Lại mô tả cụ thể hơn thì chỉ là con cừu non đắp da sói lên mà thôi.
Nhưng đạo binh thượng phẩm, Trọng Giáp Binh Đại Lương cũng quá thơm rồi.
Đậu Trường Sinh im lặng, bắt đầu tiến thoái lưỡng nam khó cả đôi đường, Phí Lỗi cũng không mở miệng, tuỳ ý Đậu Trường Sinh bình tĩnh suy nghĩ.
“Đại nhân.”
“Quản gia của Châu mục đại nhân tới hạ thiếp mời cho ngài, mời ngài đến phòng khách quý.”
Phí Lỗi nhìn tiểu nhị tới, hừ lạnh một tiếng, bất mãn mở miệng nói: “Châu mục đại nhân thật sự là kiêu ngạo, thấy huynh trưởng nhà ta lại không đích thân tới cửa.”
“Một dám trước đây dám thể hiện sắc mặt với huynh trưởng nhà ta bây giờ mộ phần đều đã mọc cỏ rồi.”
“Cút.”
“Hãy để cho Lương Châu mục đích thân tới đi.”
Cửa ra vào nhã gian.
Đậu Trường Sinh nhìn tiểu nhị té ngã lộn nhào rời đi.
Lúc này trong lòng vừa sợ vừa giận, đây là làm sao vậy?
Chẳng lẽ bản thân tự mang thuộc tính địch hoá sao?
Chỉ cần là người bên cạnh mình, tất cả đều sẽ nói một câu này, lão Trần nói, vị Phí Lỗi trước mặt này cũng nói vậy.
Nhất là một màn trước mặt này, Đậu Trường Sinh cảm thấy rất quen thuộc.
Hơi nghĩ lại một lát, liền phát hiện đây là chuyện xảy ra ở đại tửu lâu Tây Giang Nguyệt ở Lữ Thành ngày trước, hiện giờ khách điếm Tây Giang Nguyệt ở thành Đại Lương, đều là Tây Giang Nguyệt, trách không được sẽ sinh ra cảm giác quen thuộc.
Thời gian không đến 200 nhịp hô hấp.
Một bóng dáng chạy như điên vội vã chạy đến.
Đối phương thân mặc quan phục, đeo mũ quan đặc thù, phía trên có một viên bảo châu, nhất là quan phục màu tím, đeo túi cá vàng.
Tím là màu sắc quý giá.
Các đời lịch đại có thể mặc quan phục màu tím, đều là trọng thần của một nước.
Châu mục của một châu, tất nhiên cũng như thế.
Phẩm cấp châu mục cực cao, cùng loại với Lương Châu và Tề Châu, châu mục nhất định là thành viên Chính Sự Đường, vị trí ở phía dưới ba vị Chính Sự Đường Thượng Thư, cùng cấp với Lễ Bộ, Lại Bộ, Hộ Bộ thị lang.
Thời kỳ khai quốc có ví dụ thượng châu châu mục đảm nhiệm tam bộ Thượng Thư, chỉ là trải qua hơn 200 năm diễn biến, người lên chức làm Thượng Thư, nhất định là Tả Hữu Thị Lang, cho nên địa vị của thượng châu châu mục đã giảm xuống.
Nhưng đây là thời kỳ thiên hạ thái bình, nếu như loạn thế tiến đến, châu mục một châu chính là vua cỏ, có thể có sẵn thực lực một phương.
Nắm đại quyền trong tay, quyền sinh sát trong tay.
Có điều cho dù là thời kỳ thái bình, quyền lực của thượng châu châu mục cũng là không nhỏ, cũng có binh quyền nhất định, hơn nữa không phải Tông Sư không thể đảm nhiệm.
Dù sao không có thực lực, không có binh quyền, căn bản không đủ để chỉ huy áp chế được địa phương.
Mỗi một nơi thượng châu, đều có võ đạo đại tông, mười tám thế gia, tiên triều tông vương v.v các loại.
Châu mục quyền cao chức trọng, nhưng lúc này Lương Châu mục, mũ quan nghiêng lệch, quần áo không chỉnh tề, tư thế cực kỳ chật vật xuất hiện ở trong mắt Đậu Trường Sinh.
“Hạ quan Lương Châu mục Tiếu Kiệt bái kiến Trần Hầu.”
Tay áo Lương Châu mục rũ xuống, thành khẩn khom lưng hạ bái.
Từ đầu đến cuối chẳng qua chỉ có hai ngày, thượng châu châu mục đã phải mở miệng xưng hạ quan, một câu liền phải ngoan ngoãn chạy tới.
Sự uy phong này.
Đậu Trường Sinh biết đã vượt xa thực lực của mình.
Cũng không dám thất lễ, hắn vội vàng chủ động tiến lên nâng Lương Châu mục, ôn hòa mở miệng nói: “Tiếu châu mục khách khí.”
“Không biết Tiếu châu mục có chuyện gì?”
Phí Lỗi ở một bên giống như pho tượng vẫn không nhúc nhích, nhưng đôi con ngươi lại lộ ra vẻ khát vọng, nhìn Tiếu châu mục chỉ trong hai ngày đã ép mình đi đến tuyệt cảnh này, hiện giờ chỉ bởi vì một câu của mình, lại lập tức đích thân nhích người tới, bởi vì không đủ thời gian mà làm cho chật vật không thôi.
Khi nào mình mới có thể có uy phong này.
Tâm trí Phí Lỗi không khỏi khát vọng.
Vẻ mặt Tiếu châu mục thấp thỏm, lại như có vẻ chần chờ, ánh mắt di chuyển ở trên người Phí Lỗi, một màn này bị Đậu Trường Sinh thấy ở trong mắt, lập tức hiểu rõ nguyên do.
Trách không được mình ở Tây Giang Nguyệt khách điếm hai ngày bình an không có việc gì, sau khi Phí Lỗi tới liền có việc, thì ra cũng là hướng về phía Trọng Giáp Binh Đại Lương.
Cũng đúng, Trọng Giáp Binh Đại Lương là đạo binh thượng phẩm, đây có thể chiến võ đạo nhất phẩm.
Đạo binh chia làm hạ, trung, thượng tam phẩm, thượng phẩm tối cao ứng với võ đạo nhất phẩm, có thể nói là cực kỳ trân quý, dù sao ngay cả đạo binh hạ phẩm cũng có thể vây giết Tông Sư.
Đây mới là chỗ cường thịnh của đại nhất thống vương triều, nếu không thì bàn về Tông Sư và Đại Tông Sư, đại nhất thống vương triều không thể so sánh với vương triều được, nhiều phương diện nhân tố tổ hợp lại với nhau, mới tạo thành con quái vật khổng lồ đại nhất thống vương triều này, cho dù là chín đại thượng tông cũng không dám trêu chọc, có thực lực huỷ diệt võ đạo đại tông.