Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 654 - Chương 654. Chỉ Có Thể Để Trần Điện Chủ Khổ Thôi 3

Chương 654. Chỉ có thể để Trần điện chủ khổ thôi 3 Chương 654. Chỉ có thể để Trần điện chủ khổ thôi 3

Tâm trạng Trần Nhân Mai kích động, lửa giận đùng đùng, mất đi vẻ bình tĩnh tỉnh táo của trước kia, bởi vì Trần Nhân Mai hiểu được, lần này căn bản không có đường sống, lúc đầu ra tay với sứ giả Thương tộc thì đã không thể ăn nói được với Thương tộc rồi, Thương tộc đã sắp nhịn không nổi.

Bây giờ sứ giả Thương tộc chết, Thương tộc chắc chắn sẽ bùng lên, lần này sẽ không có chuyện nể tình nữa.

Thanh Phong và Minh Nguyệt đại diện cho Thương tộc, nếu chỉ là bị bắt giam lại, như vậy còn có thể dùng lý do khác để giải thích, còn có thể thương lượng tìm con đường sống, nhưng chết rồi thì sẽ không thể nữa.

Thương tộc nhất định sẽ có hành động, bọn hắn nếu như thờ ơ, hậu quả khẳng định sẽ bùng nổ nghiêm trọng, vạn tộc khác đều cho rằng Thương tộc mềm yếu có thể ức hiếp, đến lúc cùng nhau nổi dậy, Thương tộc có mạnh cỡ nào cũng không bằng vạn tộc.

Đặc biệt là chuyện làm ăn buôn bán của Thương tộc trải rộng khắp vạn tộc, sau khi biết rõ Thương tộc mềm yếu, bọn họ sẽ không tử tế trong chuyện làm ăn mà là bắt đầu trực tiếp mua linh nguyên, đến lúc đó chắc chắn sẽ bị vạn tộc ăn mòn sạch sẽ, cho dù là có nhiều Thần Ma đến mấy thì cũng không đủ để vạn tộc săn giết.

Trần Nhân Mai mất bình tĩnh, giơ tay chỉ về phía Đậu Trường Sinh ác liệt nói: “Ngươi làm như vậy chính là lưỡng bại câu thương, ngươi đúng là đồ không có điểm mấu chốt, ngươi chính là tội nhân của Nhân tộc.”

“Ngươi vì trợ giúp Tấn Vương, thậm chí là không tiếc giết chết sứ giả Thương tộc, lợi dụng việc này làm lớn chuyện, từ đó khiến Lễ bộ thất trách phải chịu trách nhiệm.”

“Ngươi vì hạ đài Đỗ tướng công, đúng thật là hao tâm tổn sức.”

Đậu Trường Sinh bị Trần Nhân Mai chỉ trích, ngược lại là thờ ơ, hiện giờ không có tâm trạng để ý đến Trần Nhân Mai, những lời sau đó hoàn toàn là chối đẩy trách nhiệm, Đậu Trường Sinh không phản ứng, Trần thần bộ đã nôn nóng lắm rồi, bắt đầu phản bác lại: “Ngươi đánh cái rắm gì.”

“Cho dù chưa khám nghiệm qua hiện trường tử vong của sứ giả Thương tộc thì cũng biết tuyệt đối giống y như đúc với sứ đoàn Linh tộc.”

“Lúc sứ đoàn Linh tộc tử vong, Đậu đại nhân vẫn còn ở Lương Châu đấy, bây giờ vụ án này có liên quan gì đến Đậu đại nhân chứ?”

“Ta thấy ngươi chính là thẹn quá hóa giận, cố tình muốn hãm hại Đậu đại nhân, mục đích chính là muốn thoát tội cho bản thân.”

Quan Tín Nhiên cũng đồng ý nói: “Nói không sai, vụ việc này liên quan gì đến đại nhân của bọn ta.”

“Vốn sứ giả Thương tộc ở chỗ đại nhân của bọn ta vẫn luôn bình an vô sự, ngược lại là sau khi ngươi tới, sứ giả Thương tộc liền chết ngay trong đêm, mà lần trước sứ đoàn Linh tộc tử vong, chỉ sợ cũng có liên quan không nhỏ với ngươi đấy.”

“Ngươi phụ trách điều tra vụ án vẫn luôn không có bất cứ tiến triển gì, ngược lại là sau khi đại nhân nhà ta điều tra, lần lượt điều tra được rất nhiều manh mối, cho nên ngươi sốt ruột, sợ hãi thì phen này chính là ngươi cố tình giết người diệt khẩu.”

“Đúng, còn muốn vu oan chuyện này cho Đậu đại nhân.”

Câu sau đó là do Đông Phương thần bộ nói, mấy vị trước sau mở miệng hoàn toàn là hô đánh hô giết với Trần Nhân Mai, hơn nữa bất luận thân phận cao thấp, cho dù là bộ khoái Huyền Ngọc, cả Thần Bộ cũng không phải Quan Tín Nhiên, lúc này cũng là không còn sợ Trần Nhân Mai nữa, coi thường sự cách biệt thân phận của đôi bên.

Thứ rác rưởi này, sau khi xảy ra chuyện lại muốn trốn tránh trách nhiệm, muốn vu oan giá họa cho Đậu Trường Sinh, mà bọn hắn gần đây hoạt động cùng một chỗ với Đậu Trường Sinh, hai bên đã thành một thể, đẩy cho Đậu Trường Sinh không phải chính là đẩy cho bọn hắn, điều này sao có thể?

Trần Nhân Mai chỉ có một cái miệng, sao có thể nói lại được mọi người, liền hừ lạnh một tiếng, căn bản không có ý muốn tiến vào hiện trường điều tra, trực tiếp quay người sải bước hướng đi ra bên ngoài, đồng thời lạnh lùng nói: “Đậu Trường Sinh, ngươi cố tình sát hại sứ giả Thương tộc, mượn chuyện này làm ầm ĩ khiến cho Đỗ tướng công về hưu, đây là chuyện như vãn đã đóng thuyền.”

“Sẽ không bởi vì mấy câu của bọn hắn mà có thể thay đổi.”

“Ta sẽ dâng tấu lên Thánh nhân, ngươi chờ bị luận tội đi.”

Đậu Trường Sinh không nói câu gì, nhìn xem trò hề này, lúc này bản thân cực kì tỉnh táo, nhìn bóng lưng rời đi của Trần Nhân Mai, loại người thấy lợi tối mắt này, việc này liên quan đến ngoại tộc, chuyện vô cùng lớn.

Mưu hại sứ giả Thương tộc, tội danh này Nhân tộc gánh chịu không nổi.

Con người trong lúc sợ hãi và bối rối, quả nhiên sẽ dễ dàng mất tỉnh táo.

Lần thể hiện này, mặc dù là hoảng sợ không lựa lời, nhưng hắn chết chắc rồi.

Haizz, chỉ có thể để Trần Điện chủ chịu khổ rồi.

Ai bảo hắn chức quan cao nhất chứ.

Sáng sớm.

Ánh nắng mặt trời vừa dâng cao, muôn ngàn tia sáng tràn ngập khắp nơi.

Ánh nắng xua tan màn đêm mờ mịt bao quanh đất trời, và mang lại ánh sáng rực rỡ cho thế gian.

Bình Luận (0)
Comment