Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 455 - Chương 455. Tên Đậu Nào Đó Kéo Da Hổ Kéo Đại Kỳ 2

Chương 455. Tên Đậu nào đó kéo da hổ kéo đại kỳ 2 Chương 455. Tên Đậu nào đó kéo da hổ kéo đại kỳ 2

Đậu Trường Sinh nhìn ra, nếu không phải Lư quốc công chính là một trong tứ vương bát công, sau lưng hắn có Á Thánh, trong lòng Đại Chu có điều cố kỵ, nếu không thì đã trực tiếp giết chết rồi, phong vương cho Lư quốc công đã xem như là hỗ trợ lớn nhất.

Một vị chư hầu vương khác họ lại còn có lãnh thổ của riêng mình, đây là uy thế đến mức nào.

Nhưng cử động lần này cũng đại biểu ra sự kiêng kị của Đại Chu, lúc Lư quốc công bỏ mình cũng là lúc Đại Chu ra tay diệt trừ hậu nhân của Lư quốc công.

Bây giờ mặc dù có vương khác họ nhưng cũng chỉ là tước vị nhàn tản mà không phải là vương chư hầu nắm giữ đại quyền sinh sát.

Chuyện ở Đông Hải, sau khi cho một cái tước vị và phong đất thì cũng đã định ra trong 30 năm tới sẽ không có biến động, đợi đến khi tuổi thọ của Lư quốc công hết qua đời, tương lai cũng là nội bộ tranh đấu và sẽ không có xung đột ở bên ngoài.

Thế cục ở Đông Hải thay đổi chóng mặt, 100 năm sau, Long Đình lại phát động đại chiến một lần nữa.

Đậu Trường Sinh đi leaij trên đường phố của Hắc Thủy Quan, nhìn người đi đường đi đi lại lại ở Hắc Thủy Quan, một số người này đều là tới Hắc Thủy Quan tham quan du lịch.

Nơi này là cứ điểm hùng quan do Long tộc thành lập, đối với Nhân tộc thì nó có danh tiếng cực lớn, bây giờ sau khi quy về Nhân tộc thì một số võ giả non trẻ đều sẽ lựa chọn tới Hắc Thủy Quan hành tẩu.

Trong một trăm năm tới, Hắc Thủy Quan sẽ không có chiến sự, nó sẽ được định sẵn để trở thành một toà thành thị phồn hoa nhất trong Đông Hải.

Cho dù là người trong thiên hạ tới Hắc Thủy Quan chỉ là số ít nhưng thiên hạ quá rộng lớn, hội tụ lại số người đến cũng là một con số không nhỏ, điều này sẽ làm tăng thêm sự phồn hoa của Hắc Thủy Quan.

Còn có rất nhiều võ giả sống ở vùng biển, trong dĩ vãng họ đều chiếm giữ ở Tam Tiên Đảo, sau này đều sẽ đi đến Hắc Thủy Quan.

Muốn gặp Tào Long Cát cũng không phải việc gì khó.

Không nói đến chuyện đứng đầu trên Nhân Bảng mà chỉ cần tước vị trong người bây giờ của Đậu Trường Sinh, nó cũng là tước vị vạn hộ hầu được Đại Chu sắc phong, cũng là biển chữ vàng nổi tiếng.

Sau khi đến phủ đệ tiết lộ ra thân phận của mình, Đậu Trường Sinh được mời vào trong sảnh đường, người đích thân ra mặt chiêu đãi Đậu Trường Sinh chính là đại tỷ phu cũng chính là gia chủ Tào gia.

Lại cụ thể nói một chút, chính là tên đã mất lão bà mà ngay cả cái rắm cũng không dám xì ra kia.

Cụ thể gọi là gì thì Đậu Trường Sinh cũng quên mất rồi, chỉ nhớ rõ lão bà Vinh quốc công chúa Tiêu Bạch Y kia chính là chị vợ của mình.

Không lâu sau, Tào Long Cát đã đi ra.

Tào Long Cát hiên ngang lẫm liệt, khắp người tỏa ra khí thế hung sát, khi nhìn thấy Tào Long Cát giống như nhìn thấy núi thây biển máu cuồn cuộn chảy đến, nếu là một tiểu bạch kiểm non nớt thì tâm trí của hắn sẽ bị chấn nhiếp trong nháy mắt.

Tào Long Cát cầm đại mã kim đao ngồi ngay ngắn, đại tỷ phu bên cạnh đã nhanh chóng đứng người lên, cung kính giống như là nô bộc, hầu hạ bên cạnh Tào Long Cát.

Tào Long Cát ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn đại tỷ phu, lông mày nhíu một cái, ánh mắt liếc qua, sắc mặt không vui mở miệng nói: " Trong thiên hạ ta không muốn gặp mấy người nhất.”

"Một vị là Trần Diệt Chu.”

"Hắn tính toán quá nhiều, không có mặt mũi không biết xáu hổ, phiền phức đến mức không chịu nổi.”

"Mà Đậu Trường Sinh ngươi lại tâm tư càng nặng hơn, là tên nhãi ranh còn phiền toái hơn cả Trần Diệt Chu.”

"Đạc biệt là sau khi ngươi đi Long Môn một chuyến, Long Đình bắt đầu rút lui, trong trăm năm Hắc Thủy Quan sẽ không chiến, không biết đã đánh vỡ bao nhiêu kế hoạch của ta.”

Nói một ngàn, nói một vạn, đối với Tào Long Cát nghe thấy chiến mà vui mừng.

Trong trăm năm Hắc Thủy Quan sẽ không chiến, đây không phải là chuyện tốt, mà là chuyện xấu.

Sau khi Tào Long Cát nói xong thì phát giác được tâm trạng tiểu Tào bên cạnh không đúng, tâm tư nhỏ này của tiểu Tào làm sao có thể có thể dấu diếm được Tào Long Cát.

Sợ bản thân mình kết thù với Đậu Trường Sinh, từ đó liên luỵ đến Tào gia.

Dù sao tuổi thọ của mình cũng không còn nhiều, chỉ có hơn hai mươi năm, mà hơn hai mươi năm sau Đậu Trường Sinh vẫn chưa tới 50 tuổi, hắn tuyệt đối là thượng tam phẩm Tông Sư, giống như ánh nắng buổi sáng sớm, nếu như hắn có lòng dạ muốn trả thù thì Tào gia cũng rất khó chống đỡ được.

Dù sao vị trước mặt này, lòng dạ hẹo hòi như lỗ kim, có thù tất báo, còn mang thù, cũng thích báo thù mà hết lần này đến lần khác lá gan lại còn lớn nữa.

Lông mày Tào Long Cát nhăn lại thật sâu, đã vặn thành một chữ Xuyên (川), vung mạnh tay một cái, sát khí, , huyết khí các loại… ầm ầm bộc phát quấn quýt lấy nhau tạo thành một luồng lực lượng đặc thù.

Bình Luận (0)
Comment