu Đậu Trường Sinh rút đao ra là có thể cứu được Triệu Thất, ngăn cản được kẻ đánh lén.

Cho nên Đậu Trường Sinh trực tiếp rút đao ra.

Băng Phách Đao ra khỏi vỏ.

Phía trên thân đao trong suốt óng ánh như ngọc thạch, một vầng trăng sáng nháy mắt phác thảo thành hình.

Cùng với Băng Phách Đao lần lượt thức tỉnh, bây giờ tốc độ khôi phục thức tỉnh cực nhanh, nháy mắt cũng đã hoàn thành.

Bình Luận (0)
Comment