Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 617 - Chương 617. Còn Không Ra Tay Thì Phải Đợi Đến Khi Nào? 2

Chương 617. Còn không ra tay thì phải đợi đến khi nào? 2 Chương 617. Còn không ra tay thì phải đợi đến khi nào? 2

Nhưng trong bản án này, đối phương gắt gao muốn cắn chặt lấy Đậu Trường Sinh, sau đó kéo theo Đậu Trường Sinh liên lụy vào cũng không khó, thậm chí có thể trì hoãn cho đến khi đảng Thái giành được thắng lợi, quét sạch đảng Tấn Vương đến khi không còn một ai. Lúc này triều đình đã không đường lui, kết quả không cần nói cũng biết.

Đối phương đã tính toán chu đáo trước, nhưng thực ra chẳng có tác dụng gì lớn, Đậu Trường Sinh cũng không hề có ý định ủng hộ Tấn Vương.

Duy trì Tấn vương quá mạo hiểm, ngược lại ủng hộ Thái tử thì có thể suy xét, Thái tử là đích trưởng tử, cũng là chính thất của Đại Chu.

Trong đầu Đậu Trường Sinh hiện lên đủ loại ý nghĩ, nhưng rốt cuộc đây không phải chuyện muốn giải quyết nhanh, vì vậy hắn nói với Quan Tín Nhiên: “Chuyện này trước đó không cần phải suy tính."

"Ngươi đi tìm một trang viên, sau đó đưa thiệp mời cho Trần thần bộ của Thanh Long Điện, sau đó đi đến tửu lâu Tây Giang Nguyệt, nếu như bắt gặp Vương lão tới từ Tề Địa, vậy cũng phải phát thiệp mời ngay."

"Ta muốn chuẩn bị thật tốt cho buổi chiều."

Quan Tín Nhiên đáp lại, đang lúc kéo dây cương quay đầu ngựa rời đi, hắn lại do dự một lúc rồi nói: “Phí giáo uý ở bên ngoài Long Môn Quan cũng phải mời tới ư?"

"Mời."

Không ngờ Đậu Trường Sinh lại sơ suất, cảm giác tồn tại của người nhị đệ này của hắn không cao, khiến hắn gần như quên mất đối phương cũng là một Tông sư. Nếu hắn tổ chức một bữa tiệc, thì từ Long Môn Quan đến Thần Đô, phóng ngựa phi nước đại cũng chẳng mất bao nhiêu thời gian.

Đậu Trường Sinh bắt đầu bận rộn, có rất nhiều chuyện rườm rà cần hắn quan tâm.

Thời gian chầm chậm trôi qua, trong chớp mắt mặt trời đã ngả về hướng Tây.

Đậu Trường Sinh ngước mắt nhìn ánh sáng lờ mờ từ chân trời xa xôi, khoảng không giữa trời và đất xuất hiện một màn đêm mờ ảo, khoảng cách đến đêm đen mịt mờ đã là chuyện của hơn nửa canh giờ sau đó.

Đậu Trường Sinh nhìn yến tiệc được bày biện trong sân, tiệc rượu do chính hắn chủ động bày biện trong trang viên nên càng thêm long trọng hơn.

Trên mặt đất được trải thảm, một tấm thảm đỏ khác được trải ở giữa, cái bàn ở ngay phía trên nó cũng chính là nơi Đậu Trường Sinh đang ngồi thẳng tắp lúc này, vừa vặn hướng thẳng về phía tấm thảm đỏ.

Ở hai bên thảm đỏ là những bàn tiệc, tất cả đều được sắp xếp chỗ ngồi riêng.

Sắc trời bắt đầu tối dần, xung quanh tràn ngập ánh lửa đỏ rực từ các lò than ở bốn phương tám hướng, chúng không chỉ xua tan bóng tối, mà còn xua tan màn đêm đen lạnh lẽo.

Nguồn sáng quan trọng nhất đến từ một viên ngọc trên bầu trời, nó đang dần sáng lên theo mặt trời ngã về hướng Tây, ánh sáng rực rỡ tản ra, giúp sân trước của trang viên sáng rõ như ban ngày.

Lúc này, Trần thần bộ đang ngồi ngay ngắn ở sau bàn, hắn nhẹ nhàng nâng tách trà lên rồi nhấp một ngụm trà, sau đó mới mở miệng nói: “Không biết lần này tại sao đại nhân lại đột nhiên muốn tổ chức yến tiệc?"

Những lời của Trần thần bộ cũng là lời trong lòng của tất cả mọi người ở đây, từng người đều nhìn sang Đậu Trường Sinh.

Trong số đó có Phí Lỗi vừa đuổi đến từ Long Môn Quan, có cả Vương lão vừa mới đến Thần Đô, thậm chí còn có kẻ dù mới gặp mặt lần đầu tiên trong hôm nay nhưng đôi bên đều đã sớm quen thuộc, Đông Phương thần bộ.

Mặc dù không có nhiều người, nhưng số ít này đều là Tông Sư thượng tam phẩm, thực lực không hề yếu kém chút nào.

Nơi đây cũng là Thần Đô, nếu đổi là đến một vùng đất khác, nhiều Tông Sư tụ tập như vậy thì nhất định đã xảy ra chuyện lớn, nhưng hiện tại là ở Thần Đô, hấp dẫn không ít sự chú ý, cũng không biết. có bao nhiêu người đang dòm ngó đâu.

Dù sao yến hội lần này cũng do Đậu Trường Sinh chủ trì, tất cả khách mời đến yến tiệc đều là Tông Sư, nếu hắn có mưu tính gì, rất nhiều chiến lực tụ tập ở đây chắc chắn có thể làm nên đại sự.

Đậu Trường Sinh đảo mắt nhìn bốn phía, cố ý thu hết biểu cảm của những người ở đây vào mắt, sau đó bình tĩnh nói: “Mục đích của bữa tiệc này là vì vụ án sứ giả Linh tộc tử vong."

Đậu Trường Sinh tiếp tục bình tĩnh nói: “Sau khi trải qua một ngày điều tra, ta đã thu được một đầu mối hoàn toàn mới, nhưng đầu mối này lại nằm trong tay Thương tộc, muốn lấy được phải nói là có hơi khó."

"Buổi chiều ta đã đến Thập Lý Trang, trực tiếp gặp qua Thương tộc."

Lời nói đến đây thì dừng lại, ánh mắt mọi người sáng lấp lánh, chung quanh ngưng trọng, chờ Đậu Trường Sinh nói tiếp.

Cuộc gặp mặt giữa Đậu Trường Sinh và Thần Ma Thương tộc nhận được rất nhiều sự quan tâm, họ muốn biết rốt cuộc đôi bên đã nói về chuyện gì, ví dụ như việc Đông Phương thần bộ vừa được mời liền đến, trong đó không hẳn không có nguyên cớ thăm dò tin tức.

Đậu Trường Sinh dừng một chút, cũng không có thừa nước đục thả câu vòng vo nữa nói thẳng: “Sau khi gặp mặt Thương tộc, ta đã lấy được xác nhận, manh mối thực sự ở trong tay họ, nhưng nếu muốn lấy được manh mối đó thì họ nhất định phải để ta liên lạc với Tài Thần Các."

Bình Luận (0)
Comment