Công Dã Thạch có thể làm chủ ngũ đại chú binh thế gia, Thiên Công Ti Công Thần, tướng công Nội các, bản lĩnh của Công Dã Thạch không cần dùng ngôn ngữ để miêu tả nữa, vị này ở dưới mặt đất thành thành thật thật rèn sắt, cũng là một việc tốt đối với thiên hạ, nếu vị này sinh ra tâm tư khó lường, chắc chắn sẽ nhấc lên đại loạn ảnh hưởng đến thiên hạ.
Công Dã Thạch cúi đầu nhìn Đậu Trường Sinh thấp bé ở phía dưới nói: “Ý đồ của ngươi đến đây, ta đã biết.”
Giọng nói của Công Dã Thạch ôn hoà nhưng tiếng nói ấy giống như sấm sét không ngưng vang vọng trên mặt đất, hô hấp nặng nề hình thành trong không khí, Công Dã Thạch vươn tay lau mồ hôi đầy trên trán, đưa tay cầm lấy cái khăn thật to, lau mồ hôi trên hai má và cổ.
“Ngươi muốn đúc lại Băng Phách Đao, đây cũng không phải vấn đề gì khó.”
“Tin tức đại khái về Băng Phách Đao, Thiên Công Ti chúng ta cũng đã biết qua, hôm qua ta rút ra thời gian quan sát, chỉ là một Bán Thần Binh tam phẩm bình thường, đúc lại đề thăng đến Bán Thần Binh nhị phẩm, chỉ cần mang tài nguyên đến, ta sẽ tự làm sẽ không có khả năng thất bại.”
“Chuyện này đủ để trả một lời giải thích hợp lý cho người đã ra mặt mời ta.”
“Nếu đổi lại là lúc ngươi mới vào Thần Đô, ta cũng sẽ làm như vậy, sớm đuổi ngươi ra ngoài, không làm tốn thời gian thí nghiệm Thần Binh của ta.”
“Nhưng bây giờ làm như vậy sẽ cho là ta thờ ơ với ngươi.”
Nguyên do Công Dã Thạch không nói tiếp, nhưng toàn bộ ý tứ thì đã hiểu, phá được án sứ đoàn Linh tộc, giết Quốc sư Thương tộc, việc này chấn động thiên hạ, có thể nói là ảnh hưởng rất sâu xa đến rất nhiều người, đại biểu cho việc Đậu Trường Sinh đã đăng đường nhập thất, ai cũng không thể chỉ coi Đậu Trường Sinh là tiểu bối được nữa, cho rằng Đậu Trường Sinh là nhân tài mới xuất hiện.
Phân lượng của Đậu Trường Sinh với Công Dã thị cũng đã cao hơn, nhất định phải cẩn thận đối đãi.
Công Dã Thạch dừng lại một lúc, thấy khom lưng nói chuyện như thế này không thoải mái, trực tiếp lùi về sau vài bước, ngồi xuống trên cái ghế cực lớn sát bức tường, sau khi ngồi ngay ngắn, Công Dã Thạch chỉ cần hơi cúi đầu đã có thể trông thấy Đậu Trường Sinh.
“Băng Phách Đao được mô phỏng Bán Thần Binh Cửu U Đao, đặc tính cực kỳ rét lạnh, có thể đóng băng thân thể, cũng có thể đóng băng linh hồn.”
“Chỉ là phẩm cấp của Băng Phách Đao quá thấp, cũng không làm được như vậy, chỉ có thể đóng băng thực thể, không đóng băng được những thứ vô hình.”
“Đúc mấy loại Bán Thần Binh này với ta là chuyện vô cùng đơn giản, chỉ cần tăng cường thêm đặc tính rét lạnh là được, cũng chính là mở rộng hiệu quả của Băng Phách Đao, một phần nhân tình như vậy ta chắc chắn sẽ không cự tuyệt, từ trước đến nay chưa từng lừa dối ai.”
“Lần này kết giao với ngươi, là bán cho ngươi một phần nhân tình, ta sẽ mang hết bản lĩnh của bản thân ra.”
Công Dã Thạch vô cùng thẳng thắn thành khẩn, bất cứ điều gì nói ra cũng thẳng thắn, có cái gì nói cái đó, không quanh co lòng vòng, nói những điều hư tình giả ý, chỉ với thân phận và thực lực của đối phương thì đã có tư cách tuỳ tâm sở dục rồi.
“Mạc dù ta đã biết được tin tức đại khái, từ đó suy nghĩ ra phương pháp đúc lại hiệu quả nhất, nhưng đích thân chưa từng nhìn thấy vật thật, cụ thể nó như thế nào cũng không tốt để phán đoán, ngươi mang Băng Phách Đao ra đây cho ta xem.”
Đậu Trường Sinh trực tiếp cởi bỏ vỏ đao bên hông, sau đó mang Băng Phách Đao cùng với vỏ đao đưa đến tay của Công Dã Thạch, nhìn đối phương nhẹ nhàng cầm lấy thân đao, mình một tay không nắm được thân đao này, nó ở trong tay đối phương giống như hắn đang cầm một sợi dây nhỏ, lực tác động thật không nhỏ.
Công Dã Thạch rút Băng Phách Đao ra, nhìn Băng Phách Đao trong suốt như ngọc thạch, tràn ngập hàn khí, hắn quan sát thật cẩn thận, thậm chí còn vươn tay vuốt nhẹ lưỡi đao một cái.
Ngón tay hiện ra một bạch ấn, ấn ký này sáng không thể nhìn thẳng, ánh mắt Đậu Trường Sinh nhìn thấy co rụt lại, cho dù Băng Phách Đao chưa từng hôig phục, nhưng rốt cuộc cũng là Bán Thần Binh, lưỡi đao sắc bén hiện giờ dĩ nhiên không thể cắt rách tay Công Dã Thạch được.
Đối phương luyện một đạo Luyện Thể, tu vi tuyệt đối đã đạt tới đỉnh cao, rất đúng với câu nói kia, lớn chính là mạnh, thể phách cao lớn như thế, cốt cách, khí huyết, thể trọng kia đều lớn hơn gấp 10 lần so với người cùng cảnh giới.
Công Dã Thạch không biết suy nghĩ của Đậu Trường Sinh, lúc này toàn bộ lực chú ý của Công Dã Thạch đang dồn vào Băng Phách Đao, quan sát Băng Phách Đao từ trên xuống dưới, cũng đã vươn tay thí nghiệm qua, lúc này hắn búng nhẹ Băng Phách Đao, lắng nghe thanh âm Băng Phách Đao phát ra.
Công Dã Thạch liên tục lắc đầu nói: “Âm thanh tương đối vang nhưng bên trong trống rỗng, hơn nữa tràn ngập hỗn loạn, âm thanh phát ra không đúng lắm, đây không phải âm thanh tạo ra Thần Binh, nó không có hiệu quả tôi thể.”