Không nhịn được nữa, hắn mở miệng thúc giục: “Giáo úy, vẫn là nên xuất binh đi?”
Khi Phí giáo úy ngẩng đầu lên, đôi mắt híp đã hoàn toàn mở to ra, giống như hai luồng thần quang nở rộ, thanh bảo đao bên hông đã được rút ra khỏi vỏ.
Một đường trắng xuất hiện và một tia sáng lạnh lóe lên.
Thanh bảo đao đã nằm trên cổ của Tiêu Thiên Ly, trong nháy mắt thanh bảo đao chém xuống đầu Tiêu Thiên Ly, máu tươi trực tiếp phun ra vương vãi khắp nơi, áo giáp vừa dày vừa nặng nề của Phí giáo úy đã dính đầy máu, lúc này hắn cầm đao đứng uy phong lẫm liệt nói: "Tên giặc này năm lần bảy lượt thúc giục."
"Chắc chắn là đã cấu kết với đạo tặc muốn phá hỏng đại kế của lão điện hạ."
"Lại có người mở miệng xuất binh nữa."
"Thì kết cục chính là như thế."
Ánh mắt Phí giáo úy nghiêm tức, cười lạnh lùng nhìn xung quanh tứ phía, máu tươi chảy xuôi theo áo giáp dày nặng, nhưng trong lòng hắn lại cười to.
Quả nhiên giống như mình đã đoán trước.
Một số đô thống này của Tiêu thị đều là miệng cọp gan thỏ, bình thường ương ngạnh, thấy máu cái thì rắm cũng không dám thả một cái.
Rốt cuộc thân phận của lão Lương Vương quá cao, cũng đã thoát ly trong quân từ lâu, nhìn thấy đều là một mặt bọn họ diễu võ dương oai, không biết trong tộc Tiêu thị, ngoại trừ Tiêu Thiên Hữu ra thì cũng chỉ có Tiêu Thiên Minh là đáng nhắc tới, còn lại đều là bọn bột mềm.
Phí giáo úy bệ vệ ngồi ngay ngắn một lần nữa, thi thể và huyết dịch cũng không dọn.
Hôm nay không thành chắc chắn chết.
Không chừng thì đây chính là kết quả của mình.
Chết không được yên lành.
Tiêu viên.
Sâm La Đồ ùn ùn kéo đến trải khắp đất trời, hiên ngang ở trên trời cao.
Những tia sáng màu không ngừng rơi xuống giống như vô số thiên thạch rơi xuống Tiêu viên, xé toang cuồng phong gào thét, nhấc lên những làn sóng khí cuồn cuộn cuốn lên.
Cây ăn quả được đặc biệt trồng trọt bên ngoài Tiêu viên bị thổi bay, xé rách vỡ nát giữa không trung.
Trên không trung của Tiêu viên hiện ra năm loại màu sắc, đối ứng là ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.
Ngũ Hành Mê Tung Trận đã mở ra, uy lực của đại trận nhất phẩm hoàn toàn bộc phát, nó đang lên xuống cùng Sâm La Đồ, cả hai đang va chạm mãnh liệt vào nhau.
Sâm La Đồ là Bán Thần Binh nhất phẩm nhưng món Bán Thần Binh nhất phẩm này tương đối đặc thù, nó chính là một bức trận đồ.
Người luyện chế ra nó không có cách nào bằng vào lực lượng của mình để chú tạo ra một kiện Thần Binh có thể so với vị cách của Thần Ma, nên hắn định mượn lực lượng tương trợ ở bên ngoài, mưu lợi để làm đến cấp bậc Thần Binh.
Cho nên luyện chế được một bức trận đồ, sau khi Sâm La Đồ trải rộng ra thì trận pháp tự hình thành.
Mà muốn phối hợp với võ học Thần Ma《 Chí Tôn Sâm La Đồ 》, mọi người sẽ tạo thành trận thế, đây là để tăng uy lực gấp bội cho Sâm La Đồ, sau khi chồng chất lên nhau thì sẽ bắt đầu nhảy vào cấp bậc Thần Ma.
Sức mạnh của đỉnh cao có thể so sánh với với đại trận Thần Ma.
Đây là mục đích cuối cùng của vị tiên hiền nào đó đã chú tạo ra Sâm La Đồ, năm đó Cửu U Minh Giáo chính là dựa vào Sâm La Đồ mới có thể hoành hành ở Trung Nguyên.
Bây giờ Âm Cực Tông không có cách nào phục chế được cảnh tượng hoành tráng của Cửu U Minh Giáo năm đó, hoàn toàn diễn sinh ra đại trận cấp bậc Thần Ma, bởi vì số lượng cường giả của một mạch Chí Tôn không đủ, nhưng bây giờ kẻ thù của bọn hắn cũng không phải là Thần Ma, mà chính là đại trận Ngũ Hành Mê Tung Trận nhất phẩm.
Hai tòa đại trận xung đột với nhau, khuấy đảo phong vân tứ phương, mang tới thanh thế kinh thiên động địa.
Kể cả dư âm tùy ý bộc phát mạnh đến cỡ nào, thậm chí có đủ sức công phá núi non, có thể bao phủ đến 500m trong thành Đại Lương thì uy lực của nó cũng dần dần bắt đầu giảm mạnh, cuối cùng tiêu tán tan thành mây khói.
Thành Đại Lương giống như mãnh thú Hồng Hoang, mở ra cái miệng to như chậu máu liên tục không ngừng thôn phệ uy lực dư âm của đại trận.
Đại trận nhất phẩm của thành Đại Lương đã hoàn toàn mở ra.
Bên trong nội bộ Tiêu viên, lúc này sắc mặt của Đậu Trường Sinh và các vị cao tầng của Tiêu gia đều khó coi nhìn chăm chú ra bên ngoài Tiêu viên.
Bây giờ, khoảng một phút đã trôi qua từ khi Sâm La Đồ xuất hiện.
Một phút này nhìn như không dài nhưng nó là thời gian đủ cho thời kỳ thật sự mấu chốt.
Với vị trí của Tiêu viên thì cách cung không xa thành Đại Lương, nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì thành Đại Lương sẽ đến trợ giúp trước tiên, đừng nói là một phút coi như nửa khắc đồng hồ cũng có dư thời gian để cho viện quân chạy một cái vừa đi vừa về.
Thời gian lâu như vậy, cho dù là trì hoãn một chút thì cũng không kém nhiều lắm cũng đã đến rồi, kể cả không đến thì cũng sẽ có tin tức truyền đến.