Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 56 - Chương 56. Tình Thương Của Cha Như Núi

Chương 56. Tình thương của cha như núi Chương 56. Tình thương của cha như núi

Chương 56: Tình thương của cha như núi

Sâm La Đao Pháp, Tuyệt Sát Nhất Thức.

Đậu Trường Sinh chém ra một đao.

Cương khí tự sinh ra ở trên thân đao cuồn cuộn mạnh mẽ, trong nháy mắt nuốt hết thân đao.

Hàn phong lạnh thấu xương, sương lạnh ùn ùn kéo đến bao phủ khắp nơi.

Cương khí hiện ra bùng nổ nhanh chóng, trong phút chốc đã tăng gấp ba lần.

Đao quang diệt tuyệt vô tình ùn ùn kéo đến chiếu vào đôi mắt hắn, trong khoảnh khắc đã bị xé rách từng khúc từng khúc bắt đầu tiêu tán.

Hố đen mờ nhạt cắn nuốt mọi thứ, kể cả đao quang và pháp lực, như là thịt và xương cốt, tất cả đều bị nuốt chửng sạch sẽ.

Khí thế Băng Phách Đao giống như cầu vồng, một đao ầm ầm rơi xuống, không ai bì nổi.

Ba tuyệt chiêu của Sâm La Đao Pháp thích hợp thúc dục cương khí, Đậu Trường Sinh đạt tới Ngưng Cương cảnh thất phẩm mới phát huy ra lực lượng chân chính của Sâm La Đao.

Huyền U cương khí, bán Thần Binh, Sâm La Đao các loại, mỗi một loại đều không phải phàm phẩm.

Người bình thường chỉ có một loại đã đủ để xưng hùng trong cùng cảnh giới, nhiều loại cùng hội tụ lại với nhau, đây là vượt qua cảnh giới lớn, công kích của Trung tam phẩm Pháp Mạch cảnh rất đễ dàng đã bị đánh tan.

Trịnh tổng bộ đầu rất kinh ngạc, hắn chưa từng dự đoán được Đậu Trường Sinh lại mạnh mẽ như thế.

Phong thái đầy sát ý hung ác đã tan rã.

Trịnh tổng bộ đầu là trung tầng của Lục Phiến Môn, chủ quản Chu Tước phường một trong 4 phường lớn của Thần Đô, kiến thức uyên bác, liếc mắt nhìn Băng Phách Đao Đậu trong tay Trường Sinh một cái cũng đã phân biệt được.

Tổ tiên Đậu gia là đệ tử chân truyền của Cửu U Minh Giáo, được Cửu U Minh Giáo ban cho một vũ khí bán Thần Binh, chính là Băng Phách Đao mà Đậu Trường Sinh đang nắm giữ trong tay kia.

Ngưng Cương cảnh thất phẩm, bán Thần Binh.

Rất nhiều người đã không kiềm chế được nhưng hết lần này đến lần khác Đậu Trường Sinh tuổi còn nhỏ lại che dấu sâu như thế.

Vị này làm cho Trịnh tổng bộ đầu có cảm giác rất mâu thuẫn, có lúc tỏ ra tràn ngập tinh thần trọng nghĩa, nhưng có đôi khi lại cáo già, xảo quyệt, tính toán không bỏ sót.

Trịnh tổng bộ đầu nhìn không rõ, thiện lương và chính nghĩa là thiên tính hay là ngụy trang nữa.

Thật tình Trịnh tổng bộ đầu rất thưởng thức Đậu Trường Sinh, cũng không muốn giết Đậu Trường Sinh.

Chuyện đại hội Tài Thần, khác với những người khác giận chó đánh mèo, mặc dù Trịnh tổng bộ đầu có cảm giác tiếc nuối, cũng không cho rằng nên đi ghi hận Đậu Trường Sinh.

Dù trong lòng đã từng xuất hiện bất mãn với Đậu Trường Sinh, bất mãn Đậu Trường Sinh chiến đấu muộn với Diệp Vô Diện, không cứu thế rõ ràng.

Nhưng đó là nhân chi thường tình, nếu không có thất tình lục dục thì đó đã là Thánh Nhân rồi.

Tâm trạng lại ưu tư, dù Trịnh tổng bộ đầu vẫn phân biệt được rõ ràng, Đậu Trường Sinh cũng chỉ là người vô tội.

Nhưng cũng tiếc.

Cho dù Đậu Trường Sinh có tốt đi chăng nữa thì đó cũng là người ngoài.

Trịnh Thế Minh mới là con trai của mình.

Hôm nay chỉ cần giết Đậu Trường Sinh là có thể báo thù được cho Trịnh Thế Minh, Trịnh tổng bộ đầu sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Ngày thường tra án truy đuổi hung thủ thì sao chứ ?

Sẽ thường xuyên có thân nhân hoặc là sư môn của hung thủ không ngừng quấy nhiễu hắn phá án, từ đó mới sinh lòng bất mãn.

Nếu dám làm, thì dám cáng đáng.

Từ trước đến nay, dạng người như vậy hắn đều nhìn không nổi.

Nhưng thật sự đến bản thân mình, Trịnh tổng bộ đầu mới cảm nhận được chuyện này quá khó khăn.

Con người đều là người bình thường, hắn là phụ thân của một đứa con trai, người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, đau khổ trong lòng này chỉ có bản thân mình tự trải qua mới biết được.

Để đổi lấy một cơ hội giết chết Diệp Vô Diện, đừng nói là Đậu Trường Sinh mà ngay cả giết vương giết vua, bản thân mình cũng dám làm.

Nhìn khí thế Băng Phách Đao hung hăng tới gần, sắc mặt Trịnh tổng bộ đầu nổi lên ửng đỏ, trong nháy mắt đỏ bừng một mảnh, da thịt toàn thân trên dưới đều như thế.

Máu tươi bắt đầu tràn ra từ khoé miệng, lớp sương lạnh lan tràn đến lạnh lẽo, hoà tan trong nháy mắt.

Lực lượng Pháp Mạch lục phẩm không đủ để chiến thắng Đậu Trường Sinh cầm trong tay bán thần binh. Vì muốn chiến thắng, Trịnh tổng bộ đầu không thể áp chế thương thế.

Bắt đầu sử dụng lực lượng của Phong Hoả cảnh.

Năm đó Trịnh tổng bộ đầu là người hăng hái, đáng tiếc ở đại kiếp Phong Hoả, trong một kiếp lửa cuối cùng không vượt qua được, từ đó lưu lại vết thương cũ, do đó chỉ có thể triển khai ra thực lực Pháp Mạch lục phẩm.

Vì vậy rời khỏi tổng bộ đến làm một tên tổng bộ đầu của Chu Tước phường.

Nay không thể áp chế thương thế cố tình thôi động một luồng lực lượng này, phản phệ của kiếp hoả ngay lập tức đột kích.

Lúc ống tay áo phất ra, những lá cờ nhỏ văng ra từ trong ống tay áo.

Bình Luận (0)
Comment