Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 563 - Chương 563. Thiên Hạ Chấn Động 3

Chương 563. Thiên hạ chấn động 3 Chương 563. Thiên hạ chấn động 3

Nhưng vết thương bên ngoài có thể chữa khỏi, nhưng chuyện của Thánh nhân mới là điều khiến cho Gia Cát Vô Ngã khó chịu nhất.

Hắn lại muốn luyện chế Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan, đây là một phương thức tự cắt đứt mình với thiên hạ.

Cho dù danh tiếng trước kia có như thế nào, hôm nay Thiên Cơ Báo vừa ra, danh tiếng cũng bị mất hết, bị người trong thiên hạ khinh bỉ.

Sự tàn bạo và thất đức của hắn sẽ lưu danh sử sách.

Nếu bản tính của Thánh nhân vốn là như vậy thì Gia Cát Vô Ngã đành cam chịu, nhưng hắn biết Thánh nhân là người biết phân rõ nặng nhẹ, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như thế, dù thật sự có làm cũng sẽ không dễ dàng bại lộ.

Chuyện này có điểm kỳ lạ.

Nhưng Thiên Cơ Báo đã tung ra khắp thiên hạ, muốn lật lại vụ án phải hao tổn lực lượng gấp 10 gấp 20 lần.

Hiện nay thời buổi đang rối loạn, trận chiến đoạt đích đã đi vào hồi kết, lực lượng của Đại Chu không chịu nổi sự hao tổn như vậy, cho dù là Thánh nhân cao quý cũng không có năng lực lật lại vụ án.

Gia Cát Vô Ngã cảm thấy vô cùng không cam lòng.

Nói đúng hơn, một nửa sự nghiệp mà Tiên đế gây dựng đã bị sụp đổ, nửa sống nửa chết.

Một triều thiên tử một triều quần, không còn nhận được sự ủng hộ của Thánh nhân, sự nghiệp phục hưng Đại Chu của Gia Cát Vô Ngã đã hoàn toàn tan biến, đây mới là nguyên nhân khiến tinh thần của hắn bị dao động.

"Lão gia."

"Thái tử điện hạ giá lâm.”

Quản gia vội vã chạy tới thông báo giúp Thái tử.

Đông Phương Thái A trực tiếp lắc đầu nói: "Nói với Thái tử, hôm nay Thần Hầu phủ không tiếp khách."

"Không.”

“Mời Thái tử vào.”

Gia Cát Vô Ngã đứng vững, cầm khăn tay lau sạch vết máu rồi nói tiếp: "Mời Thái tử chờ trong chốc lát, để ta tắm rửa thay quần áo."

Đông Phương Thái A thấy vậy, không nhịn được lên tiếng: "Sư phụ từ trước tới giờ không tham gia vào chuyện thế tục, tại sao hôm nay lại muốn gặp Thái tử?"

"Ta vẫn luôn phớt lờ chư vương chính là vì Thánh nhân là chân chính của Đại Chu, nhưng hiện tại Thánh nhân đã làm chuyện thất đức, xấu hổ với thiên hạ, không phải chỉ hạ một chiếu thư tạ tôi là có thể giải quyết được. Thánh nhân nhất định phải thoái vị mới có thể cứu vãn lại danh dự của Đại Chu."

"Nếu Thánh nhân thoái vị, Thái tử chân chính, ủng hộ Thái tử cũng là ủng hộ chân chính."

"Một giáp chi loạn sắp diễn ra, Đại Chu không thể loạn được."

Trong lòng Gia Cát Vô Ngã đã quyết định lập trường, ánh mắt lộ rõ sự dứt khoát. Nếu việc Thánh nhân thất đực đã là sự thật, vậy thì Đại Chu đành phải nhịn đau từ bỏ để vượt qua cửa ải khó khăn mà ít bị tổn thất nhất.

Vì sự yên bình của Đại Chu, chỉ có thể để Thánh nhân chịu uất ức thôi.

Bước chân của Đông Phương Thái A rất vững vàng, nhưng cánh tay lại run lên, cuối cùng hắn cũng hiểu rõ nỗi lòng của sư phụ. Từ trước đến nay, người mà sư phụ ủng hộ không phải là Thánh nhân, mà là chân chính Đại Chu.

Chỉ cần người nào chân chính, hắn sẽ ủng hộ người đó.

Nhưng mà trong lòng Đông Phương Thái A vẫn cảm thấy một luồng hàn ý, mặc dù sư phụ và Thánh nhân đã cùng nhau trải qua hoạn nạn với Thánh nhân nhưng hiện tại sư phụ đã từ bỏ Thánh nhân. Nếu có một ngày bản thân chống lại vương pháp, hắn tin chắc rằng người đầu tiên ra ta chính là sư phụ đã nâng đỡ mình đây.

Sau khi Gia Cát Vô Ngã tắm rửa thay quần áo xong thì đến đại sảnh gặp Thái tử, Thái tử vái chào trước rồi nói: "Thần Hầu."

"Bản cung biết ngài có ý chí muốn cải cách thiên hạ, khôi phục lại sự hưng thịnh của Đại Chu.”

“Mà Bản cung cũng có lòng muốn dẹp yên phản loạn, chấn chỉnh xã tắc. Nhưng ta tự biết lời nói của bản thân không đủ sức nặng, bản lĩnh yếu kém, muốn bái nhập dưới môn hạ của ngài, nghe theo sự dạy bảo của ngài."

Thái tử lại bái lần nữa, hạ quyết tâm, nghiến răng nghiến lợi, trực tiếp quỳ xuống đất và dập đầu, thấp giọng nói: "Xin ngài chấp nhận."

Thành Đại Lương, khách điếm Tây Giang Nguyệt.

Đậu Trường Sinh bưng nước trà, bắt chéo hai chân, nhìn Thiên Cơ Báo ở trong tay.

Đậu Trường Sinh vẫn luôn có ấn tượng không tốt với Thiên Cơ Lâu, lần này khó có được giơ ngón tay cái lên với Thiên Cơ Lâu, đưa ra một đánh giá tích cực cho đối phương.

Nói về các phương diện khác của Thiên Cơ Lâu thì không ra làm sao cả nhưng lần này lại thật sự dám nói, nếu đổi thành báo chí khác thì sợ là đăng cũng không dám đăng ấy chứ, cho nên cái tổ chức Thiên Cơ Lâu này vẫn còn cần thiết vào những thời khắc then chốt.

Đúng vậy.

Nếu là đổi thành vị Vương châu mục ở Tề Châu kia, chắc chắn là sẽ nhẫn nhịn vì nước, chuyện lớn lần này hoá nhỏ, chuyện nhỏ hóa không có, sẽ chủ động che đậy dấu vết, loại bỏ hết các ảnh hưởng.

Nhưng Đậu Trường Sinh chưa bao giờ nghĩ như vậy, nếu lần thứ nhất làm chuyện ác, sau đó thoát khỏi sự trừng phạt thì bọn hắn sẽ không chủ động thu tay lại từ bỏ như vậy, bọn hắn sẽ lại tiếp tục làm, hơn nữa còn làm càng trầm trọng thêm.

Bình Luận (0)
Comment