Trên mặt hắn lộ ra vẻ chua xót, sao không tiến công Tiêu viên sớm hai ngày chứ? Đến lúc đó bản thân mình cũng bỏ qua, cũng không có quan hệ gì đến mình nữa.
Nhưng hết ngày này qua ngày khác lại xảy ra đúng vào ngày mình đến cửa.
Đậu Trường Sinh cũng không phải là không muốn giúp đỡ, chỉ là đối với thế lực có can đảm tiến công Tiêu viên thì thực lực của Đậu Trường Sinh quá yếu. Nếu như có thực lực của Đại Tông Sư thì mới có thể dốc hết sức ra lắc một cái, muốn thay đổi chiến cục đến Vô Thượng Tông Sư.
Đậu Trường Sinh lại cảm thán một lần nữa hành động mình giữ lại 4 vạn tu vi thật sự cực kỳ sáng suốt.
Cái mạng này nói không chừng có thể mất đi bất cứ lúc nào.
Không lưu giữ đầy mệnh【 Tại Thế Cẩu Thần 】 thật sự là không có cảm giác an toàn một chút nào.
Đậu Trường Sinh cố gắng hết sức để làm suy yếu cảm giác tồn tại của bản thân, nhìn Nguyệt Bán Hiền đã đến bên cạnh mình, nhỏ giọng truyền âm nói: "Lần này lại làm liên lụy đến Thế thúc rồi."
"Lần này chúng ta sa vào tử cục."
Nguyệt Bán Hiền vẻ mặt nghiêm túc, mở miệng trả lời nói: "Có người tiến công Tiêu viên, thời cơ thật là trùng hợp, xem ra là đã biết Tiêu viên xảy ra biến cố rồi."
Sau cùng Nguyệt Bán Hiền thở dài nói: "Tin tức lão Lương Vương chết đã bị tiết lộ ra ngoài."
Sau khi Nguyệt Bán Hiền mở miệng lại là nhìn ra bên ngoài Tiêu viên, ánh mắt nặng nề.
Tiêu viên bị công kích, Nguyệt Bán Hiền lập tức biết là Âm Cực Tông ra tay, hơn nữa còn không chỉ có Âm Cực Tông mà chắc chắn cũng có Thiên Ma Tông.
Mặc dù hai tông môn ma đạo này thù địch với nhau, cũng tính kế nhau rất nhiều nhưng nhiều khi lại lựa chọn liên thủ, năm đó cũng là hai bên liên hợp tấn công tiêu diệt Cửu U Minh Giáo.
Nếu Âm Cực Tông và Thiên Ma Tông đơn độc thì từ trước đến nay bọn họ luôn ra tay trong bóng tối, đùa bỡn âm mưu quỷ kế, làm ám sát.
Dám can đảm dạng hoạt động quang minh chính đại như thế này chắc chắn là hai bên liên hợp với nhau.
Mặc dù kế hoạch không suôn sẻ nhưng đại khái phương hướng cũng không sai.
Mục tiêu của Đại vương là Tiêu thị.
Không thèm để ý đến Thần Binh và võ học của Tiêu thị, bây giờ Âm Cực Tông và Thiên Ma Tông liên thủ tiến công đúng là một chuyện tốt. Dù sao thực lực của Tiêu thị cũng ra ngoài dự liệu một chút, thậm chí còn ẩn giấu một vị Đại Tông Sư Tiêu Thiên Tá.
Lấy Tiêu Thiên Tá có Bán Thần Binh nhất phẩm Ngân Long Hoàng Kim Giáp gia trì, chiến lực đã nhảy lên tới cấp bậc võ đạo nhất phẩm, nếu chỉ có Âm Cực Tông thì chắc chắn sẽ thất bại tan tác quay về.
Nhưng trong lòng Nguyệt Bán Hiền có nghi hoặc.
Lão Lương Vương là chết như thế nào?
Nói Tiêu Thanh Y có điểm đáng nghi, đây chẳng qua là Nguyệt Bán Hiền lừa dối Ngụy Vương, hắn chỉ không muốn tiếp tục tham dự vào cái kế hoạch nguy hiểm này.
Quân tử không đứng dưới bức tường sắp đổ, Nguyệt Bán Hiền luôn định vị mình là một người không ngoan, bày mưu tính kế mà không phải là tự thân tiến vào cuộc chém chém giết giết.
Theo đạo lý, xét địa vị bản thân ở trong lòng Tiêu Thanh Y, mặc dù không phải là người thân cận nhất nhưng cũng được xem là tâm phúc, nếu ra tay với lão Lương Vương thì chắc chắn sẽ thông báo cho mình.
Hơn nữa chuyện này cũng khác với kế hoạch, Đậu Trường Sinh mới vừa đến, nghi thức huyết tế còn chưa chuẩn bị đầy đủ, cũng chưa ném mồi nhử ra ngoài để dụ dỗ Âm Cực Tông.
Nguyệt Bán Hiền có đủ loại nghi hoặc, nhưng tất cả những thứ này Đậu Trường Sinh đều không biết.
Lúc này Đậu Trường Sinh cũng cảm thán một tiếng.
Đúng vậy.
Đúng là tin tức lão Lương Vương chết bị tiết lộ ra ngoài.
Cho nên mới có người có can đảm ngang nhiên ra tay với Tiêu viên.
Đậu Trường Sinh đề phòng nhìn về phía xa, trong ánh mắt hiện ra sầu lo, lão Lương Vương có uy danh hiển hách, danh tiếng đều là từ trong chém giết.
Cho dù hơn một trăm năm qua đi, khí huyết suy bại, gân cốt lỏng lẻo thì thiên hạ này đều biết nhưng lão Lương Vương còn sống một ngày thì không có ai dám ra tay với Tiêu viên.
Bây giờ lão Lương Vương vừa mới chết không đến nửa ngày đã có thế lực ngang nhiên công kích Tiêu viên, mà trong lòng Đậu Trường Sinh cũng hoài nghi cái thế lực này, đó chính là Âm Cực Tông.
Một mạch Chí Tôn dốc toàn bộ lực lượng, có một vị mạch chủ Chí Tôn và Thánh tử Chí Tôn, hai vị này thế nào cũng là Đại Tông Sư, khả năng là Vô Thượng Tông Sư không cao.
Tam mạch của Âm Cực Tông, một mạch Chí Tôn, một mạch Cửu U, một mạch Tiệt Không.
Trong đó một mạch Cửu U là mạnh nhất, trong đại mạch chủ và Thánh tử thì tất nhiên sẽ có một vị là Vô Thượng Tông Sư.
Với sự cường thịnh của Âm Cực Tông, ngay cả ngoại môn Tây Giang Kiếm Phái cũng có hai vị Tông Sư, chung quy Vô Thượng Tông Sư có hai vị, nếu không thì cũng không phải là họa lớn trong lòng của triều đình.