Nhìn thấy các nghi lễ đang được tiến hành, hắn mới chậm rãi lấy lại tinh thần, ôn hòa lên tiếng nói: "Cửu U Đao thuộc về các ngươi."
"Chỉ bằng các ngươi cũng xứng à?"
Khi lời nói của lão Lương Vương vừa dứt, mặc dù không thể nhìn thấy được sắc mặt của hắn, nhưng mà trong ánh mắt lại tràn đầy vẻ miệt thị, toàn thân lộ ra sự lạnh lẽo như băng, thế giới đã bắt đầu xoay chuyển.
Thiên Địa Pháp Vực đã bắt đầu ăn mòn xung quanh, đang muốn kéo Mạch chủ Chí Tôn và Thánh tử Chí Tôn hòa nhập vào trong Thiên Địa Pháp Vực.
Sâm La Đồ từ từ được mở ra, ùn ùn kéo đến tỏa ra bao phủ, ngăn chặn ánh sáng trên bầu trời, một cái bóng thật lớn bắt đầu bao phủ mặt đất, trời đất bắt đầu tối sầm lại.
Đại trận Sâm La được mở ra, bắt đầu trục xuất Thiên Địa Pháp Vực, chịu được áp lực của lão Lương Vương.
Sắc mặt của Mạch chủ Chí Tôn vô cùng khó coi, lên tiếng nói với giọng điệu ác liệt: "Ta cứ nghĩ rằng cho dù ngươi là người không biết điều, cuối cùng cũng sẽ thất hứa, bây giờ đại cục đã định nhưng thật sự không ngờ được ở ngay lúc này ngươi lại thay đổi ý định."
"Không lẽ ngươi không biết rằng hiện tại trong nội bộ của chúng ta đang nội chiến, khi Thánh nữ cử hành nghi lễ cuối cùng, có thể tận dụng thời cơ để làm ngư ông đắc lợi."
"Ngươi thật sự là không có đầu óc như vậy sao?"
Lão Lương Vương cúi đầu nhìn về tế đàn phía dưới, Tiêu Thanh Y đang chủ trì nghi lễ huyết tế, hắn chậm rãi thu hồi ánh mắt của mình, sau đó chuyển sang nhìn Mạch chủ Chí Tôn và Thánh tử Chí Tôn, rồi nói: "Nghi lễ đã bắt đầu rồi, như vậy cũng đại biểu cho kế hoạch đã thành công, tác dụng lớn nhất của các ngươi chính là đảm nhiệm làm tế phẩm."
"Lúc ở bên ngoài Tiêu viên không ra tay là bởi vì lúc đó ta không thể nào xác định được vị trí của Cửu U Đao, nhưng mà hiện giờ đã nhìn thấy Cửu U Đao cho nên các ngươi thật sự là đồ vô dụng."
Cùng với giọng nói của lão Lương Vương vang lên thì nghi lễ đang được tiến hành phía bên dưới, đột nhiên lại có sự thay đổi mạnh mẽ.
Từng người đang mặc pháp bào, trong tay thì đang cầm pháp kiếm, theo thứ tự mỗi người đứng ở bốn hướng của tế đàn là Đông, Tây, Nam, Bắc, những thanh pháp kiếm trong tay của từng người bọn họ được giơ lên cao, có một tia sáng lao ra từ những thanh pháp kiếm, lần lượt đan xen vào nhau.
Từng sợi tơ lao ra khỏi mặt đất, trong nháy mắt sợi tơ trở nên dày đặt rồi bay lên trời, từ từ tập hợp lại với nhau giống như là một chùm ánh sáng trắng mạnh mẽ.
Trong tròi đất tràn ngập những sợi tơ trắng, giống như là thế giới này được tạo nên từ những sợi tơ màu trắng.
Tất cả bọn chúng đan xen cùng một chỗ với nhau, tạo thành một tấm vải trắng, tời đất bắt đầu bị phong tỏa, bốn phương đông nam tây bắc cũng đều bị phong tỏa, cuối cùng, đều quây quần chặt chẽ lại với nhau.
Nghi lễ được tổ chức một cách đột ngột, nó cũng đột ngột ngừng lại.
Trong ánh mắt của mọi người đều xuất hiện sự sợ hãi, nhưng động tác vẫn tiếp tục, nghi lễ huyết tế được ngừng lại, thay vào đó là một nghi lễ hoàn toàn mới, đây là một nghi lễ mà tất cả bọn họ đều không ai biết về nó.
Tất cả bọn họ đã bị kiểm soát bởi những sợi dây trên khắp bầu trời, thân thể đã không do họ khống chế.
Ánh mắt của Tiêu Thanh Y dời lên phía trên tế đàn, những sợi tơ màu trắng không ngừng bắt đầu phát triển, trong vòng một thời gian ngắn chưa đến ba mươi hơi thở, một bóng đen cao lớn, vạm vỡ đã được hình thành.
Sau năm nhịp thở, những sợi tơ trắng gần như là không thể nhìn thấy được nữa, giống như là một con người thật.
Thân hình cao lớn vạm vỡ, với những đường nét cơ bắp lộ ra giống như là vân đá hoa cương, một đôi mắt sáng như sao, toàn thân tràn đầy khí huyết.
Ào ào xôn xao!!!!!!
Tiếng máu chảy, giống như là trường giang đại hà.
Khuôn mặt này nhìn lạ nhưng lại rất quen, làm cho đôi mắt của Tiêu Thanh Y không khỏi nhớ lại những chuyện đã xảy ra trong quá khứ.
Đây chính là hình dáng của lão Lương Vương khi còn trẻ, khi thế hệ trước của Cửu U Minh Giáo vẫn còn sống, mặc dù nó đã suy bại, nhưng mà vẫn còn rất nhiều người già, bọn họ không còn là trụ cột của Cửu U Minh Giáo, cũng không còn cảm giác bị Âm Cực Tông và Thiên Ma Tông gây nên áp lực.
Đó đúng là khoảng thời kỳ thoải mái vô ưu vô lự, không cần suy nghĩ, đó cũng là khoảng thời gian hạnh phúc nhất.
Chưa đầy một khắc Tiêu Thanh Y đã lấy lại tinh thần, chuyện này không đủ để làm rung chuyển tinh thần của Tiêu Thanh Y, trước mặt cũng không phải là lão Lương Vương, đây là ảo ảnh.
Với nét mặt nghiêm nghị, giọng điệu lạnh lùng nói: "Thì ra lần này Lương Vương có lực lượng này, hoá ra là Đại Tông Chính tới."
Đại Tông Chính, đây là một trong chín vị các thần của Đại Chu, người đứng đầu lục ti trong Tông Nhân Phủ.