Ba người không giống nhau cũng chính là tính tình, đây cũng là sự khác biệt tương đối lớn giữa ba người, nếu như có thực lực ngang nhau, Đậu Trường Sinh đánh không lại ngân Đậu, đối phương có thể phát huy được thực lực tới 120%, thậm chí là 150%.
Tương tự, Đậu Trường Sinh cũng không có lòng dạ thâm sâu bằng kim Đậu, chỉ có điều nếu là kim Đậu trong Long Môn thì hiển nhiên Đậu Trường Sinh an tâm 100%, kim Đậu khi đó là thuần túy, về sau có thể lựa chọn làm giá trị tu vi mua mệnh.
Đậu Trường Sinh dung hợp với kim Đậu xong cũng không biết có ảnh hưởng gì đến kim Đậu hay không, thực tế là ngân Đậu và kim Đậu cũng có xung đột lẫn nhau, chỉ số thông minh của hai người nếu có thể trung hoà thì đúng là chẳng đáng tin chút nào
Bộp chộp quá.
Đậu Trường Sinh chỉ ghét cái tính lãnh khốc vô tình của kim Đậu, xuất hiện lần nào là lần ấy hảo hữu của mình chết bằng sạch, trở thành người cô đơn, chứ chính ra không ghét bỏ chỉ số thông minh của kim Đậu.
Đậu Trường Sinh ưu thương lo lắng, dạo này mọi chuyện thuận lợi quá, không chỉ là kim Đậu, mà cũng chẳng phải thả ngân Đậu ra, trước đó nghiệm chứng ổn thỏa một lần thì cũng không đến mức mất bò mới lo làm chuồng.
Đậu Trường Sinh lộ vẻ lo lắng, hơi cảm thấy đau đớn, trong một thoáng cúi đầu, đôi con ngươi đen láy lóe lên tơ vàng, đồng tử dần dần hóa thành màu vàng kim, đến khi ngẩng đầu lên, con ngươi đã hoàn toàn biến thành màu vàng, tỏa ra ánh hào quang giống như vàng ròng, nhưng khi Băng Phách Đao di chuyển thì hào quang đã dần dần nhạt đi.
Cơn đau biến mất không thấy gì nữa, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, vẽ nên một đường cong, đôi mắt nhìn sâu vào sư phụ thần bí, âm u mở miệng nói: “Tiết tấu chậm quá đấy.”
“Để ta giúp bọn hắn đẩy nhanh tiết tấu đi.”
“Thất ca.”
“Ta đến giúp ngươi.”
Đậu Trường Sinh cầm Băng Phách Đao trong tay, sải bước đi tới, uy nghi tự nhiên tản ra, cứ gọi là uy phong lẫm liệt.
Nhất là cảnh Đặng Đài Hợp đứng đằng sau lưng đang phun máu tươi từ trong miệng, càng thêm hiển lộ ra uy phong.
Chỉ trong mấy bước đi, Đậu Trường Sinh đã đi tới chỗ cách Tiêu Thiên Minh
không xa.
Bây giờ chiến cục có thể nói là có phần hơi bất lợi đối với tộc Tiêu thị, cho dù là Tiêu Thiên Tá có Bán Thần Binh nhất phẩm, lúc này đã bắt đầu vận dụng, phát huy ra chiến lực võ đạo nhất phẩm, nhưng chỉ thế mà muốn đảo ngược chiến cục thì lại là chuyện không thể nào.
Âm Cực Tông và Thiên Ma Tông đã chuẩn bị quá đầy đủ, nhất là Thiên Ma Tông Thiên Ngô Pháp Vương, lần này bị Thiên Ma Tông uỷ thác phái đi, dám đến tham dự đại sự ở Lương Châu trước khi hành động thì không có chuyện thực lực yếu kém được.
Đặc biệt là biết rõ Âm Cực Tông phát triển, thực lực của tộc Tiêu thị không hề kém, Thiên Ma Tông sẽ không phải như trong trò chơi, bắt đầu thêm mắm thêm muối, cố tình đến đây tặng đầu người.
Người của Thiên Ma Tông đến đây để chủ trì, hiển nhiên chắc chắn có thực lực giải quyết dứt khoát.
Thiên Ngô Pháp Vương là võ đạo Đại Tông Sư nhị phẩm, nhưng ngày hôm nay khi đấu với Tiêu Thiên Tá thì chiến lực lại không rơi vào thế hạ phong, trên tay hắn nâng một khối bia đá trắng tinh không tỳ vết.
Như là một tòa Thác Tháp thần tướng, thần uy vô địch, trấn áp ở trong gầm trời.
Tình hình của hai người bây giờ đều có Bán Thần Binh nhất phẩm, chiến lực tăng đến võ đạo nhất phẩm, thực tế là chiến đấu chém giết, đôi bên đều bất phân cao thấp.
Vậy mà lại là thế cục thế lực ngang nhau, Đậu Trường Sinh nhìn lướt qua cũng đã biết rõ hai người đều không có liều mạng.
Cho dù là song sinh thì cũng sẽ có chênh lệch, làm sao lại có người thực sự giống nhau như đúc được.
Bình thường mà nói thế lực ngang nhau đều là kết quả khi đôi bên không liều mạng, cố ý để lại đường sống, không thì cứ quyết một trận sống mái, thêm ảnh hưởng từ các nhân tố bên ngoài, các loại yếu tố tâm lý của bản thân, trong nội tâm ra, chắc chắc sẽ phân chia cao thấp mạnh yếu.
Trận chiến giữa Thiên Ngô Pháp Vương và Tiêu Thiên Tá đi vào cục diện bế tắc, trận chiến giữa Thánh tử Chí Tôn và Tiêu Đạo Nhân thế mà cũng lâm vào cục diện bế tắc.
Cứ như là cả hai bên đều đã đổi quân, chiến lực mạnh nhất toàn bộ đều phế bằng hết.
Nhìn cảnh tượng trước mặt, Đậu Trường Sinh bật cười trong bụng.
Có điều thứ hào quang đang cháy ngùn ngụt trong tay Thiên Ngô Pháp Vương kia, trông như một bia đá mặt trời, ánh mắt Đậu Trường Sinh lóe sáng.
Không ngoài ý muốn đó chính là căn nguyên lập tông của Thiên Ma Tông.
Thiên Ma Bi.
Thiên Ma Bi của Thiên Ma Tông này, mặt trên có ghi chép võ học Thần Ma trấn phái《 Đại Tự Tại Thiên Ma Pháp》.
Thẳng ra mà nói, Thiên Ma Tông vô cùng may mắn.
Võ học Thần Ma trấn phái, Thần Binh, toàn bộ đều đạt được, đây chính là cơ sở của đại tông đương thế.