Thần Binh, võ học Thần Ma.
Thật là được mùa.
Nhưng Đậu Trường Sinh không vui.
Bởi vì mục đích chủ yếu của Đậu Trường Sinh khi tới Lương Châu lại chưa hoàn thành.
Đậu Trường Sinh không quên bản thân tới Lương Châu để làm gì, bản thân là đến Tiêu viên để đính hôn, hiện giờ Tiêu viên thì sao?
Vẫn còn tồn tại, nhưng tộc Tiêu thị lại xong rồi.
Quan mục Lương Châu xuống tay vô cùng nhanh chóng, cũng không biết tìm được kết quả bằng đường nào, dứt khoát nhanh gọn xuống tay với Tiêu viên, quan phủ đã hoàn toàn nắm giữ Tiêu viên.
Chẳng qua tộc Tiêu thị vẫn chưa chịu thiệt thòi, hiện giờ chỉ tạm thời bảo vệ lại Tiêu viên, tiếp đó tộc Tiêu thị sẽ như thế nào, vậy còn phải xem Tiêu Thiên Hữu.
Tuy đại đa số trụ cột của tộc Tiêu thị không còn, nhưng khi vị Phiêu Kỵ tướng quân Tiêu Thiên Hữu này vẫn còn ở đây, mà quan mục Lương Châu lại có gan xuống tay với Tiêu viên, bắt đầu giam cầm tộc Tiêu thị thì cũng đã chứng minh thái độ của bọn họ.
Hướng gió vô cùng bất lợi cho tộc Tiêu thị, suy cho cùng nếu lão Lương Vương chưa chết thì quan mục Lương Châu cũng không dám làm như thế, nhưng cố tình lão Lương Vương lại là giáo chủ Cửu U Minh Giáo, thân phận này quan trọng nhất.
Cũng may Cửu U Minh Giáo hủy diệt gần 300 năm, cụ thể triều đình xử lý ra sao vẫn còn là một dấu chấm hỏi, cho nên quan mục Lương Châu vẫn chưa làm tuyệt tình.
Chuyện này không liên quan nhiều tới Đậu Trường Sinh, chỉ là nàng dâu xinh đẹp như hoa như ngọc của mình đã không còn.
Là không còn thật.
Hay là đã bị một tay của mình bức chết rồi?
Đậu Trường Sinh âm thầm thở dài một hơi.
Tuy rằng tuổi của nàng hơi lớn, nhưng xinh đẹp lắm luôn.
Aiz.
Đậu Trường Sinh lại thở dài một hơi.
Hiện giờ cái gì cũng không có.
Nếu không nhờ khoản lợi không nhỏ, Lương Châu này thật sự rất tịch mịch.
Một luồng khí cực nóng đột nhiên truyền đến từ phần ngực.
Đậu Trường Sinh đưa tay sờ soạng quanh ngực, cuối cùng từ trong ngực lấy ra một tấm gương đồng, thuận tay khẽ ném một cái, gương đồng lơ lửng trước mặt Đậu Trường Sinh, trên gương hiện lên một bóng người mông lung, mày Đậu Trường Sinh nhăn lại càng sâu.
Có phải ông sư phụ thần bí này có bệnh rồi không? Rõ ràng khi nãy Ý Chí Hiện Hoá còn ở đây, rời đi chưa được bao lâu, thế mà bây giờ lại dùng tới phương thức khác liên lạc cho mình, có việc thì mặt đối mặt mà nói không tốt hơn à?
Đậu Trường Sinh không tình nguyện hỏi: "Sư phụ còn có chuyện gì chưa dặn dò?"
Đôi lông mày nhíu chặt và giọng điệu không mấy vui vẻ của Đậu Trường Sinh, tất cả đều bị sư phụ thần bí nhìn chăm chú ở đáy mắt, chuyện này chẳng còn cách nào, nếu có thể nói thì sư phụ thần bí cũng không muốn liên lạc với Đậu Trường Sinh.
Bây giờ vẫn còn rất nhiều chuyện vướng víu chưa giải quyết xong, cần phải dặn dò Đậu Trường Sinh một phen, bây giờ nhìn thấy vẻ mặt không vui của Đậu Trường Sinh, sư phụ thần bí cũng cảm nhận được áp lực.
Ngày ngay không giống ngày xưa, sư phụ thần bí đã không còn cảm giác về sự ưu việt, quan hệ hai bên dường như bắt đầu đảo loạn.
Rốt cuộc Đậu Trường Sinh lúc này đã khiến mình kinh sợ.
Sự kiện trước và sau ở Lương Châu, bất kể nguyên nhân gây ra là gì.
Thì kết quả cuối cùng cũng rất rõ ràng, đó chính là thế lực ở khắp nơi cơ bản bị diệt sạch, mà vị đồ nhi đang ngồi trước mặt mình đã trở thành người thắng chung cuộc, Thần Binh Cửu U Đao và võ học Thần Ma trấn phái, tất cả đều vào tay của hắn.
Tổng cộng xuất hiện vài kẻ võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm, nhưng cơ bản đều đã chết dưới sự tính kế của Đậu Trường Sinh.
Thánh nữ của Cửu U Minh Giáo bị bức bách phải đồng quy vu tận với Thiên Cơ Nhân Ngẫu, lão Lương Vương chết đi một cách khó hiểu, đến nay vẫn chưa hiểu nổi là đã chết ra sao, bản thân hắn đang xác minh thật giả, nhưng trong lòng không cho rằng là giả, chuyện rất dễ dàng đoán ra, sao Đậu Trường Sinh có thể lừa gạt mình?
Đây là ba vị võ đạo nhất phẩm.
Trong lòng sư phụ thần bí có một ý nghĩ nguy hiểm, cũng hên bản thân mình thức thời, không mạo muội cướp đoạt chiến lợi phẩm, nên mình và Tào Long Cát mới kinh sợ lẫn nhau.
Nếu mình mà tham lam một tí, chỉ sợ giờ này mình và Tào Long Cát đã đánh nhau, lúc đó Đậu Trường Sinh không chỉ giải quyết được dư nghiệt của Cửu U Minh Giáo mà còn muốn tống khứ luôn mình.
Nỗi áp lực của sư phụ thần bí vô cùng nặng nề, thằng quỷ con trước mặt này quá độc ác.
Vài lần trước cảm xúc không sâu, chỉ biết thằng quỷ con này lợi hại, nhưng lần này đích thân mình tham gia, một vài chỗ sư phụ thần bí suy nghĩ không cẩn thận, tính toán một lúc thì đã sắp xếp những kiện, xem lại từ đầu đến cuối.
Ảnh hưởng của lần này thật sự quá lớn, sư phụ thần bí áp xuống sự khác thường trong lòng, hoàn toàn làm lơ sắc mặt của đối phương, chuyện này nếu đổi thành năm ngoái, e là sư phụ thần bí đã mở miệng quát lớn từ lâu, nhưng bây giờ xem ra bản thân lúc trước quá dũng cảm rồi.