Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 779 - Chương 779. Vì Đại Chu, Vì Thiên Hạ, Đậu Trường Sinh Nhất Định Phải Chết 2

Chương 779. Vì Đại Chu, vì thiên hạ, Đậu Trường Sinh nhất định phải chết 2 Chương 779. Vì Đại Chu, vì thiên hạ, Đậu Trường Sinh nhất định phải chết 2

Hiện tại về cơ bản võ học hỏa hệ đều đã đạt thành viên mãn, chỉ chênh lệch một hai ngày nữa. Sau khi hoàn thành xong phương diện này, kế tiếp là hàn băng hệ, nhưng thời gian cho phương diện này càng ngắn hơn, ước chừng hơn nửa tháng cũng đủ rồi. Dẫu sao bản thân chủ tu công pháp là nghiêng về phương diện này hơn, chỉ là nhắm vào linh hồn.

Tích lũy của Đậu Trường Sinh đã đạt tới trình độ khủng bố, hắn dùng tốc độ kinh khủng chạy như điên, cho dù trong tay không có Bán Thần Binh thì sức chiến đấu của hắn cũng đã đạt tới đỉnh phong của võ đạo Tông Sư tam phẩm.

Đậu Trường Sinh bắt đầu tiếp cận gần hơn với võ đạo nhị phẩm, hắn không quan tâm liệu tiếp tục tích lũy thì có thể phá vỡ cực hạn hay không, hay chiến lực có được đẩy tới cấp độ võ đạo nhị phẩm hay không, cũng không có ý định theo đuổi nó. Hắn xây dựng chính mình thành một võ giả hoàn mỹ không tì vết chỉ vì không muốn lãng phí【 Cửu U Thần Thể】, không phải vì muốn phá vỡ xác suất.

Đậu Trường Sinh nhìn xuống từng lát thịt rồng xếp chồng lên nhau, trông qua thì rất nhiều, ước tính cũng phải hai lạng, vậy mà Đậu Trường Sinh cũng không ăn được bao nhiêu, hắn chỉ nếm thử một hai miếng, sau đó thu lại hết.

Phải, thu lại hết.

Đậu Trường Sinh nhận thấy một vài ánh mắt kỳ lạ từ bên cạnh, nhưng hắn lựa chọn vờ như không thấy. Trước đây khi hắn uống một ít trà còn sót lại, Đậu Trường Sinh còn cảm thấy hơi xấu hổ, bây giờ, sau hai năm thăng trầm, trải qua phong ba bão táp Đậu Trường Sinh đã trở nên càng lạnh nhạt hơn.

Phẩm chất của món thịt rồng này rất cao, sau khi nếm thử một miếng, cảm nhận hương vị cũng rất tuyệt vời, là món ngon hiếm có trên đời. Hiệu quả của nó đối với Đậu Trường Sinh càng khó có thể diễn tả hết được bằng lời.

Trong quá trình chế biến thịt rồng, đại trù sử dụng rất nhiều dược liệu, tác dụng chủ yếu là bổ sung khí huyết, tư âm bổ thận, cường gân cốt,... Tất cả đều liên quan đến một số bệnh tật của người già.

Đối với những cận thần khác hơn trăm tuổi thì đây là thứ tốt, nhưng Đậu Trường Sinh còn trẻ, đến nay mới hai mươi tuổi mà thôi, cũng không cần phải tu bổ, cho nên hắn cất thứ này đi cho người dùng được hữu dụng.

Vương lão đi hàng ngàn dặm đến đây nhờ cậy chỉ vì một lá thư, gần đây hắn luôn trung thành và tận tâm, xử lý nhiều việc linh tinh cho Đậu Trường Sinh, phụ trách tiền bạc và quyền lực giúp Đậu Trường Sinh, ngoài ra còn xử lý các công việc kinh doanh gọn gàng ngăn nắp. Quả thật, người như hắn rất khó tìm được.

Đối với Vương lão suy kiệt khí huyết ở tuổi già thì vật này là thứ tốt. Hắn là thuộc hạ của mình, mất mặt một chút có đáng là gì.

Là một người xuyên việt, hắn không cho rằng thể diện quan trọng hơn sự sống chết, quan niệm cốt lõi của những người xuyên việt như hắn là thà mất mặt còn hơn không có mặt mũi để mất.

Có thể mất mặt chứng tỏ mình có địa vị, bù trừ cho nhau cũng tốt.

Không khí yến tiệc rất vui vẻ thoải mái, cầm thứ tốt vào tay cũng không cần khách sáo, nhưng điều duy nhất khiến người khó chịu là Tấn vương không yêu cầu mình làm gì, đây không phải là tin tốt, có đôi khi hắn không sợ một việc gì đó, hắn chỉ sợ rằng việc đó không xảy ra. Trước mắt, tình huống đã phát triển theo hướng này.

Sau khi yến tiệc kết thúc, Đậu Trường Sinh đi thẳng khỏi đó, sau đó trực tiếp trở về Triệu phủ ở phường Thanh Long.

Mọi người giải tán, cuối cùng chỉ còn lại Tấn Vương và Yến Kinh Thiên, hai người cùng nhau đi trở về.

Yến Kinh Thiên có tướng mặt hình chữ quốc, dung mạo của hắn uy nghiêm, người luôn trong tư thể ngẩng đầu ưỡn ngực, với bộ ngực nở nang rộng mở, trông khí chất uy nghiêm khó địch lại. Sau khi bọn hắn long hành hổ bộ đi về, đi đến một lương đình, cả hai đặt mông ngồi thẳng xuống, sau đó cầm lấy ấm trà bên cạnh, hớp một hơi cạn sạch ấm trà.

Động tác hào phóng táo bạo không câu nệ tiểu tiết, sau khi dùng pháp lực ném ấm trà khiến nó rơi xuống vững vàng. Yến Kinh Thiên nhìn Tấn Vương, người đang đứng trong lương đình chắp hai tay sau lưng và nhìn về phía mặt hồ phía xa, hắn nói: "Điện hạ đang do dự sao? "

Yến Kinh Thiên không đợi Tấn vương trả lời, mà tự hỏi rồi tự mình trả lời: “Điện hạ nghi kỵ, Đậu Trường Sinh là một can tướng, nhưng từ khi Đậu Trường Sinh tiến vào Thần đô, hắn liên tục gây ra sóng gió, giúp Điện hạ đánh bại thế lực đảng Thái tử đang sáng rực như mặt trời ban trưa."

"Hắn cũng đã trục xuất Đỗ tướng công ra khỏi Thần Đô, và lập nhiều chiến công hiển hách cho đảng Tấn Vương. Nếu điện hạ có sự giúp sức của Đậu Trường Sinh thì khả năng điện hạ đánh bại Thái Tông và Cao Tông, sau đó kế thừa ngôi vị là rất lớn."

"Nhưng tất cả những việc này phải dựa trên cơ sở Đậu Trường Sinh là người của điện hạ, không phải kẻ luôn mắt đi mày lại với Cao Tông."

"Nếu như can tướng tài giỏi như vậy là người ngoài, vậy thì không thể lưu lại."

Bình Luận (0)
Comment